*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hơn nữa tôi cũng đang đánh cuộc, đánh cuộc xem tôi và Hàn Thái Long, “số má” của ai cứng hơn..
Tôi không tin lão già sắp xuống lỗ như Hàn Thái Long có thể cứng mạng hơn tôi
Hơn nữa, cả đời lão tội ác chất chồng, cũng đã đến lúc lão hết khí số chứ, cho nên tôi có tự tin nhất định sẽ chết sau lão.
Hàn Thái Long bị tối mắng đến tái xanh cả mặt, muốn phản bác lại tôi mấy câu, miệng run lên mấy cái nhưng một câu cũng không nói ra được..
Xem ra trong đời lão, cho tới giờ cũng chưa từng gặp ai dám nói lão như tôi, vì vậy lão không biết nên phản bác lại tôi thế nào.
Nhưng tôi3biết, chỉ thẳng thể ngoài miệng cũng vô dụng, tính cách Hàn Thái Long tàn độc, là người lạnh lùng vô tình, đối đãi với Hàn Cẩn, người do một tay lão nuôi lớn mà còn có thể diệt trừ không chút do dự sau khi không còn giá trị lợi dụng, chứ nói gì đến chúng tôi, những kẻ mà lão ghét cay ghét đắng.
Quả nhiên..
Hàn Thái Long hít sâu một hơi, sau đó lấy thứ gì đó đen thui từ phía sau ra nói với tôi: “Trương Tiến Bảo, mày có biết trên tay tao cầm cái gì không?” Dĩ nhiên là tôi nhận ra thứ đó, vì vậy hừ lạnh đáp: “Không phải là xương sọ của Lưu Lực An sao? Mày hao tổn0tâm cơ, hại chết nhiều mạng người như vậy chỉ để làm ra một cái bát đầu lâu? Nếu mày nghèo đến nỗi không mua nổi bát cơm, ngày mai tao sẽ đi chợ mua cho mày một chồng để dùng dần nhé? Mày không đến nỗi ăn cơm bằng cái bát gớm ghiếc đó đâu!”
“Mày biết đếch gì mà nói! Đây là thánh vật! Thằng nhóc mày có thể chết trong tay nó cũng là vinh hạnh của mày rồi.” Hàn Thái Long nói quái gở.
“Vinh hạnh của tao?” Tôi suýt nữa bị lão chọc cười: “Nếu mày thấy đây là chuyện thật vinh hạnh, vậy tự mày lên đi.” Hàn Thái Long không nói nữa mà cắn rách ngón tay mình, sau đó nặn máu5vào trong bát, trong miệng không ngừng lẩm bẩm những câu thần chú mà tôi nghe không hiểu..
Tôi và Đinh Nhất thấy vậy, lập tức căng người lên, có quy mới biết vật trong tay Hàn Thái Long rốt cuộc có tác dụng gì?
Lúc này thôn dân xung quanh Hàn Thái Long bắt đầu xôn xao..
Bọn người Tống Phú Quý bất chợt như được truyền điện, ánh mắt “long sòng sọc” chạy về phía ba người chúng tôi.
Những người này dẫu sao cũng là những người dân bình thường, cho nên Bạch Kiện không thể nào nổ súng vào bọn họ được, vì vậy anh ta cũng chỉ có thể nổ súng lên trời để cảnh cáo bọn họ.
Nhưng ngay cả như vậy, những người dân thôn4Quang Thủy này cũng không dừng, cứ chạy thẳng tới trước mặt chúng tôi
Bất đắc dĩ cả ba người chúng tôi không thể làm gì hơn là phải băng qua bục, nhảy ra mặt sau cái bục cao
Thật ra lúc đầu, suy nghĩ của chúng tôi rất đơn giản, không thể đánh thì trốn thôi.
Nhưng không ngờ những thôn dân này đi tới bốn cái trụ trên đài cao trói bốn nhân viên tổ điều tra, đột nhiên tất cả đều như phát điện nhào tới..
Cả đám bọn họ há miệng cắn, tôi tận mắt thấy một người trong số họ bị xé một miếng thịt trên mặt xuống
Mặc dù bốn người họ đã không thể sống nổi, nhưng dẫu sao vẫn chưa tắt thở, bọn họ9bị đám người kia cắn xé thì lập tức kêu gào từng tiếng thế thảm
Trong lòng ba chúng tôi không lạnh vẫn run, Bạch Kiện càng không kìm nén được nên giơ súng lên, nhắm vào những người dân đang điên cuồng cắn xé bốn người trên cột kia..
Nhưng tôi biết, trong súng lục của Bạch Kiện chỉ có mười mấy viên đạn, nếu tất cả đều trúng người họ thì cũng chẳng làm được gì
Hơn nữa trạng thái của những người này đã điên cuồng, chắc là trừ khi đánh chết họ, nếu không cũng chỉ lãng phí đạn của Bạch Kiện.
Ngontinh.vn
Không lâu sau, bốn người trên cột đã hoàn toàn không còn động đậy, không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn họ đã tắt thở
Không ngờ chỉ một lần đi điều tra đơn giản lại uổng mạng, ai có thể ngờ được thôn Quang Thủy bình thường mà lại là “núi đao biển lửa” chứ?
Tôi biết không bao lâu nữa, những người dân nổi điên này sẽ chạy đến chỗ chúng tôi, chúng tôi phải mau nghĩ cách tự bảo vệ bản thân mới được
Tôi nhìn Hàn Thái Long cách đó không xa, sau đó nhìn súng trong tay Bạch Kiện..
Một ý nghĩ nảy sinh trong lòng tôi
Cứ ngồi chờ chết thế này, không bằng chủ động ra tay đánh chết Hàn Thái Long trước
Nghĩ vậy, tôi nói nhỏ với Bạch Kiện: “Khoảng cách này anh có nắm chắc một phát có thể bắn gục Hàn Thái Long không?”
Bạch Kiện cười khổ nói: “Cách khá xa, hoàn cảnh lại quá hỗn loạn, tôi không thể chắc chắn một phát có thể hạ gục lão.” “Vậy hai phát súng thì sao? Hai phát súng bắn chết lão cũng được.” Tôi cắn răng nói.
Bạch Kiện suy nghĩ một chút nói: “Trừ khi có thể rút ngắn khoảng cách giữa tôi với lão ta lại, nếu không tôi cũng không dám chắc.” Tôi biết lúc này Bạch Kiện không phải là khiêm tốn, mà anh ta thật sự không chắc
Nhưng Hàn Thái Long đọc thần chú càng nhanh, những thôn dân này càng điên cuồng, sắp cắn xé hết thịt của bốn người trên cột rồi
Đột nhiên, Hàn Thái Long ngừng niệm thần chú, mà lúc này, những người dân vừa rồi còn đang điên cuồng ăn thịt người cũng đều ngừng lại
Vietwriter.com
Đầu tiên bọn họ anh nhìn tôi tôi nhìn anh, sau đó cả đám đều đồng loạt nôn ra
Ban đầu tôi còn tưởng những người này nôn ra là bởi vì họ đã khôi phục được thần trí? Nhưng họ nồn một lúc thì tôi cảm giác chuyện này hơi quái lạ! Những người này đầu tiên phun ra tất cả những máu thịt mà trước đó họ đã ăn, sau đó thì họ bắt đầu không ngừng nôn ra máu..
Tình huống của họ quá mức đáng sợ, dường như mỗi người nôn ra máu đều như suối phun, chỉ chốc lát mà toàn bộ đáy hồ đã nhiễm đỏ
Tôi thấy vậy thì muốn đi đến kéo một người dân cách mình gần nhất ra khỏi ao máu kia, nhưng kéo rồi mới thấy, bọn họ đâu phải chỉ hộc máu đâu! Lỗ mũi, hốc mắt, lỗ tai, tất cả đều đang chảy máu.
Tôi biết mỗi người có một lượng máu nhất định, họ cũng không phải vòi nước
Theo tình hình này..
Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ những người dân thôn ở đây không một ai sống nổi
Nghĩ đến đây, tôi lập tức cầm dao thép bước xuống dưới bục, hôm nay sợ là tôi không giết Hàn Thái Long thì Hàn Thái Long sẽ giết chết tôi.