Người Thừa Kế - Cơ Công Tử

Chương 59




CHƯƠNG 59: CÔ TA CŨNG LIVESTREAM RỒI

Mãi đến khi bóng lưng của mỹ nữ không thấy nữa, Tần Hằng mới ngoảnh đầu lại, anh ở trong đầu nhớ đến dung mạo của mỹ nữ vừa rồi, trên mặt không khỏi lộ ra nụ cười si ngốc.

Ngô tổng? Lẽ nào mỹ nữ này chính là bà chủ của nơi này?

Tần Hằng vội đi về phía mấy người gác ở cửa, bọn họ cũng đang mường tượng lại dung mạo xinh đẹp của mỹ nữ.

Tần Hằng ho khan một tiếng, hỏi bọn họ, nếu như giống như anh nghĩ, mỹ nữ đó chính là bà chủ, tên là Ngô Tịch Hân.

Tần Hằng lại quay trở lại trong quán bar, anh muốn thương lượng về chuyện chuyển nhượng với Ngô Tịch Hân, tránh cô ta nhượng quán bar này cho người khác trước.

Dựa theo bóng lưng của Ngô Tịch Hân vừa nhìn hồi nãy, Tần Hằng trong mơ hồ đi đến khu làm việc của quán bar.

“Là nơi này sao?” Tần Hằng nghĩ rồi đi vào một văn phòng, trong văn phòng không có ai cả, chỉ có một chiếc bàn họp và mười mấy cái ghế, nhìn thấy không phải thì Tần Hằng muốn đi ra.

“Vào đi!” Lúc này, trong văn phòng vang lên giọng nói của một người phụ nữ, Tần Hằng liếc nhìn, văn phòng còn có một phòng nhỏ, giọng nói chính là từ bên trong phát ra.

Đây là đang gọi mình sao? Tần Hằng liếc nhìn trong văn phòng không có ai khác thì bản thân từ từ đi đến căn phòng nhỏ đó.

Anh khẽ mở cửa ra, đi vào trong.

Vừa bước vào, Tần Hằng trực tiếp biến thành một pho tượng điêu khắc sống động, thân thể của anh giống như bị dòng điện chạy qua, máu toàn thân giống như Hoàng Hà cuộn trào lên.

Đây vậy mà là một phòng nghỉ ngơi loại nhỏ, trong cùng còn có một phòng tắm nhỏ.

Lúc này, ở trên chiếc giường nhỏ trong phòng, một mỹ nữ quay lưng với anh, cô ta toàn thân trên dưới chỉ mặc một bộ quần áo lót, những thức khác đều là cởi hết…

Hơn nữa, không khí trong phòng ẩm ướt, lan tỏa mùi hương của sữa tắm, tóc của mỹ nữ cũng ướt, giọt nước trên eo cô ta còn đang phản chiếu ánh sáng.

“Tiểu Tịnh, cô sao không có động tĩnh thế? Mau đưa khăn lông mới cho tôi.” Lúc này, mỹ nữ xoay người lại.

Vóc người của mỹ nữ này thật sự không gì để chê, đường cong còn so hơn người mẫu xe hơi, không, còn tuyệt hơn người mẫu xe hơi. Tần Hằng giống như một ấm trà đang sôi sùng sục, thiên đại sắp sụp đổ rồi.

“Á!” Mỹ nữ kêu lên một tiếng, vội vàng mặc áo choàng tắm, tức giận nhìn Tần Hằng: “Cậu là ai? Cậu nhìn thấy cái gì rồi?”

Mỹ nữ này vậy mà là mỹ nữ Ngô Tịch Hân vừa gặp ở cửa.

“Không có.” Tần Hằng xua tay liên tục, nhưng lúc này mũi của anh chảy ra hai dòng máu, Tần Hằng ngại ngùng dùng tay lau, cười ngốc nghếch nói: “Nóng quá.”

“Cút ra ngoài!” Ngô Tịch Hân tức tối nói.



“Ờ!” Tần Hằng yếu ớt đáp một tiếng, lập tức đi ra ngoài.

Năm phút sau, Ngô Tịch Hân lại mặc bộ váy bó sát màu lam nhạt lúc đi vào, từ trong căn phòng nhỏ đi ra. Cô ta nhìn chằm chằm Tần Hằng, từ từ đi về phía Tần Hằng, mà Tần Hằng chỉ có thể ngại ngùng mỉm cười.

“Chị Ngô, khăn lông em tìm đến cho chị rồi đây!” Lúc này, lại là một mỹ nữ, quản lý của quán bar U Nhã – Vu Tịnh trong lòng cầm một chiếc khăn lông đi vào: “Chị đã mặc đồ rồi sao, hửm, cậu ta là?”

“Cậu ta là đến ứng tuyển nhân viên phục vụ.” Tần Hằng vừa muốn trả lời, Ngô Tịch Hân cướp lời trước. Thằng nhóc này nhìn cũng chỉ 20 tuổi, nếu như để cậu ta nói ra chuyện vừa rồi thì không hay rồi.

“Nhân viên phục vụ, chỗ chúng tôi không cần nhân viên phục vụ nữa, xin lỗi!” Vu Tịnh khẽ mỉm cười nói với Tần Hằng, khoảng thời gian này cô ta và Ngô Tịch Hân đã thương lượng chuyện chuyển nhượng rồi, còn tuyển nhân viên phục vụ làm gì nữa.

“Tiểu Tịnh, giữ cậu ta lại đi!” Ngô Tịch Hân nói xong, lại quay sang Tần Hằng, ánh mắt có hơi sắc bén, chỉ có Tần Hằng hiểu ý vị trong đó: “Cậu là sinh viên gần đây phải không? Sau này cậu ở quán bar của chúng tôi làm việc, đương nhiên chúng tôi không muốn chiếm dụng thời gian học tập của cậu, có thời gian rảnh cậu đều có thể đến, tôi mỗi tiếng tính 75 nghìn để kết toán lương cho cậu, cậu nghe rõ chưa?”


“Ờm… thật ra tôi đến là…” Tần Hằng còn chưa nói xong, Ngô Tịch Hân không nhịn được nói: “Cậu có phải chê 75 nghìn ít quá không? Cậu xem quần áo cậu mặc, tình trạng của bản thân ra sao trong lòng còn không rõ à? Để cậu đến làm là chiếu cố cậu rồi, cậu đừng không biết tốt xấu, cái gì cũng đừng nói nữa, cứ quyết định như thế đi!”

Tần Hằng ngây ra, vốn dĩ anh còn tưởng Ngô Tịch Hân là một mỹ nữ rất hiểu lễ nghĩa, không ngờ vậy mà cũng vô lý làm loạn như thế, có điều nghĩ mình vừa rồi đã mạo phạm cô ta như thế, khả năng cô ta đối với mình có ý kiến mới nói mình như thế.

Bỏ đi, ở đây làm việc thì ở đây làm việc, vừa hay có thể tìm hiểu tình hình của quán bar U Nhã trước, đợi về sau sau khi bản thân tiếp quản, sẽ bớt không ít chuyện.

“Được!” Nghĩ đến đây, Tần Hằng đã đáp ứng.

“Được rồi, cậu về trước đi, có chuyện tôi sẽ gọi cậu, sau này thời gian không đi học, nhớ đến sớm làm việc.” Ngô Tịch Hân nói xong, Tần Hằng gật đầu với bọn họ, đi ra khỏi văn phòng.

“Chị Ngô, quán bar của chúng ta cũng chuẩn bị chuyển nhượng rồi, chị sao còn tuyển cậu ta?” Vu Tịnh không hiểu nên hỏi.

“Cô không nhìn đồ cậu ta mặc đều là loại rẻ tiền sao, quán bar của chúng ta dựa vào sinh viên quanh đây mà tồn tại, chúng ta nên hiểu phải trả gì đó cho bọn họ.” Ngô Tịch Hân nghiêm túc nói với Vu Tịnh, chỉ có trong lòng Nghô Tịch Hân rõ ràng, đâu phải đơn giản như thế, cho cậu ta một chút chỗ tốt là muốn bịt miệng của cậu ta, cậu ta làm việc ở quán bar của mình, tóm lại không thể nói xấu bà chủ được?

Sau khi Tần Hằng ra khỏi quán bar U Nhã thì đã hơn 9 giờ rồi, anh cảm thất hơi mệt rồi, cho nên đi về trường, anh nói với đám Nhậm Luận mình đã thuê phòng ở bên ngoài, sau này sẽ không thường xuyên ở ký túc nữa, đám Nhậm Luân lại cứ muốn tối nay Tần Hằng ‘bồi’ bọn họ.

Trở về ký túc, đám Nhậm Luân để trần, mỗi người nằm trên giường của mình, ha ha không biết đang cười cái gì.

“Tần Hằng, mau xem livestream, loại hàng Tạ Nhược Đồng đó cũng bắt đầu livestream rồi, bên đó bày trò đó chọc tôi buồn cười chết rồi, không tin cậu hỏi Ân Triết với Hoàng Dụ, có thú vị không?”

Tần Hằng liếc nhìn Ân Triết và Hoàng Dụ, cũng nằm trên giường, nhìn màn hình điện thoại mà bộ dạng vui vẻ không thôi.

Tần Hằng tắm rửa một phen, nằm trên giường, gửi một tin nhắn chúc ngủ ngon cho Chung Khiết, mở ứng dụng Răng Hổ ra, đòi Nhậm Luân mã ID của Tạ Nhược Đồng, vào livestream.

“Mọi người muốn nhìn streamer làm cái gì đều có thể comment nha, tôi nhất định thỏa mãn yêu cầu của mọi người, mong các viewer thưởng nhiều!”

Trên màn hình, Tạ Nhược Đồng đang nhiệt tình nói, tóc của cô ta rối bù, mặt cũng không trang điểm.


“Tần Hằng, cậu biết vừa rồi Tạ Nhược Đồng làm gì không? Trong live có người nói muốn xem hất tóc 50 vòng, Tạ Nhược Đồng lập tức giống như mụ điên hất tóc, hất xong bản thân không phân ra được đông tây năm bắc, còn ngã ở sàn, đau chết cô ta rồi, người đưa ra yêu cầu đó tặng cho cô ta 60 nghìn.” Nhậm Luân buồn cười nói.

Tần Hằng hơi nhíu mày, Tạ Nhược Đồng là muốn dựa vào việc livestream để trả một tỷ đó, anh liếc nhìn màn hình.

Toàn là lời mỉa mai và chế giễu dành cho Tạ Nhược Đồng.

“Streamer đủ ngớ ngẩn, hợp làm bạn với tôi!”

“Rõ ràng có thể dựa vào nhan sắc để ăn cơm, lại cứ muốn dựa vào tài hoa.”

“Nữ stream ngớ ngẩn nhất mạng xã hội.”



Tạ Nhược Đồng đối với những comment này coi như không thấy, điều cô ta muốn bây giờ là mau chóng kiếm tiền, trả một tỷ cho Chu Hải Thạch, nếu không Chu Hải Thạch nổi điên lên, thật sự kêu người lôi cô ta vào trong khu rừng nhỏ thì cô ta hoàn toàn xong đời.

Cô vừa rồi đã tra trên mạng, dân cư mạng hiện giờ đều thích mấy thứ bệnh hoạn biến thái này.

Bây giờ cô đã kiếm được hơn 600 nghìn rồi, đã thu hút được hơn 500 fan, nếu như cô cứ livestream ổn định, chắc chắn cũng không có thành tích như bây giờ.

“Hey, Tạ Nhược Đồng không phải chơi khăm cậu sao, đợi đấy, tôi chỉnh cô ta cho cậu!” Nhậm Luân cười nói một câu với Tần Hằng.

“Đừng làm bậy!” Tần Hằng nhắc nhở Nhậm Luân một câu, Nhậm Luân lại nhìn chăm chăm vào màn hình, chỉ thuận miệng đáp một câu: “Cậu cứ yên tâm đi!”


Rất nhanh, Nhậm Luân đã gửi bình luận lên.

“Đứng trên bàn nhảy hai cái, một [nồi lẩu]” ([nồi lẩu] 66 tiền trong Răng Hổ, tương ứng 200 nghìn)

Tần Hằng hơi bất mãn liếc nhìn Nhậm Luân, để một nữ sinh nhảy trên bàn, như thế nguy hiểm biết mấy? Vì vài trăm nghìn không đáng.

Tuy nhiên, Tạ Nhược Đồng lại nhận, cô ta nói vào màn hình: “Cá biết bay, anh trai này, tôi bây giờ làm theo lời anh nói, lát nữa anh đừng quên thưởng nha!”

Chỉ thấy Tạ Nhược Đồng chỉnh điện thoại, cô ta giẫm lên chiếc ghế, treo lên bàn, Tạ Nhược Đồng nói vào mắt camera trên điện thoại: “Anh trai, tôi nhảy nha.”

Tạ Nhược Đồng vừa dùng lực, hai chân rời khỏi mặt bàn.

Một cái!

Hai cái!


Ba… “Aiya…”

Khi cái thứ ba, cô ta trực tiếp giẫm vào cạnh bàn, chiếc bàn lập tức nghiêng ngả, Tạ Nhược Đồng mất thăng bằng, cô ta bị dọa sợ mà kêu thảm thiết một tiếng ‘rầm’ ngã mạnh xuống đất.

Hai cô bạn cùng phòng vội vàng đỡ Tạ Nhược Đồng dậy, vẫn may không có cao, Tạ Nhược Đồng ôm eo, giống như người già bị trúng gió ngồi ở trước điện thoại: “Anh trai, tôi đã làm theo lời anh nói rồi, anh có thể thưởng rồi.”

Trên mặt mày tràn ngập bình luận ‘tuyệt tuyệt tuyệt’, Nhậm Luân cũng vui mừng tặng một [nồi lẩu].

“Tần Hằng, sảng khoái hay không?” Nhậm Luân tặc lưỡi, đắc ý nói với Tần Hằng.

Trong lòng Tần Hằng bùng lên một ngọn lửa, anh nhíu mày, nói với Nhậm Luân: “Cậu rảnh không có việc gì làm à?”

Mặt mày Nhậm Luân cứng ngắc, nghĩ kỹ lại, bản thân làm hình như thật sự có hơi quá rồi.

Tần Hằng liếc nhìn, trên màn hình điện thoại Tạ Nhược Đồng còn đang bán sức biểu diễn, khẽ thở dài, chuẩn bị tắt livestream rồi đi ngủ.

Vào lúc này, trên màn hình điện thoại bỗng vụt qua một chữ to bằng hiệu ứng.

“PK thời gian!”

“PK thời gian’ là một tiết mục mới ra mắt của Răng Hổ, chính là tùy lúc ghét hai stream lại, để bọn họ cạnh tranh, người thắng nhận được phần thưởng tiền nhất định, mục đích chính là muốn khiến người xem live tặng tiền nhiều.

Tiền thưởng của người thắng đã có rồi.

“300 triệu!”

Đây gần như là tiền thưởng nhiều nhất trong PK thời gian rồi.

Khi Tạ Nhược Đồng nhìn thấy con số là 300 triệu, mắt đều sáng lên, có 300 triệu này, số tiền đã nợ Chu Hải Thạch sẽ trả được một phần ba rồi, điều này đối với cô ta là một cơ hội trời ban, cô ta thầm hạ quyết tâm, nhất định phải thắng ván này.

Lúc này, sau khi hiệu ứng đặc biệt biến mất, đối thủ của Tạ Nhược Đồng cũng xuất hiện rồi, cũng là một mỹ nữ đoan trang, nickname là “T1, Tử Hinh”, livestream của cô ta có hơn hai mươi nghìn người xem.

Nhìn thấy tiền thưởng 300 triệu, ánh mắt của Tử Hinh cũng hơi lay động, lại nhìn Tạ Nhược Đồng đối thủ với mình, cô ta cười trong lòng, một người mới live được mấy tiếng, trong livestream chỉ có hơn 500 người lắt nhắt mà thôi, cô ta ở trên Răng Hổ cũng có chút tiếng tăm, coi như là một người nổi tiếng, ả này lấy gì so sánh với cô ta.

300 triệu này không phải tặng không cho mình rồi sao?