Chương 5: Dung Hợp Bảo Vật
Một lúc sau, thiên địa quy tắc lại trở về bình thường, lôi đình cùng tứ linh cũng dần dần biến mất thì nam hài tử mới hạ xuống mặt đất rồi được khí linh của Thứ Nguyên Đảo đón đỡ lấy.
“Chúc mừng ngươi đã tái tạo cơ thể mới thành công!! Có cảm giác khó chịu gì không!!!”
Vừa bắt được nam hài tử vào trong tay, khí linh của Thứ Nguyên Đảo ôm lấy nó vào trong lòng rồi lên tiếng hỏi thăm đứa trẻ giống như đã biết nó không có bình thường.
“Linh hồn cùng thân thể mới rất phù hợp với nhau!!! Thể chất, công pháp, bí pháp... lấy được cũng đã dung hợp thành công!!! Nhưng chỉ còn một vấn đề cuối cùng là “Thái Sơ Cổ Quáng” là ta không dám đụng tới!!”
Nằm trong lòng khí linh của Thứ Nguyên Đảo, thiếu niên bất lương khuôn mặt hiện lên vẻ mặt ngưng trọng nói với thiếu nữ loli một câu rồi từ bàn tay bắn ra một cái quang đoàn có chứa một toà cổ xưa cự sơn ẩn dấu bên trong.
“Hì hì hì!!! Xem ra ngươi cũng không ngu ngốc dung hợp thứ này!!! Nếu không quang đoàn bao quanh nó sẽ vỡ nát, đánh thức mấy lão quái vật đang ngủ say trong đó!!”
“Đến lúc ấy thì ngươi có khả năng sẽ không đứng ở đây nói chuyện với ta đâu mà sẽ bị mấy lão quái vật đang ngủ say kia đánh cho hình thần câu diệt đó!! Hì Hì Hì!!”
Vừa thấy quang đoàn xuất hiện, thiếu nữ loli tóc xanh gật đầu giống như rất vừa lòng với câu trả lời của hắn sau đó nàng mới đem nó tóm trong tay quan sát rồi một lúc mới vừa cười nói một câu mang đầy ẩn ý trêu ghẹo.
“Cmn, Vô Lượng Thiên Tôn!!”
Thiếu niên bất lương nghe được đáp án từ khí linh của Thứ Nguyên Đảo thì thân hình trẻ con của hắn cũng rùng mình một cái, trong lòng cũng sợ hãi vô cùng.
Đến lúc này đây thì hắn cũng cảm giác được mình từ khi trở thành chủ nhân mới của Thứ Nguyên Đảo thì cứ một lúc là hắn lại đi dạo “Tử Môn Quan” một lần.
Bên kia Khí Linh của Thứ Nguyên Đảo lúc này cũng chẳng thèm để ý đến tâm trạng “Chủ Nhân Mới” của nó tý nào mà lại đem “Thái Sơ Cổ Quáng” nhét vào trong miệng giống như xem nó chính là một món đồ ăn vặt.
“Ngươi làm cái quái gì vậy!!! Mau mau nhả nó ra!!! Trong đó không phải vẫn còn có mấy lão quái vật đang ngủ say sao!!! Sẽ c·hết người đấy!!”
Nhìn thấy khí linh của Thứ Nguyên Đảo đem “Thái Sơ Cổ Quáng” ăn mất, thiếu niên bất lương tuy đang là trẻ sơ sinh nhưng thân thể hắn liên tục đấm đá như muốn thiếu nữ nhả đồ vật vừa ăn vào ra vô cùng hoảng sợ lên tiếng.
Bên kia khí linh của Thứ Nguyên Đảo không thèm để ý đến lời “chủ nhân mới” của nó nói mà chỉ nuốt “ực” một cái và thế là “Thái Sơ Cổ Quáng” chính thức bị nó ăn mất, không thể cứu vẫn trở lại.
“Aaaaaaa!! Xong!!! Chúng ta bị ngươi hại c·hết rồi!!! Đồ khí linh ngu xuẩn này!!!
Thiếu niên bất lương đã hiểu tình thế đã không thể cứu vãn, thân thể nhỏ bé lần nữa liên tục đấm đá khí linh của Thứ Nguyên Đảo, hai mắt nhắm lại chuẩn bị chờ c·hết...
Đúng lúc này, ngay lúc thiếu niên bất lương đã ngộ ra mình là “Xuyên Việt Giả” duy nhất sắp bị “bàn tay vàng” của mình hố c·hết thì chuyện kì lạ đã xảy ra với hắn.
“Ầm....Ầm....Ầm....”
Theo từng tiếng chấn động như lôi đình đánh xuống đại địa vang lên, thiếu niên bất lương hai hiếu kì mở to hai mắt ra quan sát thì một cảnh tượng không bao giờ hắn dám tin đâm sâu vào trong tâm hồn hắn.
Chỉ thấy “Thái Sơ Cổ Quáng” vốn đã bị khí linh của Thứ Nguyên Đảo ăn mất thì nay đột ngột xuất hiện ở giữa không trung giống như bản thân nó tự chủ hòa làm một trong quần thể với vô số toà tinh không đảo khác.
Kinh khủng hơn nữa là những vị Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế trong “Thái Sơ Cổ Quáng” lúc này đều đã tỉnh lại, pháp tắc thần liên cùng cực đạo sát khí liên tục bị bọn họ cộng minh mà dẫn ra ngoài.
Từng đạo s·óng t·hần thức bắt đầu khuếch tán ra, đám lão quái vật muốn nhìn xem nơi này là nơi nào nhưng lại không thể nhìn thấy gì cả, điều này giống như tất cả bọn họ đều cùng bị dính chung một loại “cấm chế” kì lạ nào đó.
Chính bản thân “cấm chế” này đang giữ chân bọn họ lại nên khi bọn họ càng muốn dùng thần thức của mình để nhìn xem chuyện gì đang xảy ra thì “cấm chế” lại càng khiến bọn họ lâm vào ngủ say,...
Đám lão quái vật Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế bị “cấm chế” chèn ép như thế thì lập tức bị chọc giận, ngay tức khắc pháp tắc thần liên cùng cực đạo sát khí lại lần nữa xuất hiện trên tinh không.
“Hoàng Giả không thể nhục!! Nát cho ta!!!”
Một đạo âm thanh cổ lão từ trong “Thái Sơ Cổ Quáng” vang lên, chỉ thấy từ trong cổ xưa cự sơn bay ra một cái “kim sắc đại long trảo” ẩn chứa uy thế vô cùng khủng bố bóp về phía tinh không tạo thành “cấm chế”.
“Đây là.... Vạn Long Hoàng!!! Thì ra hắn vẫn chưa c·hết mà là ngủ say ở trong này sao!!!”
Kim sắc đại long trảo vừa xuất thế, từng đạo thần thức từ trong “Thái Sơ Cổ Quáng lập tức vang lên trong tinh không giống như bọn họ đều đã nhận ra người xuất thủ là ai, đến từ đâu.
Hắn chính là Thái Cổ Sinh Vật ở Già Thiên Đại Thế Giới chứng đạo hoàng giả - Vạn Long Hoàng, chấp chưởng Cổ Hoàng Binh - Vạn Long Linh, trấn áp toàn bộ tinh không vũ trụ.
Tuy hiện tại Vạn Long Hoàng đã tự chém một đao, ngủ say trong “Thái Sơ Cổ Quáng” chiến lực cũng rơi khỏi cực đạo hoàng giả nhưng uy danh thì vẫn còn đó khiến rất nhiều chí tôn, cổ hoàng, đại đế khác kiêng kị.
[TRỞ LẠI THỰC TẠI ].
“Uỳnh.... Rắc... Rắc.... Rắc....!!”
Theo Vạn Long Hoàng ra tay, “cấm chế” ngăn cản bọn họ tỉnh lại ở trên “Thái Sơ Cổ Quáng” b·ị đ·ánh cho rung động kịch kiệt, không ít toà tinh không đảo nhỏ ở bên cạnh cũng bị ảnh hưởng theo khiến chúng có dấu hiệu sụp đổ.
“Hừ!!! Làm càn!!! Chỉ là SSS Cấp Bậc Cường Giả thôi mà lại dám phá vỡ cấm chế của nơi này!! Cút ngay cho ta!!!”
Thấy “cấm chế” b·ị đ·ánh trúng nhưng chỉ bị rung chuyển một ít, lại vẫn chưa bị phá huỷ, Vạn Long Hoàng lập tức nổi giận, định lần nữa ra tay thì đột nhiên có một tiếng quát bí ẩn vang vọng lên làm hắn phải thu tay lại.
Chỉ thấy ở tại nơi sâu nhất các toà tinh không đảo tạo thành Vô Tận Sơn Hải Giới có tiên quang đột ngột hiển hoá ra một bóng mờ ảo của một vị nam tử mặc kim sắc đế bào, đi theo sau hắn là một ngụm cổ xưa cự chung.
Ngay khi bóng dáng nam tử vừa xuất hiện, vạn đạo cộng minh, thiên hoả đốt tinh không, mỗi lần hắn bước đi một bước là có pháp tắc thần liên, trật tự thần xích rải rác dưới dưới chân hắn tạo thành một con đường.
Kim sắc đế bào nam tử lúc này giống như con cưng của trời, thiên địa pháp tắc, đại đạo thần chi cũng phải cúi mình trước hắn xưng làm thần tử, chứ không dám ngẩng đầu đối mặt với hắn.
“Đông.... Đông... Đông....!!!”
Theo kim sắc đế bào nam tử từng bước một tiến về phía “Thái Sơ Cổ Quáng” từng tiếng cổ chung như vạn đạo reo vang liên tiếp chấn động lên giống như đang cổ vũ cho vị chủ nhân của nó.
Đồng thời mỗi khi có tiếng chung vang lên thì âm ba của nó còn mang theo một cỗ sát ý đến ngập trời như thể cái cổ chung muốn đem tất cả Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế “đè xuống đất mà ma sát”.
“Hừ!!! Chỉ là một ngụm binh khí mà dám coi thường chúng ta!!! Thật không biết chủ nhân của ngươi dạy dỗ ngươi thế nào!! C·hết đi!!!”
Bị cổ chung khinh miệt như thế, đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế lập tức nổi giận, từng đạo thần thức tiếng nói lại vang lên rồi giao đấu với từng âm thanh của cổ chung, trấn động toàn bộ tinh không.
Hai bên chưa lập tức giao đấu nhưng hai bên khí thế không hề thua nhau, đều đạt đến cực đạo cường giả nên mặc dù chỉ là thần thức v·a c·hạm cũng đánh sập không ít toà tinh không đảo yếu kém ở xung quanh.
“Đủ rồi!!! Ta không cần biết các ngươi là ai nhưng dám làm xáo trộn các tinh không đảo của Thứ Nguyên Sơn Hải Giới như thế thì tất cả các ngươi hôm nay không đi được rồi!!!”
Thấy được không ít tinh không đảo bị sụp đổ mà rơi xuống, kim sắc đế bào lập tức nổi giận, là người sinh sống trong Thứ Nguyên Đảo nên hắn vô cùng hiểu rõ mỗi toà tinh không đảo này có tầm quan trọng như thế nào.
Bây giờ mấy kẻ không phải dạng lương thiện mới đến dám đánh vỡ không ít tinh không đảo, làm suy yếu đi lớp chắn bảo vệ khiến Thứ Nguyên Đảo lại mất đi không ít năng lượng nên hắn làm sao nhịn được nữa.
“Uỳnh.... Roẹt.... Roẹt... Roẹt.... Tách.... Tách...”
Chỉ thấy từ trên người hắn hiện ra kim sắc hoả diễm vô cùng nóng lòng, giống như có thể đót cháy toàn bộ chư thiên vạn giới, đồng thời sát khí từ nổi tức giận trong lòng hắn nổi lên bao trùm toàn bộ “Thái Sơ Cổ Quáng”.
Theo kim sắc đế bào thể hiện ra thực lực thật sự của bản thân, một cỗ đế hoàng cao quý, uy nghiệm, có thể trấn áp thế gian hết thảy địch cũng bắt đầu thể hiện ra ở trên người của nam tử bí ẩn này.
Chưa dừng lại ở đó, khi kim sắc đế bào nam tử nổi giận toàn bộ tinh không cũng lập tức bị liên uỵ cuốn theo, đủ loại ấn kí của đại đạo pháp tắc cũng bị nhanh chóng lần nữa bị hắn dẫn động ra.
Kim sắc đế bào nam tử không thèm nói nhiều với đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế của “Thái Sơ Cổ Quáng” đã nói là làm, hắn xách theo cổ chung lao vào trong cấm địa như muốn bình định nơi này.
“C·hết!!!”
Chỉ thấy hắn hét lên một tiếng, kim sắc hoả diễm vốn từ hắn tạo ra đang b·ốc c·háy tràn đầy ở tinh không nhanh chóng tụ hợp lại tạo thành một cái kim sắc cự chưởng đánh về một nơi bí ẩn của “Thái Sơ Cổ Quáng”.
“Tách... Tách.... Tách.....”
Kim sắc cự chưởng thật quá bá đạo, mỗi nơi đi qua thì vạn vật đều bị đốt thành tro bụi, cái độ nóng của nó còn khiến đại đạo pháp tắc cũng phải tránh lui, không dám tới gần vì sợ bị liên uỵ theo.
“Làm càn!!! Nên c·hết!!!”
Đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế không ngờ kim sắc đế bào nam tử bá đạo đến như thế, không thèm cho bọn họ sắc mặt đã dám ra tay nên cũng lập tức nổi giận ra đồn phản kích.
Chỉ thấy từ trong “Thái Sơ Cổ Quáng” bay lên thần quang chói mắt, có vô số hư ảnh cực đạo cường giả xuất hiện rồi đánh ra từng đạo sát chiêu công kích về phía kim sắc cự thủ và kim sắc đế bào nam tử.
“Uỳnh.... Uỳnh.... Uỳnh....”
Ngay khi năng lượng chiêu thức của cả hai bên đụng chạm vào nhau, toàn bộ tinh không lập tức bị che phủ bởi ánh sáng chói loà cùng từng t·iếng n·ổ tung giống như thiên thạch va đập.
“Đông.... Đông... Đông....”
Vốn dĩ chỉ đang đi theo sau lưng kim sắc đế bào nam tử, cổ xưa cự chung bị cảnh tượng hùng vĩ như thế thì rung lên từng đạo tiếng chung giống như một hùng hài tử rất thích xem cảnh đánh nhau vậy.
Trong khi đó, ở trên tinh không, sau khi chiêu thức của cả hai bên v·a c·hạm vào nhau nổ tung thì kim sắc cự chưởng của kim sắc đế bào nam tử vẫn chưa hề biến mất hay dừng lại mà tiếp tục tiến sâu vào trong.
Điều này đã chứng tỏ tất cả đòn t·ấn c·ông của Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế trong “Thái Sơ Cổ Quáng” hợp lực lại với nhau cũng không thể sánh bằng một chưởng của kim sắc đế bào nam tử.
“Không.... !!! Ta không tin có người mạnh như thế...!!! Ngay cả ‘Đế Tôn’ cũng không có khả năng ngăn chặn tất cả đòn t·ấn c·ông của bọn ta!!! Aaa....!!!! Ta muốn ngươi c·hết!!”
Cảnh tượng kì dị như thế lập tức khiến không ít Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế hoảng sợ, kiêng kị, đồng thời cũng khiến không ít “cực đạo cường giả” trong “Thái Sơ Cổ Quáng” càng thêm điên cuồng, muốn g·iết c·hết nam tử kia.
“Những ai không muốn c·hết thì theo ta ra ngoài tru sát kẻ này!!!”
Một vị Chí Tôn không nhịn được lập tức kêu to, sau đó từ trong “thần nguyên” phá phong mà ra rồi lập tức thiêu đốt chiến ý, “cực điểm thăng hoa” để chiến lực quay trở về thời kì đỉnh phong.
“Được!!! Giết!!!”
Có người dẫn đầu, không ít Chí Tôn, Cổ Hoàng và Đại Đế lập tức đi theo, không ít người cũng đều từ trong thần nguyên phá thế mà ra, “cực điểm thăng hoa” mang theo “Cực Đạo Binh Khí” của mình xông lên tinh không.
Theo kim sắc đế bào nam tử và cổ chung đi gần tới “Thái Sơ Cổ Quáng” liền vừa hay đụng độ đến đám người “cực đạo cường giả” vừa mới khôi phục trở lại đỉnh phong g·iết đến nên chiến trường lại chuyển đến tinh không.
“C·hết!!!”
Hai bên vừa chạm mặt liền không nói nhiều lập tức lao vào giao chiến, cực đạo chi uy bị thả ra dẫn động đủ loại đại đạo pháp tắc v·a c·hạm, tinh không bị chấn động, không gian b·ị đ·ánh thủng....
“Làm càn!!! Phong Ấn!! Giải!!!”
Kim sắc đế bào nam tử nhìn thấy không ít tinh không đảo ở xung quanh lại b·ị đ·ánh nổ tung thành vô số bụi tinh thần, năng lượng ở mỗi toà tinh không đảo cũng bị trôi đi hết thì lập tức càng trở nên cuồng nộ.
Hắn lập tức hống lên một tiếng, sau lưng hắn cùng cổ chung đều hiện lên không ít đại đạo pháp tắc xiềng xích giống như những cái xiềng xích này đang phong ấn thực lực thật sự của kim sắc đế bào nam tử.
“Rắc... Rắc.... Rắc.... Xoảng.....”
Theo phong ấn bị giải đi, không ít xiềng xích từ sau lưng kim sắc đế bào nam tử vỡ tan thành từng mảnh vụn mà khí thế ở trên người hắn cùng cổ chung đều lập tức thay đổi trở nên càng mạnh hơn.
Nếu là lúc trước kim sắc đế bào nam tử cùng cổ chung khí thế chỉ đạt đến “cực đạo cường giả” tương đương với chí tôn, cổ hoàng, đại đế thì bây giờ khí thế của hắn đã vượt xa tất cả mọi người ở đây.
Đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế lập tức bị khí thế áp đảo của kim sắc đế bào nam tử định trụ, không thể di chuyển nổi một bước, khuôn mặt bọn họ lúc này đầy vẻ không tin tưởng, sợ hãi...
“Không thể nào!! Sao hắn có thể mạnh như thế được!!! Người này không lẽ đã thành “tiên” rồi sao!!!”
Trong lòng đám người bọn họ lúc này vô cùng phức tạp cùng hoảng hốt vì không thể tin được vào sự thật trước mắt là bọn họ đụng độ một tôn “tiên nhân” hơn nữa còn là chọc tức đến hắn nổi điên muốn g·iết bọn họ.
“Giết!!”
Bên kia, kim sắc đế bào nam tử chiến lực vừa giải khai xong liền không thèm để ý cùng giải thích với đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế làm gì, lần nữa xách theo cổ chung đánh tới.
“Đông......!!!! Đông.....!!!! Đông......!!!”
Chỉ thấy kim sắc đế bào nam tử sử dụng một loại năng lượng khác hẳn với năng lượng mà đám người ở “ cấm khu” tu luyện ra được rồi truyền vào trong cổ chung khiến binh khí này vô cùng hưng phấn.
Giống như được cung cấp đầy đủ năng lượng, cổ chung lần này đánh ra từng tiếng chuông còn kinh khủng hơn lần trước khiến cho không ít Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế đầu óc ong ong, thất khiếu chảy máu....
“Ông... Ông.... Ông....!!!”
Thấy chủ nhân của mình bị một món binh khí đánh cho thê thảm như thế, không ít “cực đạo binh khí” của họ nổi giận kêu lên vài tiếng rồi lập tức g·iết tới nhưng đều vô dụng.
“Rắc.... Rắc.... Rắc.... Choang.......!!!”
Tuy bọn chúng đều là Cổ Hoàng Binh, Đại Đế Binh, đều đã đạt đến “cực đạo binh khí” nhưng so với cổ chung đã giải phóng thực lực đạt đến Tiên Khí thì còn quá kém nên đều bị nó đánh cho nứt toác, không ít cái còn vỡ tan.
“Giết!!!”
Biết đám người Chí Tôn, Cổ Hoàng, Đại Đế đã không chịu được nữa, khí thế trên người bọn họ cũng đã suy giảm khá nhiều, kim sắc đế bào nam tử lần nữa xách theo cổ chung đánh tới một vị cực đạo cường giả.
Chỉ thấy sau đó, kim sắc đế bào nam tử đem cổ chung phóng to như một toà tinh cầu rồi ném về phía vị cực đạo cường giả kia như thể muốn lấy trọng lượng của cổ chung đè c·hết kẻ địch.
“Giết!!!”
Vị cực đạo cường giả kia nhìn thấy cổ chung bị phóng to mà hắn đã bị binh khí này bao phủ toàn bộ phương hướng, không thể chạy trốn thì liều mình xách theo binh khí của mình đánh về phía cổ chung.
Hắn biết mình trốn không thoát nên muốn tự mình g·iết ra một con đường sống, nếu không hôm nay chắc chắn hắn sẽ vẫn lạc tại đây nhưng tất cả đều là phí công vì cổ chung binh khí quá mạnh mẽ.
“Choang......!!!”
Chỉ thấy quang hoa loé lên, binh khí của vị cực đạo cường giả kia vừa v·a c·hạm với cổ chung thì toàn thân nó hiện lên từng vết nứt, sau đó là vỡ tan thành từng mảnh vụn rơi vãi trên tinh không.
Binh khí vừa nát, chứng tỏ vị cực đạo cường giả này thoát không khỏi c·ái c·hết vì cổ chung không có vật gì cản đường liền đã g·iết tới mà hắn đã bị cổ chung đập trúng khiến thân thể vỡ nát, thần hồn sụp đổ....
“Không!!! Ta không muốn c·hết!!! Ta còn muốn bước vào tiên lộ!!! Ta còn chưa thành “tiên”!! Ta không cam lòng!!”
Một tiếng hét không cam lòng vang lên từ vị cực đạo cường giả kia vang lên, trong chớp mắt cơ thể hắn dần dần tan biến thành từng sợi bụi mù trong không khí, đây chính là hoá đạo mà đi.
“Giết!!!”
Vừa ra tay g·iết c·hết một vị cực đạo cường giả xong, kim sắc đế bào nam tử không để ý đến đám người đang ngẩn ngơ, lần nữa xách theo cổ chung đánh tới một vị cực đạo cường giả khác, người này chính là Vạn Long Hoàng.
“Không!!!!”
Vạn Long Hoàng lúc trước vốn ra tay đầu tiên, sau đó lại bị tiếng chung trấn áp, chiến lực suy giảm nên khi bị kim sắc đế bào nam tử mang theo cổ chung g·iết tới liền chỉ kịp gào lên một tiếng không cam lòng rồi tan biến.
Đáng tiếc cho Vạn Long Hoàng là cổ hoàng binh của hắn lại không có ở trong tay mà cất giữ ở Vạn Long Sào thuộc Già Thiên Đại Thế Giới, nếu không hắn ít ra cũng sống lâu hơn một chút.