Người Nối Nghiệp Chân Chính

Chương 134




NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P134)



Tác giả: Hà Phong Xuy



Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang



Ngự tiền tổng quản không chỉ giúp hoàng đế xử lý việc chung mà còn phải đỡ đần lo liệu việc riêng to nhỏ. Hôm nay họp xong ở công ty, khi ăn trưa, Soái Ninh tiện mồm kể cho Thôi Minh Trí chuyện “chưa thành” đêm qua, đôi đũa trong tay hắn rơi ngay tại chỗ.



Sếp thổ lộ chuyện riêng tất nhiên là do tin tưởng, vì bày tỏ lòng trung thành, hắn lập tức ra sức mỉa mai châm chọc Lư Bình, kêu anh làm điệu làm bộ, như người mù vờ đọc sách.



Soái Ninh biết lời lên án của hắn gần như fake, cười giả tạo, châm chọc: “Trình độ vờ vĩnh của anh ta cũng cao, ít nhất hình tượng không sụp đổ. Đổi thành những người khác, như anh chẳng hạn, tình hình sẽ thế nào?”



Thôi Minh Trí nhất thời rụt đầu rụt cổ, ậm ừ: “Những người khác thì khó nói ạ, còn tôi dù sao cũng sẽ sợ chết khiếp.”



“Ừm, anh chắc chắn không dám cự tuyệt, nhưng sẽ lo lắng không thể hiện tốt không thỏa mãn được tôi, thần kinh căng thẳng cao độ, sau đó xìu luôn.”



“… Bí thư Lư thì sao ạ?”



“Anh ta cửng, rất xúc động về sinh lý mà vẫn ra vẻ với tôi được, đây là bản lĩnh của anh ta á.”



Thôi Minh Trí cảm thấy cô phân tích rành rẽ, cũng phục lăn bản lĩnh của Lư Bình, muốn biết sau đó thế nào, lại không có gan hỏi thẳng.



Trước mắt không có đề tài gì quan trọng, Soái Ninh đơn giản lôi việc này ra kể cho trôi cơm, tiếp tục thuật lại cảnh hai bên trao đổi trong xe.



Suy nghĩ của Thôi Minh Trí dâng lên một đợt sóng mới, vội kêu: “Ninh tổng, hay bí thư Lư có ý tứ với chị ạ? Tôi cảm thấy anh ấy yêu chị.”



Soái Ninh hớp một thìa canh, gật đầu: “Mới đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng không loại trừ khả năng anh ta đóng kịch với tôi. Dù tình hình thật rơi vào kiểu nào, chuyện ngủ với anh ta cũng sẽ không đơn giản. Tay này năng lực giỏi, gốc gác sâu, sau này sẽ có tiền đồ rộng mở trên quan trường. Nếu anh ta diễn kịch với tôi, về sau tung hứng với nhau, lợi nhiều hơn hại. Nếu là rung động tình cảm thật, muốn cặp với tôi thật, vậy thì phiền toái.”



Trước đây Thôi Minh Trí từng nghe cô trình bày về việc doanh nhân không nên lấy quan chức, nghĩ lại cung cách của Lư Bình không giống dạng đầu óc chỉ nghĩ chuyện tình yêu, đột nhiên hắn đưa ra một suy đoán táo bạo: “Chị bảo, liệu có phải bí thư Lư vì cự tuyệt chị, cố ý nói những lời ỡm ờ kiểu này làm chị đâm ra nghĩ ngợi. Như vậy anh ta vừa giữ gìn được sự trong sạch, còn không làm mất lòng chị.”



Soái Ninh nhai chậm lại, trong chớp mắt đã khơi thông suy nghĩ.



Thuộc tính chủ yếu của Lư Bình là trà xanh. Đặc điểm cơ bản của bọn trà xanh là đẩy sai lầm về phía người khác, bản thân đóng vai người vô tội. Lấy định luật này làm cơ sở, mọi thứ khác cũng chẳng chệch đi là bao.



“Nói có lý nha, chắc đây mới là bài bản chân thật của anh ta.”



Cô nghĩ sâu hơn, không khỏi tức tối, dám bố trí trận địa nghi binh bẫy cô, coi như họ Lư gan chó hơi to.



Thôi Minh Trí chưa từng thấy cô gặp khó như vậy trong lĩnh vực chơi bời hưởng lạc, cảm thấy không đáng thay cô, khuyên cô bỏ qua cho sớm: “Anh ta lắm chiêu trò như vậy, giờ khó đổ bao nhiêu thì sau khó bỏ bấy nhiêu. Tôi thấy chị không đáng phải phí thêm tâm tư vì anh ta.”



Hắn cho rằng sếp là người khôn ngoan và thực tế, sẽ tính toán được mất chính xác, cũng không ngờ loại người như Soái Ninh muốn gì được nấy quen rồi nên thích theo đuổi thử thách, không ngần ngại trèo lên vách đá vạn thước để hái được đóa hoa trên đỉnh núi cao, chứng minh năng lực và mị lực (sức hút).



Nghe Thôi Minh Trí nói xong, cô lười biếng cười nhẹ, gõ ngón tay vào bát canh ý bảo hắn múc giúp.



Khi hắn phục vụ, cô thảnh thơi ngắm móng tay, nói với giọng lạnh kiêu cay nghiệt: “Nếu việc gì cũng theo ý anh ta thì xem ra tôi có vẻ vô dụng quá. Đến thằng trai còn không trị được thì làm nên việc lớn thedeonao.”



Thôi Minh Trí ngừng tay khuyên giải: “Dây dưa với anh ta phiền quá, mà quả chín ép cũng không ngọt đâu ạ.”




“À há, chụy cứ thích mướp đắng đấy, thanh nhiệt hạ hỏa.”



Cô gắp một khúc mướp đắng nhồi, duyên dáng cắn một miếng nhỏ, quyết định lần sau gặp Lư Bình phải ngủ cái cho nể.



“Để đền đáp lại xã hội, Bất động sản Quan Vũ sẽ tài trợ cho ‘Trại huấn luyện tướng soái ba ngày’ tổ chức tại khu phố Liên Hoa, Thước Châu, từ ngày 12 tháng 8 đến ngày 21 tháng 8 năm nay. Đơn vị tổ chức hoạt động: Trường huấn luyện quân sự Trí Thác. Đơn vị hợp tác: Quân khu Đông Hưng, quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Địa điểm: xã Liên Hoa, huyện Thước Châu, thành phố Đông Hưng. Trại huấn luyện lần này chia làm hai khóa, cho người trưởng thành và cho thanh thiếu niên. Thời hạn đều là ba ngày. Phí đăng ký, khóa cho người lớn 150 tệ/người, khóa cho thanh thiếu niên 120 tệ/người, đã bao gồm chi phí ăn ở và đồng phục trong chương trình. Nội dung huấn luyện bao gồm: […][1]”



“Phát huy mạnh mẽ tinh thần chủ nghĩa yêu nước, tăng cường giáo dục quốc phòng, làm phong phú đời sống văn hóa tinh thần của quần chúng nhân dân, từ ngày 12 tháng 8 đến 21 tháng 8, quân khu Đông Hưng quân giải phóng nhân dân Trung Quốc tổ chức triển lãm vũ khí quy mô lớn tại xã Liên Hoa, huyện Thước Châu, thành phố Đông Hưng. Tại triển lãm sẽ trưng bày miễn phí 37 hiện vật thật như […]. Khách tham quan có thể tới các địa điểm dưới đây để lĩnh vé vào cửa miễn phí, vé vào cửa còn có giá trị ưu đãi 50% cho tuyến xe buýt…”



Hai đoạn trên là thông tin quảng cáo Soái Ninh phát ở Đông Hưng, ngoài ra cũng phối hợp với nhiều loại hình marketing khác.



Mức thu phí rẻ cùng hình thức trợ giá vé xe khiến trại hè quân sự và triển lãm vũ khí quy mô lớn trở thành sự kiện vui chơi được người dân khu vực Đông Hưng ưu ái trong tháng này. Quảng cáo chạy nửa tháng, số người đăng ký đã vượt 10 ngàn, số vé vào cửa triển lãm phát ra cũng lên tới 100 ngàn, đem đến thêm một cơn sốt cho tháng 7 vốn đã nắng nóng ở xã Liên Hoa.



Trong thời gian diễn ra sự kiện, có những mảng sóng xanh dập dờn trên triền núi xanh mướt, khắp nơi trong khu phố miền núi có thể bắt gặp những tốp nhóm lớn nhỏ tham gia trại hè và những du khách diện áo phông lưu niệm của triển lãm quân sự.



Khu triển lãm tạm thời rộng 10.000m2 ken đầy người, khách tham quan xếp thành hàng dài trước các gian triển lãm chính đợi chụp ảnh.




Từ 2h đến 4h chiều hàng ngày, bãi tập mô phỏng của quân dã chiến ở phía nam thôn Liên Ngẫu luôn đông như mắc cửi, khách tham quan theo dõi lính đặc nhiệm tiến hành diễn tập các hoạt động giải cứu con tin, cứu viện ở vùng chiến sự, vận chuyển đạn dược, vượt bãi mìn v.v.. Họ ấn tượng sâu sắc với kỹ năng và thể hình của các chiến sĩ, những tràng pháo tay tán thưởng cổ vũ kéo dài không dứt.



Người dân địa phương cũng được mở mang tầm mắt. Chủ đề câu chuyện của mọi nhà mấy hôm nay đều tập trung về việc này, màu xanh áo lính tươi đẹp đã khắc sâu trong trí nhớ của mọi người.



Ngày 18 tháng 8 hôm nay, Soái Ninh và Võ Thiếu Hùng cùng nhau đích thân tới hiện trường và có bài phát biểu trước buổi diễn tập của lính đặc nhiệm.



Sau khi gửi lời cảm ơn ngắn gọn tới khán giả, Soái Ninh mời quân trưởng Võ lên khán đài, giới thiệu long trọng một lượt. Đây là bước đi quan trọng mà cô đã sắp xếp tỉ mỉ, muốn cho bọn chuột nhắt xã Liên Hoa biết lễ độ thì phải mời ông anh này thị uy từ xa.



Võ Thiếu Hùng chẳng bàn bạc mà cũng nghĩ giống cô, cảm ơn quần chúng, khích lệ chiến sĩ xong thì nghiêm nghị trịnh trọng nói: “Ngày 1 tháng này, quân đội ta vừa tròn 92 năm thành lập, bản thân tôi cũng phục vụ trong quân đội 37 năm. 37 năm nay, tôi không phút nào quên nhiệm vụ của người lính, trung với nước, hiếu với dân. Quân đội ta từ nhân dân mà ra, chiến đấu vì lợi ích nhân dân. Tại đại hội chúc mừng 90 năm thành lập quân đội, chủ tịch Tập đã nhấn mạnh ‘Chúng ta phải tuân thủ mục đích cơ bản là hết lòng phục vụ nhân dân, luôn là người chiến sĩ được nhân dân tin yêu, đùm bọc, yêu mến’. Quân đội ta đã nhất trí thực hiện tốt chỉ thị quan trọng của Chủ tịch, tiếp tục phát huy truyền thống tốt đẹp, […], tích cực tham gia xây dựng đất nước, kiên quyết cảnh giác, trấn áp mọi thế lực thù địch, những phần tử xấu đe dọa sự an toàn của nhân dân, bằng mọi cách nỗ lực duy trì ổn định xã hội.”



Ông tuyên thệ xong, dấn lên hai bước, giọng nói tăng thêm uy lực cứng rắn của đạn pháo, cũng chất chứa sự phẫn nộ không thể nhẫn nhịn, cố tình khiến mọi người cảm nhận ý đồ trong lời nói của mình.



“Xã hội hiện nay có một số thế lực xấu tồn tại ở cơ sở, thường gọi là ác bá. Chúng hoành hành khắp làng quê, bắt nạt lũng đoạn thị trường, làm chuyện sai trái rối loạn trị an. Trung ương đã nhiều lần ra các văn bản yêu cầu cả hệ thống chính trị và pháp luật quán triệt tinh thần của đại hội đảng lần thứ 19, dùng thái độ không khoan nhượng nghiêm trị bọn ác ôn này và hoàn toàn xóa bỏ hoàn cảnh dung dưỡng chúng. Toàn thể cán bộ, chiến sĩ quân đội ta cũng kiên quyết ủng hộ chỉ thị này của trung ương đảng. Nếu cần, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng đấu tranh kiên quyết với bọn ác ôn, loại bỏ đám ung nhọt có hại cho sự phát triển lành mạnh của kinh tế xã hội này, đảm bảo xã hội hài hòa, ổn định, nhân dân an cư lạc nghiệp...”



Chính quyền xã phát đi phát lại bài nói chuyện này trên hệ thống loa truyền thanh các thôn. Suốt đợt đó, các sòng bạc ngầm trong xã đồng loạt nghỉ sạch, đám du côn lưu manh nem nép nín thở, máy đánh bạc Bì Phát Đạt đặt trong khu phố lẳng lặng biến mất, Diệu Hương Cư đóng cửa dẹp tiệm, trò chặt chém khách của các quán khác cũng giảm hẳn.



Ngay sau đó, một tin rỉ tai được bí thư xã xác nhận bắt đầu lan truyền rộng rãi: Quân đoàn 93 và chính quyền xã đã đạt được thỏa thuận thuê đất ở Hoa Quả Lĩnh để xây dựng một thao trường. Sau này, quân đội sẽ thường xuyên cho chiến sĩ đến luyện tập. Địa điểm được chọn nằm ngay gần trụ sở ban quản lý khu du lịch do Bất động sản Quan Vũ xây dựng ở thôn Thanh Liên.



Đám ác bá biết mối quan hệ của Soái Ninh với Võ Thiếu Hùng đều hiểu, đây là quân trưởng Võ phái người đến làm chỗ dựa cho cô em kết nghĩa.



(Hết phần 134, xin mời đón đọc phần 135. Nếu muốn đọc các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)



Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)



- -----



Chú thích:



1. Các đoạn có dấu […] là kiểu liệt kê bôi dài đặc trưng của tác giả viết online (kiếm tiền theo số chữ), bọn mình lược bớt vì dài dòng không cần thiết.