Trong đêm tối tĩnh mịch
Một giao kèo đã bắt đầu
Từ một lời nguyền..
*
* *
Cậu đã suy nghĩ kĩ rồi chứ? – Người đàn ông khoác hoodie đen, chiếc mũ liền áo trùm kín đầu, chất giọng khàn khàn lên tiếng.
Màn đêm lả lướt bao bọc lấy tất cả cảnh quang, nhấn chìm một đêm mùa thu bằng tiếng sột soạt của những trang giấy lả tả rơi trên nền nhà. Căn phòng trơ trọi 10 mét vuông ngập tràn những trang giấy vẽ nháp. Chiếc quạt máy cũ kĩ lạch cạch chạy. Những trang giấy vẽ cứ bay tứ tung, lộn xộn.
Gã đàn ông đang đứng trước một tấm gương lớn hình bầu dục, những viền kính bằng đồng trang trí hoa văn tinh xảo. Tấm gương nổi bật giữa cảnh vật nhếch nhác xung quanh, hừng sáng một hào quang kì dị.
Trên mặt gương, những tia sáng trắng lấp lánh bung tỏa đầy mị lực, cuốn hút ánh nhìn đổ dồn vào mặt gương. Một chàng trai hiện lên bên trong kính, mặc chiếc trường bào sang trọng. Thật quái dị khi gã đàn ông mặc hoodie đang đứng trước gương, hình ảnh phản chiếu từ mặt gương hiện lên lại là một người hoàn toàn khác.
Chàng trai đứng trong gương, thanh nhã như mặt hồ trong vắt không vẩn đục. Mái tóc màu nâu hạt dẻ của cậu dài qua tai. Gương mặt ấy đẹp đến mức ngỡ như không có thật. Đôi mắt to, mi rậm đen và đồng tử ánh tím buồn vợi tựa như một kiệt tác từ nét vẽ trau chuốt của người họa sĩ tài ba đã đem cho cậu một vẻ ngoài hoàn hảo như vậy.
Cậu giống như là hiện thân của một bức vẽ, một nhân vật được phong ấn trong tranh. Cậu ẩn thân trong trang giấy và người duy nhất tiếp cận được với cậu chính là gã Max. Cậu là một linh hồn hỗn loạn, đôi lúc ngây dại, không còn ý thức được bản thân mình.
Một linh hồn bị kiểm soát.
Bóng dáng trong gương không nói gì, mắt trân mở nhìn người đàn ông bí ẩn. Lúc sau, mái tóc màu hạt dẻ đó khẽ gật, rất nhẹ nhàng. Max cười thỏa mãn, vệt môi mang đầy tham vọng cong lên.
- Ha ha, tốt lắm! Ken à, cậu biết đấy, nếu chấp nhận giao kèo này, tức là.. cậu đã bán số phận mình cho tôi!
Đôi mắt tím kia ngẩng lên nhìn ông, đau đáu, chớp nhẹ.
- Trong vòng 100 ngày, khi bước vào thế giới này, cậu phải khiến cho cô ấy tin cậu. Đến ngày cuối cùng, phải thuyết phục cô ta dùng máu của chính mình vẽ lại kết cục khác cho "Thế giới song song" thì vương quốc Baridi mới thoát khỏi diệt vong. Đây cũng chính là cấm thuật mà Nữ hoàng Yura đã dùng để phá giải lời nguyền nhưng không thành công. - Gã họa sĩ tên Max chậm rãi nói. - Con bé đó sẽ thay thế Yura, tiếp tục sứ mệnh giải phá lời nguyền xưa. Tất nhiên, nó sẽ chết hoặc trở nên điên loạn như Yura.
Khuôn mặt chàng trai trầm ngâm, thoáng cau nhẹ mày không rõ biểu tình.
- Cậu khó chịu khi nghe tôi gọi Yura là Nữ hoàng à? Hahaha, Saito Ken ơi là Saito Ken, cậu nên nhớ cho rõ, vương vị kia vốn là của bà ấy, cho dù gia tộc của cậu có soán ngôi thì thần dân của Baridi cũng luôn nhớ đến Nữ hoàng Yura của họ. Cho dù cậu có là hoàng tử, thì chưa chắc sau này cậu sẽ là vua. Cậu hiểu ý tôi mà!
Bàn tay của Ken nắm chặt lại, cậu vẫn cố duy trì nét điềm tĩnh bề ngoài. Cậu hiểu rõ mình đang làm gì. Chỉ có cách đưa Baridi thoát khỏi bi kịch này thì cậu mới có thể giữ được vương vị của mình, mới có thể đủ sức chống lại bọn Quỷ tộc Herzlos phương Bắc cùng tộc người Elurra tàn độc. Trách nhiệm nặng nề này, cậu buộc mình phải chấp nhận giao kèo với Max, làm tổn thương một người mà đổi lấy sinh tồn cho cả dân tộc, cậu biết làm gì hơn?
Khi Ken vẫn còn yên lặng suy nghĩ thì gã Max đã thong thả tiếp lời:
- Hãy nhớ cho kĩ: Trong 100 ngày này, cậu không-được-phép-hé-môi-nửa-câu. Nếu trái quy định, ngay lập tức cậu sẽ tan biến thành mây khói. Vương quốc Baridi và thần dân của cậu phải chịu cảnh ngộ lầm than kia vĩnh viễn. Hiểu rõ rồi chứ?
Mặt trăng đứng yên, lặng lẽ quan sát. Gió ngoài trời nhẹ thoảng vào căn phòng của khu chung cư tầng 8, mang theo nỗi heo hút đơn lẻ, chạm phải mưu toan của kẻ tham vọng đang nhen nhóm. Bóng đêm minh chứng cho giao kèo này.
Ken từ trong gương, làn môi hồng nhạt mím lại, gương mặt cậu buồn thảm, u uất. Cậu biết, chỉ cần gật đầu, tức là cậu đã dấn thân vào một trò chơi nguy hiểm. Nhưng đã quá cùng cực rồi! Thế giới của cậu đang tàn lụi. Thù hận ràng buộc cậu đến phát điên. Vương quốc của cậu đang chết dần bởi bi kịch từ một lời nguyền.
Không được! Cậu không thể để mọi chuyện như thế này. Cậu phải cứu lấy Baridi! Chỉ có Max mới có thể cho cậu biết mình phải làm gì.
Nhưng trớ trêu thay, gã muốn cậu chơi một trò chơi, Ken phải dùng mạng sống của mình đánh cược. Cậu phải lựa chọn: Một là buông xuôi theo số phận, nhìn mọi thứ quanh cậu chết mòn trong tàn lụi; hai là.. tự mình tìm ra kết cục khác cho nó, bằng việc đến thế giới loài người để tìm một người vốn dĩ sinh ra đã nắm trong tay vận mệnh của Baridi.
Một trò chơi đánh đố quá táo bạo.
- Saito Ken, cậu có đồng ý không? – Max hỏi, tròng mắt nâu loé lên những hình dung phức tạp.
Gã lặng lẽ quan sát những biến chuyển trên gương mặt chàng trai, bình tĩnh đợi chờ, Ken sẽ là bàn đạp cho mưu đồ của gã.
Đồng ý đi Ken! Chần chừ gì nào?
Trong gương, khuôn mặt đó xám tái, hằn lên những suy nghĩ trăn trở. Đồng ý hay không?
- Tôi.. Đồng ý! – Cậu trả lời, dường như là không hề có tiếng nói, chỉ là một khẩu hình miệng câm lặng.
Tiếng cười rợp trời, nắc nẻ vọng lại trong không gian nhỏ hẹp, bàn tay gã họa sĩ va vào nhau thành tiếng vỗ tay tán dương.
- Tốt lắm! Suy nghĩ thật đúng đắn. Kể từ bây giờ, lời nguyền sẽ chính thức bắt đầu!
Saito Ken giương mắt nhìn đối phương. Từ bây giờ, cậu không còn là cậu nữa. Gã Max sẽ định đoạt lấy cậu.
- Nhớ: 100 ngày không được hé môi. Và sau thời hạn này, nếu cậu không thể khiến cô ta yêu mình và hoàn thành cấm thuật kia, thì.. CẬU SẼ TAN BIẾN!
Rồi gã áp lấy quyển truyện tranh vào mặt gương, cười nhạt:
- Bước vào đi. Hãy ở yên trong đấy đến khi có nước mắt người đó mở khóa cho cậu. Kể từ lúc đó, 100 ngày của cậu sẽ được tính.
Những phân tử ánh sáng lấp lánh bung ra, như có một hình thù nào đó vụt ngang qua không gian. Thật nhanh chóng. Quyển truyện được gấp lại. Yên ắng vô cùng. Chiếc gương trở lại bình thường, chẳng còn thấy Ken đâu nữa. Max đưa tay sờ lên mặt gương, hình thù tối ngòm của gã phản chiếu lại rõ nét. Những xúc giác trên đầu ngón tay cảm nhận mặt gương lạnh lẽo, phẳng lì. Rắp tâm trong lòng gã bùng cháy thành tiếng cười man rợ.
- Ha ha ha! Saito Ken, tất cả trông đợi vào cậu. Sẽ không còn lâu nữa đâu!
Màn đêm khẽ rùng mình bởi tiếng cười quái dị. Những trang truyện nháp bay tứ tung như sợ hãi khối óc toan tính của kẻ dã tâm.
Có một âm mưu sắp được hé mở..
*
* *
Màn hình desktop sáng rực giao diện của một trang web bán hàng trực tuyến bắt mắt. Cô gái nhỏ cuộn người trên chiếc ghế xoay, cặp kính to che bít đôi mắt đen lanh lợi. Cô gái say sưa dán mắt vào vi tính.
"Hàng hot! Hàng hot! Ra mắt quyển truyện tranh đặc sắc" Thế giới song song ". Đặt mua ngay để có cơ hội giảm giá 50%. Liên hệ Muatruyenonline.com ngay nhé bạn!"
Dòng tin quảng cáo hấp dẫn kích thích trí tò mò của cô gái nhỏ. Không chần chừ, cô đặt hàng ngay. Giảm 50%, rẻ thế cơ mà!
*
* *
Đêm hôm sau.
- Hức hức! Truyện gì mà buồn kinh! Tội nghiệp Ken với Kami quá đi. Không biết vương quốc Baridi rồi sẽ ra sao. Đang hấp dẫn mà hết rồi. Tiếc quá!
Vẫn là cô gái hôm qua, ngồi thu lu trên ghế. Khăn giấy tá lả trên bàn học. Vi tính đã tắt.
Trên tay cô là quyển truyện tranh tên "Thế giới song song", câu chuyện bi kịch từ tình yêu vô vọng của hai nhân vật chính khiến cô nàng bật khóc sướt mướt. Nước mắt lã chã rơi trên những trang giấy chằng chịt nét vẽ, loé sáng kì dị.
*
* *
Căn phòng chật hẹp đầy rẫy giấy. Bóng người khoác hoodie đen say sưa vẽ vời trên chiếc bàn gỗ nâu. Đột nhiên đầu bút khựng lại, thôi không vẽ nữa.
- Ha ha! Bắt đầu rồi! – Vòng môi gã nhếch lên, một cách đăm chiêu với nội tâm không tài nào xuyên thấu được. – Chào mừng cô đã tham gia vào trò chơi của ta. Công chúa Miyuki!
*
* *
Đêm cuối thu dịu dàng. Ánh trăng đã kéo chăn che nửa thân, sắc vàng như mật hòa nhã. Bóng đêm thanh khiết. Những luồn không khí tinh sạch hòa hợp cùng sự sống lặng lẽ lan tỏa khắp nơi.
Những chồi non xanh mướt vươn mình.
Đứa trẻ lén lút cao hơn.
Nụ hoa e ấp nở.
Sương khẽ khàng rơi trên tán lá, hòa tan vào khoảng không vô tận.
Tiếng quạt máy thổi phà phà.
Đèn ngủ sắc vàng vọt.
Cô gái đang ngủ say trên giường cùng con gấu bông to lớn. Đôi mắt ấy còn sưng mọng. Cô ngủ rất say. Trong giấc mơ chắc bình yên lắm. Trên khoé môi chúm chím đó thấp thoáng nét cười.
Quyển truyện tranh đặt trên bàn học. Cơn gió từ chiếc quạt thổi tới làm những trang truyện bay lất phất, kêu sột xạo. Một trang giấy có màu giấy ngả vàng, nét nhoè đi do thấm nước chợt sáng lên.
Thứ ánh sáng tuyệt diệu như ngàn chú đom đóm nhỏ bé kết tụ lại rọi sáng tỏ căn phòng nhỏ.
Tích tắc.. Tích tắc..
Đồng hồ hình Hello Kitty điểm hai giờ sáng. Thời gian tuần hoàn một nhịp điệu giản đơn. Cô gái cứ ngủ.
Có ai biết là hình như trong lúc hai giờ sáng ấy..
Có bóng hình ai đó đang bước tới gần chiếc giường, chiếc bóng đen ngã dài..
Trườn tới..
Và câu chuyện bắt đầu.