Người Em Gái Ốm Yếu Luôn Tơ Tưởng Đến Tôi

Chương 58: Người ngoài cuộc đều biết




Bước ra khỏi phòng tắm với mái tóc dài ẩm ướt, Hứa Ôn Giảo ngồi trên ghế sofa của khách sạn và cầm điện thoại di động lên như thường lệ.

Nàng bấm vào giao diện trò chuyện WeChat, ánh mắt của nàng thoáng dừng lại ở cuộc trò chuyện nằm trên cùng. Không có dấu chấm màu đỏ nào biểu thị có tin nhắn mới, mọi thứ vẫn còn nguyên của ngày hôm qua.

Ánh mắt của Hứa Ôn Giảo hơi tối sầm lại, nàng đặt điện thoại lên giá đỡ và thực hiện vài thao tác đơn giản. Sau đó, nàng tháo khăn ướt ra, giơ máy sấy lên và sấy khô tóc một chút.

Cùng lúc đó, Hứa Úc Liêm còn đang tăng ca, thông báo mới nhất từ weibo đã thu hút sự chú ý của cô.

Tài khoản của cô chỉ có theo dõi Hứa Ôn Giảo và một số tài khoản weibo chính thức của công ty.

Ngộ nghĩnh nhỉ? Có thời gian đăng bài lên trên weibo vậy mà không thèm nhắn tin cho mình.

Hứa Úc Liêm nhịn hơn mười phút, cuối cùng không chịu được và mở điện thoại lên để xem.

Một bức hình chụp tự sướng, địa điểm là khách sạn và nhân vật chính là Hứa Ôn Giảo.

Nàng ngồi trên ghế sofa cạnh cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn, quay lưng về phía những tòa nhà cao tầng được chiếu sáng rực rỡ bên ngoài khách sạn.

Áo len rộng phối cùng quần nhung đen bó sát, mái tóc đen dài, ẩm ướt và bồng bềnh buông xõa trên vai, làn da trắng nõn kết hợp với cánh môi đỏ hơi cong lên. Tất cả những cái này dường như là bổ sung cho nhau, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.

Một đôi mắt nai dịu dàng và trong sáng, vẻ ngoài thuần khiết và ẩn sâu bên trong đó có một sự mê hoặc không hề nhẹ.

Chú thích: Giữ sức khỏe.

Đây là lần đầu tiên nàng đăng bài trên weibo kể từ sau vụ tai nạn xe.

Vô số cư dân mạng chú ý đến tin tức của nàng đã thi nhau đổ xô vào phần bình luận trên bài đăng của nàng và bắt đầu bàn tán.

"Tuyệt quá! Giảo Giảo yêu quý của chúng ta thật xinh đẹp."

"Mặc dù đã khuya lắm rồi mà cục cưng của chúng ta vẫn thông báo cho mọi người biết rằng em vẫn bình an vô sự. Thật là đáng yêu quá đi mất!"

"Em bé của chúng ta mới tắm xong sao? Thơm quá đi!"

"Tôi cá chắc rằng người chụp bức ảnh này là đại tiểu thư. Tôi là giả còn CP của tôi mới là thật."

"Nhìn cách bố trí bên trong thì chắc hẳn đây là khách sạn, hì hì."

"Em là định mệnh của đời tôi."

. . . . .

Hứa Úc Liêm lướt qua những bình luận nóng bỏng ở trên cùng.

Một phần ba là đu CP, một phần ba là thèm muốn nhan sắc, còn lại là quan tâm và hỏi han đến sức khỏe của Hứa Ôn Giảo.

Thế nhưng Hứa Úc Liêm không có đặt tâm tư của mình ở nơi này.

Cô mím môi và mở giao diện trò chuyện WeChat với Hứa Ôn Giảo.

"Đối phương đang nhập . . ."

Hứa Ôn Giảo nhìn dòng chữ nhỏ nhấp nháy trên đầu màn hình điện thoại trong mười ba phút. Tóc của nàng đã khô một nửa trước khi vài từ được gửi đến từ phía bên kia.

"Sấy khô tóc rồi đi ngủ đi."

Đây là tín hiệu muốn làm hòa của Hứa Úc Liêm, nhưng cô lại không nhận được tin nhắn gì từ Hứa Ôn Giảo mà thay vào đó là thông báo từ weibo.

Hứa Ôn Giảo không trả lời tin nhắn của cô ngay, mà thay vào đó lại viết thêm bình luận trên weibo.

Một bình luận trên weibo có nội dung như sau: "Tôi sẵn sàng đánh đổi mười năm độc thân để Giảo Giảo và đại tiểu thư được ở bên nhau lâu dài."

Hứa Ôn Giảo: Tôi và chị ấy hiện đang độc thân và không ở bên nhau như một cặp đôi. Tôi cũng mong tất cả những người yêu nhau trên thế giới này cuối cùng cũng sẽ kết hôn và về chung một nhà. Nếu mọi người muốn đu CP, có thể đến xem một số chương trình lãng mạn sẽ sớm ra mắt trên nền tảng của chúng tôi.

Hứa Ôn Giảo chỉ để lại ba câu và làm rõ ba vấn đề.

Đầu tiên là làm rõ chuyện của cả hai, thứ hai là xoa dịu người hâm mộ, và thứ ba là quảng bá công ty.

Hứa Úc Liêm nhìn chằm chằm vào hai chữ "độc thân", cảm giác nghẹt thở giống như có một bàn tay vô hình bóp cổ của cô. Rõ ràng Hứa Ôn Giảo đang nói sự thật, nhưng dù nhìn thế nào cô cũng cảm thấy có gì đó rất khó chịu.

Lúc này, Hứa Ôn Giảo mới trả lời tin nhắn của cô.

[ Giảo Giảo ]: Ừm, em biết rồi, ngủ ngon.

Còn không phải là nàng không muốn tiếp tục trò chuyện với cô hay sao?

Hứa Úc Liêm nghiến răng nghiến lợi nắm chặt điện thoại. Cô nhìn những bình luận dưới bài đăng mới trên weibo của nàng, mặt đen lại.

Nhóm cư dân mạng chúc cô và Hứa Ôn Giảo trăm năm hạnh phúc đã biến mất không dấu vết, bình luận lần này còn kỳ lạ hơn lần trước.

"Hóa ra hai người này vẫn đang trong giai đoạn mập mờ. Giảo Giảo của chúng ta là người con gái mà đại tiểu thư không thể nào với tới được, ha ha ha."

"Chị đẹp còn độc thân, vậy là mình còn cơ hội![ Đáng thương ] "

"Hãy mạnh mẽ lên nhé cô gái nhỏ! Em đừng để bản thân bị tổn thương bởi tên cặn bã kia."

"Giảo Giảo của chúng ta xứng đáng có được một cuộc sống tốt hơn."

. . . . . .

"Hứa tổng."

Hơn mười phút sau, người phụ trách bên bộ phận PR đẩy cửa bước vào.

"Có chuyện gì?" Hứa Úc Liêm đặt điện thoại xuống, ánh mắt như muốn giết người tới nơi.

Người phụ trách đặt giao diện trên máy tính bảng lên bàn của cô, trong lòng sợ muốn chết.

Một giao diện quen thuộc xuất hiện trước mặt Hứa Úc Liêm, đó là trang chủ weibo của Hứa Ôn Giảo.

Hứa Úc Liêm nhướng mày và ra hiệu cho người phụ trách phát biểu.

"Hứa tổng, chúng tôi nghĩ tối nay có thể lợi dụng bài đăng trên weibo của Ôn tổng để có được một số hot search, nhằm nhấn mạnh mối quan hệ giữa Ôn tổng và Zhike của chúng ta. Tình cờ là chúng ta đang tạo đà cho hội nghị đầu tư trong những ngày qua. Sự quan tâm của công chúng đối với những tin sốt dẻo luôn rất cao. Nếu chúng ta tận dụng tốt cơ hội này, mức độ phổ biến sẽ kéo dài trong hai đến ba ngày. "

Mặc dù những đề xuất của người phụ trách đáng được xem xét kỹ lưỡng nhưng phản ứng đầu tiên của Hứa Úc Liêm là từ chối.

"Không phải tôi đã nhấn mạnh rằng chuyện giữa tôi và Ôn tổng không nên bị đưa ra công chúng rồi hay sao? Hãy cố gắng giữ thái độ khiêm tốn và cứ để cư dân mạng nói bất cứ điều gì họ muốn."

Người phụ trách lùi lại vài bước và nhìn cấp trên của mình với ánh mắt khó hiểu.

"Hứa tổng, đây chính là ý của Ôn tổng và ngài ấy cũng cho chúng tôi một số gợi ý hợp lý. Ngài ấy còn nói, thay vì núp trong bóng tối chờ thời cơ thì nên bước ra ánh sáng và trở thành một kẻ săn mồi. Các nhân viên ở bộ phận PR cũng đồng ý rằng đây là một lựa chọn tương đối tốt."

Hứa Úc Liêm vẫn còn quá ngây thơ, thời điểm cô quyết định lợi dụng các cư dân trên mạng để lọt vào mắt công chúng, cô và Hứa Ôn Giảo không thể là người đứng ngoài cuộc được.

Nghe được đây là do Hứa Ôn Giảo sắp đặt, ngọn lửa tức giận bùng cháy trong lòng ngay lập tức, Hứa Úc Liêm lắc đầu cười nhạt.

"Tôi là cấp trên của cậu hay cô ấy mới là cấp trên của cậu?"

Hứa Ôn Giảo tính toán giỏi đến mức người ta không thể nhận ra rằng lời nói của nàng là vô tình đục nước béo cò, hay là cố tình dùng người khác làm quân cờ thế mạng.

Người phụ trách thấy cô không hài lòng, thẳng thắn nói: "Hứa tổng, theo quy định thì bộ phận PR của bên giải trí hoạt động độc lập với chúng tôi, cũng không thuộc phần quản lý của bên video."

Trong số nhân viên nội bộ, cấp bậc của Hứa Ôn Giảo cao hơn Hứa Úc Liêm nhiều, nàng là quản lý cấp cao đặc biệt của công ty. Và dĩ nhiên người phụ trách của bộ phận PR có khuynh hướng nghe theo sự chỉ đạo của Hứa Ôn Giảo.

Nếu Hứa Úc Liêm từ chối lời đề nghị này, Hứa Ôn Giảo cũng có thể tự mình sắp xếp để cấp dưới của mình mua hot search. Việc kiểm soát nội dung và chỉ đạo cơ bản cũng không liên quan gì đến Hứa Úc Liêm.

Hứa Ôn Giảo chỉ là không muốn làm mà thôi, nhưng một khi đã làm thì không có gì mà nàng không thể làm được.

Hứa Úc Liêm nghĩ đến những điều này, từ bỏ việc đấu tranh.

"Các người muốn làm gì thì làm, đến tìm trợ lý đặc biệt Trương để xác nhận, nếu cô ấy thấy không có vần đề gì thì có thể lập tức tiến hành."

Sau khi người phụ trách rời đi, Hứa Úc Liêm đứng dậy khỏi chỗ ngồi, do dự một lúc rồi mới gửi tin nhắn cho Lý Ý Nhã và mời đối phương đi ăn khuya.

Gần công ty có rất nhiều cửa tiệm còn mở cửa, những người ngồi trong đây đều là những người đang tăng ca. Hứa Úc Liêm đợi được một lúc lâu thì Lý Ý Nhã vẫn còn nồng nặc mùi rượu mới bước vào. Cô ấy đặt túi xách xuống và ngồi đối diện cô.

Trước khi Hứa Úc Liêm mở miệng, Lý Ý Nhã đã bắt đầu bằng câu đầu tiên: "Cậu và em gái của cậu đang chiến tranh lạnh phải không?"

Hứa Úc Liêm: . . .

Cô khịt mũi một cái: "Ừ."

Lý Ý Nhã thởi dài, cô ấy biết Hứa Úc Liêm tìm mình chỉ vì em gái của cô. Việc này đã bắt đầu từ hồi cấp hai, cô ấy nghi ngờ mối quan hệ của hai người khác hẳn với quan hệ chị em bình thường, hóa ra những gì mà cô ấy từng nghĩ đến đều rất hợp lý.

Cô ấy không cần hỏi, Hứa Úc Liêm đã tuôn ra tất cả những gì Hứa Ôn Giảo đã làm từ tối qua đến tối nay.

Lý Ý Nhã nghe xong, ánh mắt chân thành tha thiết: "Mình hiểu em ấy, mình nói thật, người chị em tốt à."

"Cuộc đời của một con người không chỉ có tình yêu mà còn có tình bạn, tình thân trong gia đình, dù có cùng huyết thống hay không."

"Từ góc độ của mình, cậu quá kiểm soát em gái của cậu. Khi còn nhỏ, cậu hơi . . . ừm, đặc biệt là đối với những người xung quanh em ấy. Vì thế, việc em ấy tức giận là chuyện bình thường mà."

Hứa Úc Liêm bối rối và ngập ngừng hỏi: "Mình có như vậy sao?"

"Tất nhiên là có rồi! Chẳng lẽ cậu quên chuyện xảy ra hồi cấp hai rồi hay sao?"