Đoàn đội của Uân Long có 5 người bao gồm anh ta, Phí Ngọc, Mã Ngân, Vương Trữ và Liên Bích. Ba người còn lại lần lượt là hệ mộc, hỏa và phong. May có Phí Ngọc thuộc hệ tâm linh, không thì đoàn đội này quá thiếu người phòng ngự. Nhưng có vẻ họ đều là những pháp sư thợ săn có tiếng ở nơi này.
Sau khi làm quen tất cả, Khương Đồng cùng họ xuất phát đến thảo nguyên Cambri. Nhiệm vụ lần này tuy rằng là tiêu diệt ma thú Lôi Quỷ, tiêu diệt càng nhiều, tiền thưởng càng cao. Nhưng thứ các pháp sư quan tâm lại là những tài nguyên năng lượng mà loài ma thú này đang bảo vệ.
Nghe nói, loài chim này bay lượn ở thảo nguyên để săn mồi, nhưng nơi ở của chúng lại là vách núi cheo leo nằm ở vùng giao nhau với rừng rậm Camon. Ở hang ổ này trong thời gian gần đây có những tín hiệu phát ra của một nguồn năng lượng mới hệ lôi, có thể đó là Thượng Lôi Đỉnh được tích lũy trong một thời gian dài.
Nếu pháp sư hệ lôi có thứ này để tu luyện thì không chỉ có thể nâng cấp bậc ma năng của cơ thể, còn có thể giải phóng uy lực cao hơn cùng với tinh linh. Có thể vì Thượng Lôi Đỉnh đã tích trữ được trong một thời gian rất dài nên mới có nguồn năng lượng lớn, làm cho loài Lôi Quỷ này ngày càng ngạo mạn hơn.
Nếu có thể tiêu diệt loài Lôi Quỷ này và lấy được Thượng Lôi Đỉnh, họ không chỉ có thể nâng cấp ma năng của Uân Long mà còn có thể bán được rất nhiều tiền hoặc trao đổi được nhiều vật phẩm khác. Phí Ngọc biết đoàn đội của mình thiếu phòng ngự, cô cũng cảm nhận được anh chàng pháp sư áo trắng này lại càng không phải người bình thường. Có người này trong đội, bọn họ sẽ có lợi thế hơn. Chưa kể anh ta còn có hệ không gian vô cùng hiếm. Nếu muốn đi một mình, hẳn năng lực cũng không tệ.
Phí Ngọc nhìn Khương Đồng nhắm mắt nghỉ ngơi ở ghế bên kia, bèn hỏi “Khương, cậu có tinh linh chưa?”
Khương Đồng không mở mắt trả lời không có. Mặc dù thông qua giấc ngủ cậu có đến Bolia, nhưng mang tinh linh ở đó đi thì không thể, chỉ có thể mang vật không có sự sống thôi. Tỷ như thảo dược, vũ khí, vv… Nếu muốn mang tinh linh đi, cậu phải quay lại Bolia. Khương Đồng lại không có thời gian nên đành xuất phát như vậy, chỉ bổ sung càng nhiều thảo dược trong người. Lion thì tùy cơ ứng biến xuất hiện, vì cậu cũng không muốn dùng hỏa hệ ở đây.
“Không có sao?” – là giọng của Vương Trữ, anh ta có tinh linh hỏa hệ. Mặc dù chỉ là tinh linh lai tạo bởi con người, nhưng cũng khá mạnh. Vương Trữ nhìn Phí Ngọc, ánh mắt như hỏi liệu cậu pháp sư này có kéo chân bọn họ hay không?
Phí Ngọc lắc đầu với Vương Trữ, bảo anh ta yên tâm. Bản thân tiếp tục nói chuyện với Khương Đồng.
“Vậy hẳn cậu có vũ khi của riêng mình chứ?” Một pháp sư có thể không có tinh linh, nhưng vũ khí thì cũng phải trang bị vài món.
“Ừm. Yên tâm, tôi sẽ không kéo chân đội của cô” – Khương Đồng trả lời câu này rồi im lặng không muốn nói chuyện nữa. Cậu kéo nón áo choàng xuống, che hết gương mặt của mình đang mang mặt nạ của mình.
Cuối ngày, họ đã đến thị trấn nhỏ ở vùng thảo nguyên. Kết giới an toàn ở nơi này đã được tu bổ lại nhiều lần để đảm bảo ma thú không làm loạn với người dân. Cả đội thuê khách sạn để ngủ lại qua đêm, Khương Đồng không muốn cùng phòng với họ nên đã thuê phòng đơn khác.
Trong lúc đến nơi này, Khương Đồng đã dùng thần ấn để kiểm tra mức độ an toàn của kết giới. Trong hàng trăm năm qua, kể từ khi Alivera ngủ, kết giới an toàn của các hành tinh cũng được tu bổ lại khá nhiều lần. Song ở Rakirac, đặc biệt là vùng thảo nguyên Cambri này, kết giới lại có sự thay đổi đặc biệt hơn. Cho thấy, Ngưng gia cũng không hoàn toàn bỏ mặc dân chúng ở nơi này. Nhưng họ cũng đang âm thầm gây ra họa lớn trong tương lai.
Khương Đồng từ chối ăn tối cùng đoàn đội của Uân Long, một mình ra ngoài đi dạo. Hàng quán ở thị trấn này không tấp nập và mọi người đi ngủ khá sớm. Chỉ còn một vài quán rượu là mở. Khương Đồng ghé vào một quán rượu có vẻ lớn, đèn đuốc sáng trưng và đông đúc khách qua lại. Cậu có thể cảm nhận được ma năng của những người này, họ đều là pháp sư. Ẩn mình trong lớp áo choàng, Khương Đồng lắng nghe họ nói chuyện cùng nhau.
“Này, dạo này có nhiều đoàn đội pháp sư đến nơi này lắm đấy, tính tranh đoạt bảo vật ở núi Camon phải không?”
“Chắc vậy đấy, Thượng Lôi Đỉnh nơi đó đã có tiếng không phải ngày một ngày hai”
“Đồ tốt như vậy, đợi các pháp sư tranh đoạt sức đầu mẻ trán, ai sẽ được lợi sau cùng có biết hay không?”
“Bớt nói nhảm đi, còn sức thì lấy thôi. Huống chi chắc gì bên đó đã can thiệp chứ”
“Tôi nghe nói đoàn đội của Uân Long cũng đã đến rồi đấy, pháp sư tâm linh của họ rất mạnh”
“Đoàn đội của Bá Quân cũng đến rồi, chưa biết ai hơn ai đâu!”
“Bá Quân? Có phải là pháp sư có hai hệ Băng Phong không thế?”
“Đúng vậy, đội của anh ta cũng rất mạnh, tới tranh đoạt còn chưa biết ai được lợi cuối cùng”
“Hai hệ không phải rất hao tốn ma năng của cơ thể sao, tu luyện cũng rất khó!”
“Đội của anh ta đâu phải mỗi anh ta mạnh, đều là pháp sư anh tài từ quân đội ra cả đấy”
“Thôi uống đi, sắp tới là biết chứ gì”
Khương Đồng lẳng lặng nghe cuộc nói chuyện. Có vẻ vị pháp sư song hệ Bá Quân đó là người khá mạnh. Nếu là người từ quân đội ra, vậy từ Huyền Vũ hay quân đoàn nào nhỉ. Khương Đồng trả tiền ly rượu của mình rồi rời đi. Cậu đi đến vùng kết giới của con người và thảo nguyên Cambri. Nhìn bầu trời đêm đầy sự nguy hiểm và hoang vu phía trước, cậu đã mơ hồ cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng lớn ở phía xa. Đúng như những gì đã được truyền miệng, Lôi Quỷ đang bảo vệ bảo vật của vùng đất này.