Khương Đồng không ngờ người đàn ông này lại có tin tức quan trọng như vậy. Từ sự kiện con Ligan lai xuất hiện ở Olad, cậu và Bách Trì đều đã nghi ngờ đến Rakirac và Ngưng gia. Thế nhưng họ không có bằng chứng. Hơn nữa, nếu viện nghiên cứu này thuộc sơ hữu của Ngưng gia và họ đang không ngừng tìm cách lai tạo ma thú và đưa đến các tinh cầu khác. Đây sẽ là một thảm họa đe dọa đến an ninh toàn Liên Bang. La gia lại có quan hệ với Trùng tộc, vậy chẳng khác nào trong ngoài đều loạn.
“Làm thế nào anh biết có liên quan đến viện nghiên cứu dưới lòng đất?” – Khương Đồng hỏi thêm. Nếu thật sự có liên quan Ngưng gia, vậy chẳng phải quá lộ liễu rồi hay sao?
Người đàn ông nhìn xung quanh lần nữa, ghé lại gần Khương Đồng và nói “Bạn học của tôi là giáo viên ở Rakirac, viện nghiên cứu này đã tồn tại vài chục năm rồi, và họ cũng chiêu mộ rất nhiều anh tài ở các nơi. Bạn tôi cũng được mời đến. Nhưng sau đó anh ấy phát hiện các nghiên cứu ở đây rất lạ nên đã rút lui khi chỉ mới tham gia được 1 tháng”
Khương Đồng cảm thấy không có gì lạ vì tại bữa tiệc của Bách Nhĩ nguyên soái, tiểu thiếu gia Ngưng gia, Ngưng Diệp Mẫn còn mang ra được thứ công nghệ phân cấp năng lượng của pháp sư cơ mà. Như vậy, có lẽ Ngưng gia đã dùng lí do nghiên cứu thiết bị công nghệ phòng vệ và chiến đấu để che đậy cho những nghiên cứu ngầm khác. Đọc t𝒓𝓾𝔂ệ𝗻 ha𝔂, t𝒓𝓾𝔂 cập 𝗻ga𝔂 ( t𝒓𝓾𝑚t 𝒓𝓾𝔂𝒆𝗻.v𝗻 )
Sau khi trao đổi thêm một vài thông tin, Khương Đồng để lại thêm một lượng cỏ Bạch Lân cho người đàn ông, và trao đổi phương thức liên lạc. Người đàn ông tên Quang Vưu này có lẽ sẽ có thể giúp cậu sau này.
Khương Đồng trở lại phi thuyền, chuẩn bị đi tiếp đến Rakirac. Cậu chưa vội báo những thứ đã biết từ chỗ Quang Vưu cho Bách gia và Hoàng tộc. Đây chỉ là phỏng đoán, chưa có cơ sở. Cậu sẽ đến đó để chứng thực lại. Ép bản thân vào giấc ngủ, Khương Đồng đến đền thần ở Vera để gặp Alivera. Thật may vì lần này cô ấy đã trở lại, vẫn là gương mặt xinh đẹp cùng mái tóc bạch kim dài mượt mà, vạt váy dài bay nhẹ nhàng trong làn gió. Cô đứng ở giữa cầu mỉm cười nhìn chàng trai trẻ đi đến làm Khương Đồng nhớ lại giấc mơ nhìn thấy A Hy cũng đứng ở đây phong ấn chiếc hộp vàng.
“Ali, vẫn ổn chứ. Tôi nghe Fiffy nói cô đang nghỉ ngơi” – Khương Đồng đến bên cạnh cô gái, cùng cô ngắm những đóa hoa sen nghìn cánh ở hồ thần.
“Ừm, cũng đã ổn hơn rồi. Dạo này có phải đã xảy ra nhiều chuyện không?” – Alivera cũng nghe Fiffy nói lại khi mỗi lần đến đây, Khương Đồng luôn tìm cô.
Khương Đồng gật đầu rồi kể lại cho cô những giấc mơ của mình và khế ước sinh mệnh, cả chuyện cậu muốn đến Rakirac để điều tra thêm về viện nghiên cứu dưới lòng đất. Đột nhiên, Khương Đồng có chút khó hiểu vì sao Alivera lại không nói với cậu về khế ước này.
“Thật lâu rồi tôi mới nghe lại về khế ước sinh mệnh. Tôi cũng từng kí khế ước sinh mệnh với một người. Người đó cũng vô cùng quan trọng với tôi, tôi muốn bảo vệ người đó bằng sinh mạng này. Chỉ là, cuối cùng cũng không thể!” – Alivera nhìn về phía Khương Đồng, đôi mắt xanh lam xinh đẹp đầy sự buồn bã. Rồi cô ôm lấy chàng trai trẻ trước mặt, chôn gương mặt mình vào lòng anh.
Khương Đồng ôm cô gái mình yêu vào lòng, dù hiểu rằng cô đã từng yêu một con người và bị phản bội bởi người đó. Những kí ức đau thương đó, cậu không muốn cô nhớ lại.
“Ali, tôi cũng rất yêu em. Đừng nhìn lại quá khứ, hãy nhìn tôi có được không?” – Khương Đồng nỉ non bên tai Alivera. Bày tỏ tình cảm của mình thêm lần nữa.
“Đồng Đồng, A Hy chọn cậu cũng như tôi đã chọn cậu. Cả tôi và cô ấy đều yêu quý cậu. Không nói với cậu về khế ước này là vì giữ lại một thứ cho bản thân mình. Nhưng A Hy đã dẫn cậu nhìn thấy kí ức của cô ấy nên tôi sẽ cho cậu biết một chuyện” – Alivera nghiêm túc
Cô kể cho Khương Đồng về nguồn gốc chiếc hộp vàng và thứ ở bên trong là gì. Đúng thật nó không dùng cho các tinh linh khác. Mà nó dùng cho A Hy hay nói cách khác là Alivera.
“Nếu một ngày nào đó, cậu muốn chấm dứt tất cả, hãy dùng nó để giết chết tôi!” – Alivera đưa tay vuốt ve bên má của Khương Đồng, nhìn cậu với vẻ mặt bình tĩnh cho thấy cô không nói dối và trêu trọc cậu.
“Sao tôi có thể tổn thương em được chứ, Ali!” – Khương Đồng đưa tay bao lấy bàn tay đang vuốt ve má mình rồi đưa tay ôm cô gái vào lòng, khẳng định một lần nữa “Tôi không biết vì sao em lại đưa thứ đó cho tôi, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không dùng đến nó. Tôi sẽ không đánh mất mối liên hệ giữa hai chúng ta”
Alivera ôm lấy Khương Đồng mà không trả lời. A Hy là một phần thần thức của cô, cô đã cảm nhận được phần sức mạnh từ A Hy đang dần rời xa mình nên mới phá phong ấn ở hồ để đem nó đưa cho Khương Đồng mà không nói cho cậu về nó. Nhưng hiện tại cô không chết, A Hy cũng sẽ không chết, nhưng đồng thời, A Hy sẽ làm hại Khương Đồng sau này. Khế ước sinh mệnh là cùng sinh cùng tử, có lẽ A Hy không muốn tổn thương Khương Đồng nên đã dùng ý thức còn lại, gửi tín hiệu cho cậu về chiếc hộp vàng.
“Đồng Đồng, đừng lo lắng. Đây là lá bài cuối cùng. Tôi cũng không hy vọng cậu sẽ dùng đến nó. Nhưng nếu một ngày nào đó, cậu bắt buột phải lựa chọn, hãy bảo vệ chính mình và thế giới này” – Alivera mỉm cười cổ vũ Khương Đồng.
“Không muốn, tôi muốn ích kỷ giữ em bên tôi. Tôi sẽ không dùng đến nó. Nhất định vẫn còn cách khác. Đừng giấu tôi, hãy nói với tôi, Ali” – Khương Đồng tin là một vị thần bảo hộ của tinh linh. Alivera nhất định vẫn còn phương án khác ngoài việc để bản thân chết đi.
Alivera nhìn thấy sự nghiêm túc và bướng bỉnh trông mắt Khương Đồng. Đành kể cho cậu về trái tim sức mạnh của mình.
“Chắc Đồng Đồng cũng biết trái tim sức mạnh của tôi đã bị mất một nửa đúng không…”
Một nửa bị mất đó đã bị chia làm 6 phần, do Hoàng tộc, Bách gia, Liễu gia, La gia, Ngưng gia, Trang gia mỗi bên giữ một mảnh, gọi là Ngọc Lưu Ly. A Hy xuất hiện là do mảnh Ngọc Lưu Ly của Bách gia và La gia hợp nhất. Năm đó, Frong đã chọn được người thừa kế tiếp theo của La gia và La Bác. Chính La Bác là người trong lúc vô tình đã đem Ngọc Lưu Ly của gia tộc ra ngoài và khiến Lucas nhặt được. Ngọc Lưu Ly của Bách gia vẫn luôn do Lucas giữ, vì Bách gia chưa bao giờ có ý định giam giữ hay bất hòa với tinh linh. Khi hai mảnh ngọc được hợp nhất, A Hy đã được sinh ra với ý thức riêng ở Olad. Nhưng đến Lucas cũng không rõ những gì sau đó, chỉ biết hai mảnh ngọc hợp lại rồi biến mất. Bách gia không trách Lucas nhưng La gia vì điều này đã phế vị trí người thừa kế của La Bác.