Người Dấu Yêu

Chương 707




Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 707 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!





****************************









Chương 707TRANH TRANH VẪN CÒN ĐỂ Ý!

Nghiên Thời Thất nghe lời giải thích của Ôn Tranh, trên mặt che giấu ý cười nhạt.





Thật ra vừa rồi cô đã nghe thấy câu trả lời của ông Ôn, nhất là khi Ôn Tranh không thể kiềm chế được mà hỏi mấy vấn đề liên quan tới Ôn Tri Diên.





Ôn Tranh vẫn còn để ý tới nhà họ Ôn, ít nhất khi thấy ông Ôn trả lời không chút do dự thì thái độ của Tranh Tranh đã mềm mỏng đi nhiều.





Nghiên Thời Thất kéo Ôn Tranh ngồi xuống rồi lên tiếng trêu chọc, “Chắc câu ‘tới chết mới thôi’ chị vừa nói đã dọa ông ấy sợ rồi!”





Ôn Tranh khẽ nhếch môi, nhún vai: “Ai mà biết được, cũng có thể.”





Sau đó, hai chị em lại rơi vào im lặng.





Từ cuộc trò chuyện vừa rồi giữa Tranh Tranh với ông Ôn, Nghiên Thời Thất đã cảm nhận được Ôn Tranh vẫn còn bận lòng với nhà họ Ôn, cho nên sự khao khát tình thương gia đình sâu trong lòng Tranh Tranh vẫn sẽ lộ ra trong lúc cô không để ý.





Nhưng có thể là vì mối thù cũ với Ôn Tri Diên, khiến cô không thể dễ dàng tha thứ, cho nên hôm nay mới không nhắc tới chuyện về nhà.






Cô và Tranh Tranh đúng là chị em gái nhưng tình cảm cô có thể cho Tranh Tranh chỉ là một phần nhỏ trong tình cảm gia đình.





Mà Tranh Tranh có oán, có hận cũng chỉ là vì những ấm ức do sự chèn ép những năm qua của Ôn Tri Diên đang quấy phá mà thôi.





Thật ra chị của cô rất xuất sắc, mà một người xuất sắc như vậy không nên sống trong bóng tối của quá khứ cả đời.





Đôi mắt trong vắt của Nghiên Thời Thất rơi trên gương mặt lạnh nhạt của Ôn Tranh. Giây lát sau, cô mỉm cười, làm ra vẻ ung dung đề nghị, “Thật ra em cảm thấy đến nhà họ Ôn làm khách cũng được. Ban nãy em đã nghe thấy lời ông Ôn nói rồi, ông ấy không có buộc chúng ta phải dọn tới sống luôn, về thăm nhà một chút cũng không sao.”





Ôn Tranh nghe thấy Nghiên Thời Thất nói vậy thì vô cùng ngạc nhiên nhìn cô, “Em chắc chứ?”





Nghiên Thời Thất nghiêm túc gật đầu, trong giọng mang theo sự thích thú, “Chỉ về thăm thôi mà. Với lại, không phải gần đây Ôn Tri Diên vẫn hay quanh quẩn trước cửa nhà họ Ôn sao? Biết đâu hai chúng ta về thăm còn có thể gặp cô ta đấy.”





Cô nói rất khéo, cũng không bộc lộ suy nghĩ thật lòng với Ôn Tranh.





Tuy Nghiên Thời Thất chẳng có chút tình cảm nào với nhà họ Ôn, nhưng nếu có thể giúp Tranh Tranh giải tỏa nỗi niềm thì cô bằng lòng trở về nơi cũ với chị.





Cô không muốn vì đứng giữa cha mẹ, và chị em gái mà Tranh Tranh phải buồn bực không vui. Bởi vì ba mẹ mà chị luôn để ý là người nhà đã nuôi dưỡng dạy dỗ chị hơn hai mươi năm qua.





***






Chạng vạng tối hôm nay là yến tiệc của nhà Đoan Mộc.





Một tuần trước, gia tộc đã gửi thiệp mời đi khắp nơi, bày tỏ muốn công bố một sự kiện quan trọng.





Gần như toàn bộ nhà giàu quyền quý ở Đế Kinh đều đến tham dự.






Cho dù là bắt nguồn từ tò mò hay là muốn tham gia náo nhiệt thì yến tiệc của nhà họ Đoan Mộc với người ngoài vẫn là một cơ hội xã giao hiếm có.





Bởi vì mỗi một người đến đây đều có chức vị quan trọng ở Đế Kinh, dù không thể qua lại với nhau thì trò chuyện đôi câu cũng được lợi rồi. Hãy vào Vietwriter.vn.com để đọc truyện nhanh hơn!





Bắt đầu từ bốn giờ chiều, đủ các loại xe sang trọng và xe tiếp khách đã ra vào nườm nượp trong sân bên cạnh.





Được biết trong buổi tiệc tối nay có sự tham dự của hơn năm mươi danh môn vọng tộc ở Đế Kinh thậm chí là trong nước, trong đó cũng không thể thiếu các vị Chủ tịch thành phố vân vân.





Nhà Đoan Mộc đã lâu lắm rồi không gióng trống khua chiêng tổ chức tiệc mời, nhất là địa điểm tổ chức yến tiệc lần này còn nằm ở trong trụ sở quân sự không phải muốn tới là tới được này.





Bốn giờ rưỡi, khách khứa đến tham dự đã chuyện trò rôm rả trong vườn hoa.





Trước đây, nơi này là biệt thự vườn hoa kiểu Tây nằm ở chính giữa tám căn biệt thự khác, nhưng sau đó nó được sửa chữa lại, mở rộng thành một phòng tiệc rượu vườn hoa to lớn, được trang trí toàn bộ bằng cửa kính sát đất. Khi sắc trời dần tối thì khung cảnh bên ngoài cửa sổ sát đất sẽ hòa cùng ánh đèn dưới đất mờ nhạt.