Người Đại Diện

Chương 24




25

Có lẽ là Thẩm Nam m nói quá độc ác, đông đảo người hâm mộ ăn dưa lại chuyển hướng gió sang cô ấy.

“Có thể là Lâm Miểu bị tiểu tam ép?”

“Ngồi chờ hai bên đánh nhau.”

Ngay sau đó, ở trên Weibo của Hà Thải Vi xuất hiện một tấm ảnh về biên bản xác nhận tố cáo.

Status đi kèm: “Đã chuyển cho cảnh sát.”



“Ảnh hậu quá mạnh mẽ!”

“Ngồi chờ hai bên đánh nhau.”

“Chu Chú đâu? Đàn ông thối không dám lộ diện.”

Tôi cười lạnh, chuyển khoản lại khoản tiền mười triệu, sau đó ở trên Weibo đã gửi lên ảnh chụp chuyển khoản.

“Tiểu tam sợ!”

“Phi, thật ghê tởm……”

“Tôi thật là mù quáng, tôi lại còn cảm thấy cô ta vô tội.”

Tiếng mắng càng ngày càng nhiều, rốt cuộc Thẩm Nam m không nhịn được nữa.

“Lâm Miểu, cậu đang làm gì vậy?”

Tôi cười cười: “Không có gì, trước tiên cứ làm cho đống lửa này lớn thêm chút đã.”

Lửa nhỏ hầm chậm thịt mới ngon, từ trước đến nay tôi không bao giờ làm người bị động.

Người khác ném bùn vào tôi, tôi lại muốn lấy bùn trồng hoa sen.

Tiếng mắng của dư luận càng ngày càng nhiều, tôi trở tay gửi đi một đoạn ghi âm.

“Chu Chú sẽ càng ngày càng nổi tiếng, càng cần thân phận độc thân, cho nên quan hệ của hai người cũng nên kết thúc.”

“Chuyện này nên để tôi nói, cũng là để lại cho hai người chút thể diện, dù sao thì nhiều năm như vậy, cô cũng đã trả giá rất nhiều.”

“Lâm Miểu, cô cũng đã lăn lộn trong cái thế giới này ngần ấy năm, có người nghệ sĩ nào mà không muốn nổi tiếng, không muốn đứng trên hàng ngũ đầu tiên?”

“Chu Chú cũng không phải người bạc tình quả nghĩa, đây là phí bồi thường mười triệu tệ.”

“Cô hãy xóa toàn bộ lịch sử trò chuyện của cô với Chu Chú đi, cả ảnh chụp, video nữa, đoạn tình yêu này từ hôm nay trở đi không được nhắc lại với bất kỳ kẻ nào.”

Đây là bản ghi âm mà ngày đó chị Hà nói chuyện với tôi, tôi đã sớm lưu lại.

Như này cũng đủ để chứng minh rằng tôi vô tội.

Một khi đoạn ghi âm được phát ra, dư luận đang nghiêng về một phía bắt đầu xoay ngược lại.

“Mẹ kiếp! Đúng lại bước ngoặt gây sốc!”

“Tôi thừa nhận lúc trước tôi mắng có chút lớn tiếng.”

“Chị gái à, trong tay chị còn cái gì nữa, mau thả ra đi!”