Mễ Thiên Sư rốt cuộc cũng tiêu cơm trở lại, Úc Linh nhìn anh ta một cái, phát hiện ra anh ta vẫn giống như lúc đi ra ngoài, không có gì khác thường nên không chú ý nữa mà về phòng chuẩn bị tắm rửa nghỉ ngơi.
Bà ngoại và Úc Linh đều về phòng, Mễ Thiên Sư đứng ở sân, nói với Hề Từ, “Hề lão đại, tiểu yêu núi này rất hung mãnh nhá, vừa rồi tôi gặp một con lợn rừng đen bóng, suýt nữa thì bị nó đuổi. Tôi thấy con lợn rừng này sắp thành tinh rồi, nếu để nó thành tinh ý mà, thật sự là….” Sau này khó mà phục tùng đó.
“Đã biết rồi, không sao” Hề Từ vẫn đáp lại nhẹ nhàng. Mễ Thiên Sư vươn ngón cái ra, Hề Triển Vương thật mạnh nha!
Úc Linh tắm xong thì về phòng, chỉ thấy Hề Từ vùi mình trong ghế salon, đang dùng điện thoại chơi trò xác chết zawmbi, anh chơi trò này khá ổn, đặc biệt rất thích ngược bọn cương thi, khiến cô thấy mà buồn cười, cảm giác anh coi chúng như quỷ vậy, cứ tận tình nghiền áp chúng.
Úc Linh vừa lau khô tóc, vừa ngồi bên cạnh anh, hỏi, “Hề Từ à, thời đại này chắc không có cương thi chứ nhỉ?”
“Chưa chắc lắm, có loại cổ mộ lâu đời phần lớn đều có thứ đó. Cổ mộ có thể có một ít thi thể được bảo tồn rất tốt, hơn nữa không hư thối, được chôn nhiều năm, rồi bị đám uế khí và âm khí ô nhiễm, đại đa số cuối cùng đều biến thành cương thi cả… đúng rồi, vì thế kẻ trộm mộ coi chúng như bánh chưng vậy…”
Hề Từ cũng không ngẩng đầu lên thưởng thức vẻ mặt cô được phổ cập chút kiến thức khoa học này, sau khi phổ cập xong, phát hiện ra cô mãi không lên tiếng mới ngẩng đầu nhìn thì thấy hai mắt cô nhìn mình đăm đăm, cả động tóc lau tóc cũng ngưng.
Nhưng lúc thấy anh nhìn cô lại khôi phục động tác tự nhiên, tiếp tục lau tóc, cứ như mới rồi vừa nghe một câu chuyện về thời tiết ngày mai tốt lắm vậy. Hề Từ cười thầm, rốt cuộc thả điện thoại xuống, giúp cô lau tóc, sau đó tìm quần áo đi tắm.
Đợi Hề Từ vừa đi, Úc Linh xoa xoa tay nổi da gà, nhìn ra bóng đêm ngoài cửa sổ, ám ảnh lay động phương xa, cứ nhìn nhìn như thấy quỷ quái vậy, chỉ cảm giác ngọn núi này ban đêm sao lạnh tới thế, ngón tay đang lau, định lên giường kéo chăn đắp, thì nghe tiếng đập cửa khiến cô hoảng sợ.
“Ai đó?”
“Tôi đây” Giọng Mễ Thiên Sư vang lên ngoài cửa, nghe rất lễ phép, anh ta cũng không tiến vào, cách cánh cửa khép hờ bảo, “Người đẹp à, tôi khát quá, nhà cô để nước nấu ở đâu thế?”
“Ở trong bếp có ấm nước đó, bà tôi đã đun sôi rồi, anh cứ tự tới đó rót đi” Úc Linh đáp lại bình tĩnh.
“Biết rồi, không làm phiền các người nữa”
Mễ Thiên Sư đi rồi, Úc Linh ngồi một lát lại nhặt điện thoại lên tiếp tục chơi trò chơi Plants.vsZombies, chỉ là nhìn cương thi trong trò chơi, cô không kìm được lại hình dung cương thi cổ mộ trong đầu, tiếp đó…
Hề Từ vừa tắm xong, lau tóc sạch sẽ, chỉ thấy cô ngồi trên giường vô cùng chăm chú chơi trò chơi, phát hiện ra cô bình tĩnh như thế, bất giác nhướng mày lên. Mãi cho tới khi anh nằm lên giường rồi, cô mới rõ ràng lăn gọn vào trong lòng anh ôm chặt lấy để anh biết thật ra cô vẫn còn sợ. Chỉ do trên mặt giả vờ rất tốt nên càng ngày càng khiến người ta khó mà nhìn ra thôi.
Hề Từ cười ôm chặt cô vào lòng, vỗ vỗ vai cô, thấy cô không ngoan ngoãn thì trong lòng lại ngứa ngáy, như mèo cào vậy, như đang nghi ngờ anh còn đang kiềm chế gì nữa đây?
Vì thế Hề Từ dãn ra chút rồi bắt đầu hôn cô. Úc Linh cũng không phản đối, thế giới yên tĩnh, hơn nữa vừa rồi còn được anh phổ cập thêm kiến thức về cương thi cổ mộ gì gì đó, não bổ tới mức sắp tràn ra, quả thật khó có thể ngủ say nổi, chẳng bằng vận động để mồ hôi ra thì mới dời chú ý đi được.
Có sự phối hợp của cô, một đêm kích tình tràn ngập, Hề Từ thậm chí còn không học cũng biết đặt chân cô lên vai, lần nào cũng tiến sâu trao đổi thêm một bước, mãi cho đến khi cô mệt quá ngủ mất vẫn cảm giác được anh ở trong người không ra.
Vừa ngủ mà một mạch tới sáng, Úc Linh mở to mắt, phát hiện ra ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, mí mắt bị chói thấy khó chịu. Cô vùi trong chăn, chôn mặt vào gối, ngửi ngửi mùi hương hoa thuộc về Hề Từ, phát hiện ra mình đã coi cái gối Hề Từ như anh để ôm vậy.
Hơi có chút lúng túng, nhưng cũng không muốn buông ra, cảm giác mùi thơm đó thật thơm, khác hẳn nước hoa công nghiệp, như chính bản thân anh vậy.
Lười dậy, cuối cùng Hề Từ phải vào gọi cô dậy. Hề Từ thấy cô lười, nên bế hẳn cô vào lòng, hôn nhẹ lên mặt cô, cười bảo, ‘Dậy đi, hôm nay nếu không có việc gì thì chúng ta cùng nhau lên núi chơi…” Đột nhiên nghĩ tới cái gì, anh lại hơi quan tâm hỏi, ‘Em có thể đi được không?”
Úc Linh, “…..”
Không đợi cô có phản ứng, anh vừa cười vừa bảo, “Không sao, đến lúc đó anh cõng em là được”
Rốt cuộc Úc Linh cũng phát công, hung ác nhào tới cắn anh, bên sườn mặt anh, không ngờ cô lại cắn nhằm yết hầu của anh, cứ như con mèo nhỏ cắn nhẹ vậy, không những không có cảm giác đau, mà ngược lại còn khiến thân thể anh có phản ứng nổi dậy, thân dưới bất chợt hăng hái tinh thần hẳn lên. Lần đầu tiên trải qua chuyện này khiến Hề Từ thấy người cứng đờ.
Vẻ mặt anh đỏ bừng ngồi cứng ngắc, quả thật không thể tin nổi chuyện tối qua rõ ràng bản thân mình đã tan hết tinh khí trong người rồi, hiện giờ sao lại có phản ứng thế này chứ…. Theo cách nói của con người thì điều này là phi khoa học rồi.
Úc Linh cũng cảm giác được dưới mông có gì đó chọc phải, ngừng lại, ngẩng đầu nhìn anh đang đỏ bừng mặt, đôi mắt ngọc đẹp ướt át, đột nhiên phát hiện ra hóa ra yết hầu là nơi mẫn cảm của anh…
Phát hiện này khiến cô vừa cao hứng lại vừa hơi ngượng ngùng, ma xui quỷ khiến thế nào mà ghé tới liếm nhẹ qua. Sau đó Úc Linh suýt nữa thì bỏ cả bữa sáng.
Úc Linh cố gắng phụng phịu, ra khỏi phòng, nhìn trái phải, không thấy bà ngoại cũng như Mễ Thiên Sư thì rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.
Hề Từ mang bữa sáng ấm áp tới, bảo, “Bà cùng anh Mễ đi trồng rau rồi”
Úc Linh ừ một câu, lê thân xác bủn rủn ngồi xuống ăn sáng. Ăn sáng xong, Mễ Thiên Sư và Bà ngoại cũng trở lại, Mễ Thiên nháy mắt với Hề Từ một cái, Úc Linh không cần đoán cũng biết chắc Mễ Thiên Sư đang nghĩ gì.
Quả nhiên, đợi lúc họ cùng lên núi, Mễ Thiên Sư nhỏ giọng thì thào với Úc Linh, “Không biết bọn người đó vào thôn lúc nào, chúng ta tới ngọn núi phía trước bố trí một chút đi”
Trong lòng Úc Linh khẽ rục rịch, thản nhiên gật đầu.
Úc Quan Hương cũng theo họ lên núi, cô nàng đánh giá Mễ Thiên Sư và Hề Từ một lúc rồi thất vọng phát hiện, tuy trên người Mễ Thiên sư cũng có mị lực quyến rũ người ta, cũng là một nam nhân hiếm có, nhưng còn kém xa Hề Từ, cô gái nhỏ đều yêu cái đẹp, loại người như Mễ Thiên sư này ý vị độc đáo rõ ràng không hấp dẫn được con gái tý nào.
“Chị Úc Linh à, hôm nay các chị định lên núi à? Nói thật nhé, em thấy đi núi Tây Sơn bên đó khá hay, bên đó núi cao, có thể nhìn xa hơn đó” Úc Quan Hương nói.
“Người đẹp Quan Hương nói cũng đúng, chúng tôi biết phải đi thế nào rồi” Mễ Thiên Sư phụ họa nói theo.
Những người khác không có ý kiến, cả đoàn người mang theo đống đồ ăn vặt và nước cùng bước chân leo lên Tây Sơn.