Hề Từ dừng xe ven đường, thì thấy người ngồi ở ghế phụ đã gỡ dây an toàn ra, mở cửa bước xuống xe.
Sau khi xuống xe, Úc Linh chạy thẳng về chỗ đối diện đường cái. Người đi đường, có mấy thanh niên trẻ tuổi bất lương đang xô đẩy một phụ nữ thời thượng khêu gợi trang điểm đậm về phía trước.
Úc Linh nhanh chân đi tới, đẩy đám người xô đẩy vây quanh kéo người bên trong ra, thoát khỏi đám đông đó.
“Ha, cô là ai? Làm gì thế?”
Một thanh niên trong đám đông mất hứng kêu lên, nhanh tay lẹ mắt đặt một tay lên bả vai người được Úc Linh kéo đi.
“Người phụ nữ như mày đến từ đâu thế? Đừng có xen vào việc của người khác”
“Ha, Nếu không cùng chơi luôn được nha”
“Chị Y, vị này là ai thế?” Một người có mái tóc nhuộm xanh đỏ gầy gầy nói, đợi lúc nhìn rõ vóc dáng đẹp đẽ của người nữ xuất hiện đột ngột này, bất giác mặt mày nở hoa nói, “Xin hỏi quý tính của vị tiểu thư này, không bằng cùng đi chơi đi”
“Ôi, nhìn trông rất đẹp, như minh tinh trên phim vậy, cùng mang tới lão đại nhất định sẽ cao hứng lắm đó”
Úc Linh không để ý tới mấy tên thanh niên trông chẳng giống kẻ tốt này, cứ nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đầy tà khí gợi cảm trước mặt này hỏi, “Giang Úc Y, mày còn nhớ mình là ai không?”
Giang Úc Y nghiêng đầu nhìn cô, ngay dưới mắt cô ta có một tầng màu xanh lá, giống như được trang điểm diễm lệ, lại như có cảm giác tự nhiên mà có, phác họa ra vẻ mặt của cô ta đẹp rực rỡ, có điều không che giấu nổi ánh mắt uể oải của cô ta, cảm giác mỉm cười cứ chênh nhau, vô cùng mất tự nhiên.
Không thể phủ nhận, dáng dấp đó của Giang Úc Y, đặc biệt đẹp mỹ lệ, lại như một đóa hoa màu sắc rực rỡ độc mà lạnh lẽo, chạm vào chắc chết.
Cô ta nhếch đôi môi đỏ tươi lên, nói nhẹ nhàng, “Giang Úc Linh, chị muốn làm gì?”
Rất được, vẫn còn có lý trí. Đáp án của Úc Linh là đập cho cô ta một phát.
Một cái tát lanh lảnh này, không những đánh mặt Giang Úc Y méo đi, đồng thời cũng khiến những thanh niên bất lương đang đứng xem kia chấn động, mãi cho đến lúc nhìn thấy người phụ nữ của chúng bị túm đi, mới phản ứng vội vã đuổi theo.
“Ha, cô không thể như vậy được, chúng tôi khó khăn lắm mới hẹn được chị Y đi chơi đó”
“Hay là cô em cũng cùng đi với chúng ta một lúc đi, đừng mất tình thú thế mà”
Úc Linh liếc mắt lạnh lùng nhìn đám thanh niên bất lương đó đáp, ‘Hôm nay cô ấy không rảnh chơi với bọn mày, hôm nào cô ấy sẽ hẹn lại với bọn mày”
Người thanh niên cảm thấy cô gái đột nhiên chạy đến đặc biệt như một Nữ Vương, rất khó dây dưa, hiếm khi túm được một phụ nữ như thế, đang định kéo tới địa bàn lão đại của chúng, sao có thể để họ đi được chứ.
Rồi nháy mắt với mấy tên đồng bọn khác, quyết định ra tay cùng lúc giữ người ở lại.
Chỉ là lúc bọn chúng ra tay, người phụ nữ kia thật như có mắt sau lưng vậy, chỉ một tay kéo một tay tát, trực tiếp tát bay một tên tiến lên ra ven đường. Thật sự là một tát đập bay đi nha.
Sau đó mấy thanh niên khác không phải bị tay tát bay thì là bị vấp ngã, hoặc có người bị văng ra đụng phải cây ven đường ngã sấp.
Những thanh niên kia ngã văng ra đều bối rối, người phụ nữ này mạnh quá, quả thật không dám.
Sau khi Úc Linh đối phó xong những kẻ đó, thì quay đầu nhìn lại Giang Úc Y đang đứng mặt dửng dưng nhìn mình đầy tà khí.
Coi như không cần nhìn cô cũng biết Giang Úc Y vào lúc này dáng dấp còn nghiêm trọng hơn lần trước nhiều, rõ ràng hành vi cử chỉ không còn là mình nữa. Tuy cô không biết Giang Úc Y biến thành dáng dấp đó là muốn đi đâu với đám thanh niên kia, có điều nghĩ cũng biết tuyệt đối chẳng phải chuyện tốt đẹp gì.
Nếu đã nháo đến chết người thì là chuyện lớn rồi. Điều này Úc Linh cũng không thể không quan tâm đến nguyên nhân, ai bảo Giang Úc Y là họ Giang chứ, cho dù có ghét người này cũng không thể bỏ mặc được.
Úc Linh mặt lạnh đi tới, lại muốn đưa tay tát cho cô ta tỉnh táo chút, Giang Úc Y đột nhiên đưa tay ra nắm chặt lấy tay cô. Sức mạnh cô ta cực lớn, vốn không giống người thường tý nào, rõ ràng đã bị quỷ bám lên người, chẳng đợi Úc Linh phản ứng lại đã trực tiếp hất cô ra.
Thực sự là hất ra, cả người Úc Linh bay ngược ra ngoài. Cô chưa kịp bị rơi xuống đất thì đã rơi vào trong lòng một ai đó, được một đôi tay mạnh mẽ ôm vào trong lòng.
Cảm giác được hơi thở quen thuộc Úc Linh không giãy ra nữa, ngoan ngoãn để mặc con yêu phía sau đỡ xuống đất.
Nhìn thấy con yêu đột nhiên xuất hiện đỡ được người tiếp đất, nụ cười tà khí trên mặt Giang Úc Y đột nhiên cứng lại, cả người cứng đờ đứng ở đó, con ngươi co rút nhanh, trong đôi mắt ngập kín tơ máu, mặt mũi vặn vẹo, dáng dấp ấy quả thật kỳ lạ, khiến người ta nhìn cô ta lúc này cảm thấy sợ hãi vô cùng.
Giang Úc Y hét lên một tiếng, xoay người định chạy.
“Đừng để cho nó chạy” Úc Linh kêu lên. Hề Từ đáp ừ một câu, tiện tay túm một người bên cạnh ném qua.
Người kia kêu thảm thiết bay vọt qua, đúng lúc chặn được Giang Úc Y đang chạy trốn, cả hai cùng ngã xuống trên mặt tuyết.
Tối qua tuyết rơi một đêm, lúc này tuyết đã ngừng, có điều trên đường tuyết đọng khá nhiều vẫn chưa quét sạch, cả hai đập mạnh xuống đất đều hơi choáng váng ngất điu.,
Những thanh niên đằng sau khó khăn lắm mới đứng lên đều bị chuyện liên tục như thế gây chấn động.
Chúng lúc đầu cho là câu được thêm một em gái trẻ tuổi xinh đẹp định dẫn đến chỗ lão đại tranh công để nếm thử mùi vị, ai ngờ đột nhiên lại xuất hiện một em gái cấp bậc Nữ Vương thô bạo chỉ đập hai ba cái đã khiến chúng bay đi.
Tiếp đó em gái mà bọn chúng cho là yếu mềm lại có sức rất lớn quăng Nữ Vương bay đi, rồi sau đó Nữ Vương lại đột nhiên được một nam nhân tóc dài xuất hiện đỡ được, người đàn ông đó tiện tay túm một cái, đã đem anh em chúng túm lấy ném qua, như một con diều bay tới đập thẳng mạnh lên người em gái kia với sức cực lớn.
Đây vẫn ở trái đất sao? Vì sao có cảm giác ba người này đều là những kẻ đáng sợ phi khoa học chứ?
Úc Linh không thèm để ý tới những thanh niên bị họ làm chấn động kia, thong thả đi tới, nhìn Giang Úc Y ngã trên đất nói lạnh lùng, “Đứng lên, đừng để cho ta ra tay”
Giang Úc Y đang giả chết trên mặt đất, cả người rung bần bật.
Tên thanh niên kia hoảng sợ, lảo đảo lùi lại sau, đối đầu với nam nhân tóc dài kia, thấy anh ta còn có đôi môi đỏ diễm lệ hơn hẳn phụ nữ đang nở nụ cười nhìn mình, nụ cười yêu quái đến mức như hút hết hồn người ta, sợ quá hét tướng lên chạy mất.
Những thanh niên khác thấy thế cũng chạy theo, đám người đó vốn không dám tiến lên đối phó với họ tý nào.
Hề Từ đặt tay lên bả vai Úc Linh nói dịu dàng, “Úc Linh gọi mày đó”
Giang Úc Y đang giả chết trên đất lúc này mới chậm rãi bò dậy, lúc này cặp mắt đó đã biến thành một màu xanh nhạt, giống như màu của một loại thú nào đó, cả người càng nhìn càng thấy tà khí. Có điều hiện giờ cô ta không còn hung dữ kiêu ngạo như lúc nãy nữa, vừa sợ hãi nhìn Hề Từ, vừa hận chỉ muốn lập tức tránh xa ra.
Hề Từ đánh giá cô ta, một lát sau phì cười, “Thật sự là loại cấp thấp rác rưởi”
Ánh mắt Giang Úc Y sợ hãi, cả người căng ra cực vội, trong trạng thái có thể tan vỡ bất cứ lúc nào.
Úc Linh đánh giá cô ta, phát hiện ra y phục trên người cô ta đã đổi lại thành một bộ của người phụ nữ nghiêm túc mạnh mẽ, dưới bầu trời lạnh lẽo, ăn mặc vẫn nhìn ra vóc người, có vẻ phong tình vạn chủng vô cùng, đi trên đường, rõ ràng là hình dáng của con hồ ly chuyên đi quyến rũ đàn ông. Chẳng lẽ loại tà ở trong có thể biến người ta thành dáng dấp kia sao?
Trong bất chợt, Úc Linh tò mò nhìn xem trên người Giang Úc Y loại tà đó là thứ gì.
Hề Triển Vương thờ ơ nói, “Tìm một thiên sư đáng tin cậy, đừng để cho cô ả chạy trốn”
Úc Linh cau mày, rõ ràng hơn một tháng trước cô đã nói tới vấn đề này với ba cô, ba cô nên gọi điện cho thư ký Lý đi xử lý chứ, lúc trước chỉ cần Giang Úc Y gây ra chút chuyện gì, ba cô đã ném ngay cho thư ký xử lý, chỉ cần đợi kết quả là được.
Với khả năng của thư ký Lý, vốn đã xử lý tốt rồi chứ, sao mà trên người Giang Úc Y vẫn còn thứ gì đó chứ, chẳng nhẽ thư ký Lý lại bất cẩn tìm phải bọn giang hồ bịp bợm hay sao?
Úc Linh gọi điện cho Mễ Thiên Sư, ai ngờ Mễ Thiên Sư vẫn ở bên ngoài, còn đang đi về hướng Đông Bắc càn quét cương thi, mấy ngày sau mới về.
Cô lại gọi ngay cho Lâu Duyệt, Lâu Duyệt đúng là đang ở trong thành phố, hỏi cô là có chuyện gì.
Úc Linh nói thẳng với cô nàng, “Ở chỗ của tôi có một…” Cô nhìn về phía Hề Từ.
Hề Từ trả lời đúng lúc, “Bị ác xu nguyền rủa”
“Người bị ác xu nguyền rủa” Tuy Úc Linh không rõ “Ác xu” là cái gì nhưng vẫn thành thực trả lời.
“Ác xu ư? Thật sao?” Âm thanh Lâu Duyệt kinh ngạc, lập tức đáp ngay, “Hôm nay tôi đang ở nhà nghỉ, cô mang người tới đi”
Úc Linh đáp một câu, rồi mang theo Giang Úc Y không dám trốn lên xe, lái xe về hướng nhà Lâu Duyệt.
Vì chuyện xảy ra đột ngột, Úc Linh không thể không chậm thời gian tới trường quay, không làm gì khác hơn là gọi điện cho Trần Minh Minh giúp cô xin đạo diễn Trương nghỉ.
Từ sau ngày chú Út tìm đạo diễn Trương nói chuyện, Úc Linh phát hiện ra thái độ của đạo diễn Trương tuy không đổi với cô, thỉnh thoảng ánh mắt cũng hơi lộ ra chút gì đó, còn là cái gì, cô cũng không quá để ý, không ác ý là được.
Vì thế với loại chuyện xin nghỉ này, chỉ cần phù hợp thì đạo diễn Trương cũng rất rộng lượng với cô.
Hề Từ lái xe, Úc Linh liền quay đầu đánh giá Giang Úc Y đang cuộn tròn người ở phía sau, phát hiện ra đáy mắt cô ta càng ngày càng xanh đậm, một đôi mắt không phải con người, có điều kỳ lạ là Giang Úc Y như có ý thức của mình, chỉ khiến người ta có cảm giác dáng vẻ vô cùng tà ác.
Bởi vì có vị đại yêu Hề Từ này trấn chỗ này, cô ta cuộn tròn người lại, dáng vẻ cực kỳ sợ sệt.
Đột nhiên Úc Linh cảm thấy, con đại yêu Hề từ này thực ra có thời gian dùng rất tót, cô có thể dựa vào anh để cáo mượn oai hùm.
“Ác xu là cái gì thế?” Úc Linh không kìm được hỏi.
“Hm, xem như không phải là quỷ cũng không phải tà vật yêu đi, chuyên nguyền rủa những khuôn mặt đẹp nữ tính khiến cho tính tình các cô ấy thay đổi hẳn, quyến rũ thanh niên trả đến địa bàn ác xu, sau đó bị ác xu hút đi tinh khí những người đàn ông đó”
Úc Linh nhớ tới những kẻ vây quanh Giang Úc Y kia, cuối cùng cũng rõ Giang Úc Y đây là muốn quyến rũ bọn đàn ông đó đi, ai ngờ bị cô bắt gặp, sau đó phá hoại.
Cô liếc mắt nhìn Giang Úc Y đằng sau một cái, quả nhiên trên mặt cô ta lóe lên tia giận dữ rồi biến mất.
Nhà Lâu Duyệt ở một khu dân cư bình dân, xem ra giống như nhà cho thuê, cũng không giống như người thường trú ở đây.
Gần đây Úc Linh hơi hiểu rõ những thiên sư huyền môn này và tổng bộ tổ Dị Văn, tuy ở thành phố Ba nhưng địa bàn huyền môn thì không phải ở đây, thiên sư quanh năm chạy đi khắp giang nam bắc làm nhiệm vụ, không có chỗ ở nhất định, ít khi dừng ở đâu đó lâu dài, ngoại trừ huyền môn.
Địa bàn huyền môn ở đâu, đến hiện giờ Úc Linh cũng không biết, đây là nơi chỉ có thiên sư mới biết được.
Lâu Duyệt vô cùng nhiệt tình mở cửa mời họ vào, ánh mắt nhìn xuống vẻ mặt rụt rè trên người Giang Úc Y thì vừa mừng vừa sợ nói, “Vật ác xu này, đây là lần đầu tiên tôi gặp đó, nhìn dáng dấp của cô ấy, đoán chừng dính ác xu nguyền rủa chừng hai tháng rồi, nguyền rủa cũng chưa sâu, vẫn chưa từng làm ác, cũng không ảnh hưởng lớn với cô ấy”
Úc Linh bất giác thở phào nhẹ nhõm.
Tuy cô không thích Giang Úc Y cho lắm, nhưng tốt xấu gì Giang Úc Y cũng là tiểu thư nhà họ Giang, nếu như nguyên nhân cô ta bị trúng tà hại người, ba cô cũng sẽ bị xui xẻo.
Theo sự giải thích của thiên sư Lâu Duyệt, Úc Linh biết ác xu là một loài tự quỷ không phải quỷ, tự yêu cũng không phải là loài yêu tồn tại, có thể gọi nó là một tà vật, không biết nó sinh ra ở đâu, vì sao tồn tại, mỗi lần xuất hiện ở nhân gian, đều khiến người ta bị kiếp nạn.
Nó dùng nguyền rủa cô gái xinh đẹp cho mình dùng, lại để lại dấu ấn của mình trên người các cô gái xinh đẹp đó.
Ác xu nguyền rủa theo thời gian càng thêm sâu hơn, mới hiện ra uy lực của nó. Thời gian ngắn cả thiên sư cũng không cảm giác được nó, chỉ cảm thấy hơi chút dị thường, mãi cho đến lúc thời gian nguyền rủa lâu hơn, sẽ lộ ra.
Điều này cũng chứng minh lúc trước ở bệnh viện, Vân Tu Nhiên gặp được Giang úc Y, rõ ràng cảm nhận được tà khí trên người cô ta, nhưng vẫn không thể xác nhận được đến cùng chuyện gì xảy ra trên người cô ta, cho đến tận lúc Giang Úc Y rời đi, anh ta cũng không cách nào nhận biết nổi.
Cô gái bị ác xu nguyền rủa bám theo thời gian lâu dần, dần dần chịu ảnh hưởng của nó, trong tình huống lý trí của loài người bị ảnh hưởng, không kìm được mà đi quyến rũ đàn ông rồi dẫn họ tới địa bàn ác xu. Sau khi những người đàn ông đó bị ác xu hại, nghiệp báo sẽ xuất hiện trên người cô gái bị ác xu nguyền rủa, tương lai chết rồi phải xuống địa ngục chịu khổ.
Hiện giờ Giang Úc Y vốn đã bị ác xu ảnh hưởng đến tâm trí và hành vi, may mà hôm nay Úc Linh phát hiện ra cô ta, không để cô ta dẫn những thanh niên đó đến địa bàn ác xu, vì thế hiện giờ cô ta vẫn chưa hại chết người, trên người cũng chưa nghiệp báo nhân quả.
Nhìn thấy Lâu Duyệt lấy ra lá bùa, vốn trên mặt Giang Úc Y lộ ra hung ác nhưng do vì sợ vị đại yêu Hề Từ này, trong miệng phát ra một âm thanh giống dã thú, nhìn Lâu Duyệt uy hiếp.
Úc Linh thấy dáng dấp cô ta vậy không kìm được đập một nhát tới. Giang úc Y oan ức nhìn cô, đôi mắt lộ ra hung ác, nếu không phải bên cạnh cô có đại yêu, thì chắc không kìm được đã nhào tới cào một nhát rồi.
Úc Linh cảm giác vô cùng thoải mái, lúc còn bé cô cũng chỉnh sửa Giang Úc Y không ít, sau đó Giang Úc Y biết bí mật sau khi mình sinh ra, cả người thay đổi, không còn gây sự với cô nữa, Úc Linh cũng ít khi ra tay với cô ta.
Lâu Duyệt lấy chén nước phù thủy ra, rót thẳng vào trong miệng Giang Úc Y. Giang Úc Y vừa nhổ vừa khạc, bộ dạng cực kỳ thống khổ, nhìn rất đáng thương.
Úc Linh cứ nhìn mãi cô ta, mãi cho đến khi Lâu Duyệt rót xong chén nước, mới hỏi, “Lúc nào thì cô ấy mới trở về thật sự?’
“Phải mất vài ngày, uống vài lần nước phù thủy nữa” Lâu Duyệt nói, do dự chút lại bảo, “Úc Linh, vị tiểu thư này là …..cô…”
“Có liên quan máu mủ, coi như là em cùng cha khác mẹ đi’
Tuy trong miệng nói là em gái, song vẻ mặt Đại tiểu thư thì vô cùng hờ hững.
Lâu Duyệt đồng tình nhìn cô một cái, rõ ràng là nhà giàu nhiều thị phi, Đại tiểu thư xuất thân con nhà giàu, nhưng người ngoài thì chỉ biết nhà họ Giang có Nhị tiểu thư Giang Úc Y, song lại không biết Đại tiểu thư Giang Úc Linh, bất giác thấy ảo não chuyện kịch máu chó trong nhà giàu.
Lâu Duyệt nói rõ với cô, “Vật ác xu này, nếu chưa diệt trừ nó, coi như chữa khỏi cho vị tiểu thư này, sau đó vẫn sẽ có người bị h ại. Nếu lần này phát hiện ra, tôi nghĩ nhân cơ hội này, cố gắng tìm ra con ác xu để diệt nó, nhưng vẫn cần vị tiểu thư này phối hợp”
Chỉ lo Úc Linh hiểu lầm mình muốn hại người, Lâu Duyệt lại bảo, ‘Còn nữa, ác xu có một đặc điểm lớn vô cùng, đó là thù dai, lần này cô làm hỏng chuyện tốt của nó, nó sẽ thông qua người nguyền rủa mà biết, có thể không bỏ qua cho cô đâu”
Nói đến bất giác hơi buồn cười trên sự đau khổ của người khác. Mệnh đại tiểu thư quả nhiên là kỳ lạ, cứ lúc nào cũng gặp phải một số chuyện kỳ kỳ lạ lạ ghê.