Lâu Tình bị đẩy ngã thẳng xuống đất, quần áo trên người cô ta toàn là máu, dưới ánh sáng u ám nhìn cũng không rõ lắm, không biết là máu của cô hay của người khác nữa.
Sau khi ngã trên mặt đất, vẻ mặt cô đầy thống khổ, không kìm được ho ra máu.
Doãn Dục Đường đẩy cô về phía sau, nghiêng người tránh thoát một con quỷ thi, vội vàng nhìn thoáng qua Lâu Tình, do dự một lúc rồi xoay người rất nhanh chạy.
“Doãn Dục Đường!” Lâu Tình kêu lên thê lương hướng theo bóng dáng của Doãn Dục Đường, âm thanh đó vống lên không thể tin nổi.
Lúc này con quỷ thi kia thấy Doãn Dục Đường chạy, quay đầu nhìn về phía Lâu Tình, gào lên nhào lại.
Phản ứng của Lâu Tình cũng khá nhanh, tùy tay nặn ra ba lá bùa, ném về phía nó, rồi lảo đảo lùi lại sau, tránh khỏi công kích của con quỷ thi kia.
Quỷ thi rõ ràng cảm giác được chỗ lợi hại của lá bùa, thân hình dừng lại, tránh đi, trong ba lá bùa có một lá dính trên cánh tay, điều này khiến nó cứng ngắc chút, động tác cũng hơi ngừng trệ. Nhưng loại cương thi tồn tại lợi hại thế này đã nhanh chóng thoát khỏi trói buộc của lá bùa, móng vuốt đen sắc nhọn túm lấy lá bùa trên cánh tay xé nát, lại nhào tới Lâu Tình.
Úc Linh chưa từng gặp quỷ thi, nhưng lúc xác định ở Nông trang có một mộ quỷ, thì ước chừng cũng hiểu một ít chuyện trong Quỷ mộ từ chỗ Hề Từ và Mễ Thiên Sư, chẳng hạn như trong quỷ mộ có một đặc sản – là quỷ thi.
Quỷ thi từ tu luyện xuất đạo biến thành quỷ rồi sau đó mới biến thành Quỷ Sát, sau khi con người biến thành quỷ, nhưng không phải con quỷ nào cũng có thể tiến vào luân hồi đi đầu thai, có một số ít quỷ hoặc là mệnh số hoặc nguyên nhân khác không cách nào đầu thai luân hồi đã lựa chọn hút âm khí tu luyện, có được đạo hạnh nhất định.
Nhưng cho dù tu luyện xuất đạo thành quỷ cũng không phải là bất tử bất diệt, quỷ chết kiểu này có hai loại, một là hồn bay phách tán, vĩnh viễn không thể siêu sinh, hai là loại sau khi chết biến thành quỷ thi.
Loại quỷ thi tồn tại cũng không khác lắm chuyện con người biến thành cương thi là mấy.
Bình thường có câu làm quỷ chết rất khó biến thành cương thi, phải có hoàn cảnh nhất định, giống như ở đây trong quỷ mộ ngập tràn uế khí, sau khi quỷ chết, đại đa số biến thành quỷ thi, cái đó và tình hình cương thi trong cổ mộ không khác nhau lắm. Lúc quỷ còn sống có đạo hạnh càng cao thì sau khi biến thành quỷ thi càng khó nhằn hơn.
Nói thật ra bộ dạng quỷ thi cũng không được đẹp lắm, chúng bình thường tương đối cao lớn, làn da trên người là màu xanh đen, ánh mắt màu đỏ tươi, móng vuốt sắc nhọn, lực sát thương vô cùng mạnh, càng khó đối phó hơn cương thi.
Mắt thấy Lâu Tình lại lơ là, móng vuốt con quỷ thi kia chắc chắn sẽ đâm thẳng vào người cô ta, cuối cùng Úc Linh cũng ra tay.
Phanh một tiếng, kiếm Thanh Đồng vung tới, ngăn cản móng vuốt con quỷ kia lại. Úc Linh cảm giác được cổ tay tê rần, không ngờ móng vuốt con quỷ này lại cứng như thế, thậm chí còn như sắt vậy. Cô không dám khinh thường, chịu đựng cơn đau, lại bổ một kiếm tới, chỉ nghe rắc một cái, móng vuốt con quỷ kia bị chặt đứt, rơi ầm ầm xuống đất.
Ánh mắt Lâu Tình trợn tròn, theo bản năng nhìn thanh kiếm Thanh Đồng kia. Móng vuốt Quỷ thi cứng thế nào, lúc trước cô ta từng được thể nghiệm qua, vốn không dám cứng đối cứng với nó.
Úc Linh cũng không ngờ cái chuôi kiếm Thanh Đồng này lại sắc bén đến vậy, đây là thứ Hề Từ chuẩn bị cho cô, cũng không rõ thứ này có lai lịch gì. Chỉ kinh ngạc chút, Úc Linh tiếp tục đối phó với con quỷ thi này, cô không biết làm cách nào giết chết quỷ thi, cứ chém một kiếm bên phải đỡ một kiếm bên trái công kích nó, kêu lên với Lâu Tình, “Giết nó thế nào?”
Lâu Tình ngồi dưới đất, lại ho ra máu, tuy thấy cô xuất hiện đột ngột hơi kinh ngạc nhưng hiểu ra tình hình lúc này, nói rất nhanh, “Dính ít máu chó lên gạo nếp là tốt nhất, nhưng hiện giờ không phải là thứ này, cứ cắt thẳng đầu nó luôn” Nói xong, cô ta nặn ra ba lá bùa, vỗ thẳng tới con quỷ thi kia.
Vì bị Úc Linh can thiệp bên cạnh nên con quỷ thi kia chẳng cách nào tránh được, bị ba lá bùa dán lên con quỷ thi kia, quỷ thi bất giác không thể động đậy nổi.
“Chỉ có thể định được mười giây thôi, mau!” Lâu Tình kêu lên.
Úc Linh nghe xong cũng không run, đoản kiếm Thanh Đồng giống như cắt bắp cải trắng vậy dễ dàng cắt bỏ đầu quỷ kia.
Hiệu quả mười giây qua, thân thể quỷ thi không đầu đột nhiên đổ rầm xuống, tiếp đó với mắt thường nhìn thấy tốc độ hư thối bắt đầu, cuối cùng hóa thành làn khói nhẹ tiêu tán trong trời đất.
Úc Linh hít sâu một hơi, cố sức cho mình bình tĩnh trở lại, cảnh giác nhìn chung quanh nói, “Cô thế nào? Bạn trai cô vừa rồi đi đâu rồi?”
Cảnh vừa rồi đó, Úc Linh cũng không hiểu là gì, lúc trước quỷ thi tấn công Lâu Tình, rõ ràng Doãn Dục Đường vì cứu cô mới đẩy rời bạn gái đi. Nhưng sau khi hắn đẩy người ra, thì đã xoay người chạy thẳng, để mặc bạn gái đối phó với quỷ thi, thật sự rất quá đáng, chẳng trách mà Lâu Tình lúc đó lại tuyệt vọng tới mức nào.
Sắc mặt Lâu Tình trắng bệch trong suốt, nghe thấy lời cô, đột nhiên bật khóc, vừa khóc, vừa nói, “Tôi không ổn lắm….” Ngừng chút, cô nàng lại nói, “…..Khỏi bàn nữa, anh ta là một gián điệp, phản đồ nằm vùng!” Nói đến đây, không kìm được nghiến răng kèn kẹt hận tới cực điểm.
“Người ở đâu?” Úc Linh hỏi gấp. Lâu Tình cũng không nói, cứ ngồi ở đó nức nở rơi lệ.
Úc Linh ngẫm nghĩ, hỏi, “Vết thương trên người cô có cần xử lý chút không?’
Lâu Tình không đáp tiếp tục khóc.
Úc Linh cau mày, quay đầu nhìn chung quanh, vốn không phân rõ đây là đâu, chung quanh đều là những mảng tường đá lạnh băng, cũng không rõ tình hình ở đây cho lắm. Cô muốn tìm Hề Từ, muốn rời khỏi nơi này, vì thế…
Lâu Tình khóc lóc đau lòng sắp chết, đột nhiên cảm giác có người đang cởi quần áo của mình, vội vàng lấy tay che ngực, cả kinh kêu lên, “Cô làm gì thế?”
“Xử lý vết thương cho cô” Úc Linh nói xong, chụp thẳng xuống vai cô ta. Lâu Tình đau đến sắp ngất, bất giác không khóc nổi nữa.
Sau khi cởi hết quần áo nhuốm máu của cô nàng ra, Úc Linh lúc đầu là ngắm bộ ngực cô nàng đang được ôm trong áo ngực, tự giác thấy bản thân mình cũng đầy đặn khá được, nên vừa lòng. Tiếp đó nhìn vết thương trên vai cô nàng, như bị móng sắc nhọn gây thương tích, máu chảy không ngừng, quần áo đều nhuộm đỏ cả, nhưng máu đó là màu đỏ, không có thi độc gì, chắc vết thương của cô ta do con người gây ra đi.
Cô lập tức lấy từ trong túi Lâu Tình đeo sau lưng ra băng vải và thuốc, xử lý vết thương cho cô ta.
“….. Tôi mười lăm tuổi đã biết anh ấy rồi, ảnh là người Doãn gia, tuy Doãn gia kém các gia tộc huyền môn khác, anh ấy cũng là một người thiên phú, vóc dáng vừa đẹp, chưa xuất sư đã gia nhập tổ Dị Văn rồi. Lúc chúng tôi hai mươi tuổi thì đã ở bên nhau, anh ấy nói rõ cả đời này sẽ ở một chỗ cùng tôi, cả đời này sẽ tốt với tôi, không ngờ cũng là lừa tôi, anh ấy dĩ nhiên là gián điệp…”
Cô vừa khóc vừa nói, rõ ràng là muốn tìm người nào đó phát tiết cảm xúc của mình, chỉ là nói xong rồi đột nhiên hít khí lạnh, trợn mắt nhìn về phía Úc Linh, kêu lên, “Nhẹ chút ha, đại tiểu thư, đau chết người ta rồi”
Úc Linh không nói câu xin lỗi nào, cứ nghĩ chuyện này thật máu chó quá sức.
Lâu Tình vốn bị bạn trai phản bội rồi lại còn bị vứt bỏ đã bị đả kích mạnh, đang đau lòng sắp chết, nhưng chỉ một lúc đã bị vị đại tiểu thư này khiến cảm xúc đau lòng cũng bay mất, chỉ đành liều mạng hít khí lạnh, để cho cô nhanh chóng xử lý vết thương giúp cô nàng, đỡ phải chịu tội thêm.
“Cô quả nhiên là một đại tiểu thư, cả băng bó vết thương cũng không chịu nổi” Môi cô nàng run run, nói, động tác thì không nặng không nhẹ, biến cô nàng đau sắp chết rồi.
Lâu Tình bất giác bị nói nghẹn cả họng.
“Vết thương của cô là…” Úc Linh hỏi.
Lâu Tình trầm mặc, nói, “Không phải anh ta, là thiên sư ở chỗ kia, nếu không có anh ta giúp tôi cản thì vết thương chắc sẽ đâm vào tim rồi”
“Ngoài người tổ Dị Văn ra, quỷ mộ cũng có thiên sư phi chính phủ trà trộn vào đây sao? Bên ngoài không có ai canh sao?” Úc Linh cau mày hỏi.
“Đây đã là gì? Cô cho là thiên sư muốn vào người thường ngăn được sao?” Sau đó cô ta thở dài, “Cũng không rõ tình hình bên ngoài thế nào nữa” bất chợt lại thấy lo lắng tình hình bên ngoài, vừa lo có phản đồ linh tinh gì đó, nhưng thực ra cũng không đau lòng mấy.
Lâu Tình thấy vết thương xử lý gần xong, cởi quần áo dính máu ra, lấy một bộ sạch sẽ trong túi thay, đỡ cho mùi máu tanh nồng, dẫn quỷ linh tình gì đó tới.
Bị thủ đoạn ác độc bôi thoa lên da của Úc Linh, Lâu Tình nhanh chóng kiềm chế cảm xúc, không còn khó chịu như trước nữa.
“Sao cô lại ở chỗ này thế? Vị Hề tiên sinh kia đâu rồi?” Lâu Tình nhìn cô kỳ lạ, rõ ràng cả hai cùng nhau vào, sao hiện giờ chỉ có mỗi cô ta nhỉ? Với thực lực của Hề Triển Vương, bảo vệ một người thường thì dư sức, trừ phi đã xảy ra chuyện gì mà cả anh ta cũng chẳng cách nào bận tậm cho nổi.
Nơi này nguy cơ bốn phía trùng trùng, cả thiên sư bọn họ cũng đều chết không ít người, Hề Triển Vương lợi hại như thế cũng có mức độ.
Nghĩ đến đây cô nàng càng thêm lo lắng hơn, Doãn Dục Đường phản bội đã đả kích lớn đến cô nàng, nhưng nghĩ tới quỷ mộ đáng sợ như vậy, còn có nhiều chuyện đã vượt ngoài sức tưởng tượng, khiến cô nàng lo lắng mãi.
“À, chúng tôi lạc nhau, tôi đang đi tìm anh ấy đó” Úc Linh đáp nhẹ bâng quơ.
Lâu Tình thấy cô không chịu nói nhiều, cũng không hỏi lại, dù sao thiên sư cũng không quản chuyện của yêu nhiều.
Sửa sang chút, liền cùng cô cùng đuổi theo hướng Doãn Dục Đường rời đi.
“Đúng rồi, cô còn chưa nói cho tôi biết, nơi thu xếp cho bạn trai cô vào tổ Dị Văn là nơi nào thế?” Úc Linh hỏi.
Lâu Tình nhíu mi, rõ ràng không muốn nói cho cô biết, chủ yếu là cảm thấy việc này quan trọng, cô lại là người bình thường, biết cũng vô ích.
Sau đó cô ta lại nghe thấy vị đại tiểu thư kia thản nhiên nói, “Tôi cứu cô một mạng, muốn tin tức này từ cô để đền mạng cũng được lắm”
Lâu Tình suýt nữa thì bị cô nói tức ói ra máu, thở phì phò bảo, “Cô là một người thường, biết cái loại chuyện này chẳng tốt gì cho cô cả”
“Không sao, ba tôi là tổng tài Giang thị, chú tôi là đội trưởng thực hiện nhiệm vụ lần này, chồng tôi là Hề Từ, chuyện lớn tới cỡ nào cũng có thể chịu nổi” Úc Linh nói tiếp.
Lâu Tình lảo đảo suýt ngã nhào xuống đất.
Nhưng nghe lời đại tiểu thư này quả thật rất giỏi đó mà. Tập đoàn Giang thị có tiền có quyền, cho dù là thiên sư bọn họ cũng rất hâm mộ, Giang Vũ Bản là nhân vật nổi bật trong ngành đặc biệt, sau này ai ngờ sẽ đi đến bậc nào, phải nể mặt rồi, còn phần Hề Từ – cái vị nhưng là Hề Triển Vương đó, tất cả mọi thiên sư đều biết hết, dù ở trong loài yêu thì cũng coi như một kẻ nổi bật.
“Thôi được rồi, cô đã thuyết phục tôi thành công rồi đó” Lâu Tình thở dài nói, ‘Tôi cũng vừa mới biết Doãn Dục Đường từ đâu tới, trong thiên sư ngoài ngành chính phủ ra, còn có một tổ chức đối nghịch với ngành chính phủ, cũng là do nhóm người tài ba dị sỹ lập thành, chỗ đó có tên là Hắc Long Đường’
“Hắc Long Đường ư? Có thể nói rõ hơn chút không?”
Lâu Tình lườm trắng cô, “Tôi cũng vừa mới biết thôi, trước đó có nghe nói một ít lai lịch thiên sư đang âm thầm phạm tội, gây ra nhiều án mạng, họ không có tổ chức kỷ luật gì, chính phủ lúc nào cũng truy tra họ, nhưng không có tin tức cụ thể. Lần này là vì chuyện mộ quỷ, Doãn Dục Đường bại lộ thân phận nằm vùng, mới lộ ra tổ chức này”
Nói đến Doãn Dục Đường, thần sắc cô lại trở nên ảm đạm, tình cảm năm sáu năm, bảo sao có thể buông được chứ.
Úc Linh hơi rũ mắt xuống, Hắc Long Đường này, không rõ có liên quan gì tới việc luyện ông ngoại thành Quỷ Vương không nữa.
Đi xuyên qua một thông đạo, loáng thoáng nghe được ít thanh âm, hai người liếc nhau, chạy không ngừng vể phía trước, xa xa nhìn thấy phía trước có một cánh cửa cao lớn, đã mở ra, lúc chạy tới gần, có thể thấy tượng đá bày hai bên trái phải.
Hai người rảo bước về phía cánh cửa lớn đó, phát hiện ra sau cánh cửa là một không gian cực lớn, tượng đá trưng bày hai bên tựa như binh lính thủ thành vậy, ở giữa có một thông đạo chừng năm sáu thước, cũng không dài lắm, cũng chừng trên dưới năm mươi thước, như một khán đài. Dưới khán đài là một tràng đấu thú cực lớn, ở giữa có một cột đài cao, cách mặt đất chừng năm mươi thước, bốn phía có thông đạo hướng lên trên đài cao, lấy đài cao làm trung tâm, xung quanh là tượng đá rậm rạp.
Chỉ hơi liếc mắt một cái thì có thể phát hiện ra nam nữ cầm cây thương dài trong tay, nam cực xấu, nữ cực xinh, rõ ràng là Tu la.
Lâu Tình bị ám ảnh lớn với Tu La, nhìn thấy nhiều tượng đá Tu La như thế, cả người không ổn lắm. Cô ta theo bản năng nhìn chung quanh, vừa rồi các cô còn nghe thấy tiếng phát ra từ chính đài cao ở giữa truyền tới mà.
Nơi này cực rộng lớn, mắt thường vốn không thể nhìn ra lớn mức nào, các cô đứng ở lối vào, có vẻ cực nhỏ bé, mà đài cao ở chính giữa kia cũng cách các cô xa xôi vô cùng.
Bốn phía đài cao là những cột lửa lớn, bên trên đốt đuốc, soi sáng cả vùng rộng lớn này.
Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, rồi chạy thẳng tới đài cao ở chính giữa,
Chạy chừng nửa giờ, thở ra cả tai, cuối cùng các cô cũng đi vào đài cao trung tâm, diện tích đài cao này cũng cực kỳ lớn, còn lớn hơn lúc các cô nhìn từ xa xa, lúc mới bước chân lên cầu thang, thẳng mặt chính là có một bóng đen rất lớn đánh tới.
Lâu Tình rút đai lưng đỏ bên hông ra, vụt thẳng tới chỗ bóng đen.
Bóng đen đó bị quật lên người hơi lệch chút, phát ra tiếng kêu thê lương, nhưng vẫn không lùi lại, mục tiêu chính xác là hướng về phía Úc Linh.
“Cẩn thận!” Lâu Tình cả kinh kêu lên.
Úc Linh hạ thấp người tránh, đoản kiếm Thanh Đồng trong tay vung tới, cắt xoẹt qua da lông con vật kia, nó như không bị đau, lại tiếp tục nhào tới cô. Úc Linh không thể không lùi lại sau tránh đi, không ngờ lúc này đang đứng trên bậc thang, dưới chân bước hụt cả người tuột xuống, nháy mắt sẽ thấy bị lăn từ trên đài cao xuống dưới, chắc cũng chừng mấy chục thước, ngã xuống không chết cũng bị thương.
Đột nhiên tay cô được một bàn tay dày rộng ấm áp kéo lại. Tay đó kéo cô rất mạnh, trong nháy mắt thân thể cô bay lên, rồi lại kéo cô lên…