Các phương tiện truyền thông lớn nhỏ của Long Quốc, các kênh thông tin chính thức, những người nối tiếng trên Internet,.. đều đang chờ đợi ở quảng trường thể thao trung tâm thành phố Giang Thành.
Có rất nhiều súng, đại bác lớn nhỏ và đủ loại micro chĩa vào bục phát biểu.
Khi xe của Lâm Chính đỗ ở ven đường ngoài quảng trường thể thao, mọi người đều ùa tới.
'Vừa bước xuống xe, anh đã bị vô số ống kính máy ảnh nhăm đến, ánh đèn flash lóe lên dữ dội, các phóng viên lao tới đưa micro cho anh
"Lâm thần y, anh có kỳ vọng đặc biệt gì vào buổi họp báo ngày hôm nay không?"
"Lâm thần y, anh có thể tiết lộ nội dung chính của. buổi họp báo này được không?"
Các phóng viên khắp nơi đặt câu hỏi, nhưng Lâm Chính chỉ mỉm cười xua tay ý bảo họ bình tĩnh.
Mọi người, lát nữa sẽ có phần hỏi đáp đặc biệt, bây giờ xin hãy để tôi vào chuẩn bị được không?" Lâm Chính nhẹ nhàng nói.
Các phóng viên tuy có chút miễn cưỡng nhưng cũng chỉ có thể nhường đường cho Lâm Chính tiến vào hội trường họp báo.
Vừa đến hiện trường, Lâm Chính phát hiện ở đây thực sự có rất nhiều cảnh sát tuần tra, trong đó còn có một số người có địa vị rất cao.
Nhìn thấy Lâm Chính đi vào, những người này lập tức tiến lên.
"Lâm thần y, cậu có thể hoãn cuộc họp báo này. được không? Chúng tôi có chuyện muốn nói với cậu!"
Người cầm đầu là một ông già tóc bạc, vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Mối quan hệ của ông với Đại hội là gì?”
Lâm Chính trực tiếp hỏi.
Câu hỏi này khiến ông ta á khẩu ngay tại chỗ.
Có lẽ ông ta không ngờ Lâm Chính lại thẳng thân như vậy.
Thấy ông già không lên tiếng, Lâm Chính mặc kệ ông ta và đi về phía bục họp báo.
“Lâm thần y!"
Ông già nheo mắt lại, muốn ngăn cản.
Nhưng hiện trường có nhiều máy quay và kênh truyền hình trực tiếp như vậy, ông ta làm sao dám làm chuyện gì quá đáng?
Rất nhanh, Lâm Chính bước lên bục phát biểu.
Những ánh đèn flash xung quanh lại loé lên liên tục khiến người ta khó mà mở được mắt.
"Xin chào tất cả đại diện giới truyền thông, khán giả, người dân và cư dân mạng đang theo dõi buổi họp báo này", Lâm Chính lên tiếng, giọng nói của anh sang sảng vọng ra khắp hội trường qua chiếc loa.
Hiện trường lập tức im lặng, mọi người chăm chú nhìn Lâm Chính, chờ đợi lời nói tiếp theo của anh.
"Mọi người chắc hẳn đã biết tôi. Tôi họ Lâm, có người gọi tôi là chủ tịch Lâm, có người gọi tôi là Lâm thần y, nhưng điều đó không còn quan trọng nữa",Lâm Chính chậm rãi nói, sau đó dừng lại một chút rồi nói với vẻ mặt nghiêm trọng: "Lý do tôi đứng đây hôm nay là để tiết lộ một số sự thật chưa được biết đến với thế giới! Nói đúng hơn, tôi muốn giới thiệu với các bạn một tổ chức mà thế giới chưa hề biết tới, và tên gọi của tổ chức này là "Đại hội"!"
“E rằng việc đó không thể thực hiện được. Dương Hoa đã dùng thế lực của mình ở Long Quốc, thậm chí cả thế giới để mời các cơ quan truyền thông trong nước và thế giới tới đây. Hơn nữa bọn họ đều có mặt hết sức đông đủ. Dường như chỉ trong một đêm Mã Hải đã mời tất cả các hãng thông tấn tới, cả thảy gần một nghìn đơn vị. Chúng tôi đã hết sức ngăn chặn, nhưng...thực sự khó mà chặn được tất cả”
Người bên cạnh thở dài.
Ông gìa nghe xong, sắc mặt trở nên xám xịt.
"Có vẻ như Đại hội... đã bị bại lộ rồi...