Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 455




Chương 460: Không được yên thân

Xin lỗi? 

Những người có mặt đều kinh ngạc. 

Sao có thể được chứ? 

Dù sao La Phú Vinh cũng là một trong thập đại thiên tài, là trụ cột tương lai của Kỳ Dược Phòng, là một trong số các đại diện của Kỳ Dược Phòng. 

Nếu hắn tùy tiện xin lỗi người khác, thì Kỳ Dược Phòng cũng mất thể diện. 

Hơn nữa chuyện này sẽ gây ảnh hưởng thế nào đối với một thiên tài chứ? 

Giảng sư Hoàng ghét nhất là những học sinh tư chất bình thường, còn đối với người có thiên phú dị bẩm thì vô cùng quý trọng. 

Nếu thực sự để La Phú Vinh xin lỗi Mặc Tiểu Vũ thì chẳng phải là sẽ hủy hoại hắn sao? 

"Cậu nói cái gì? Mặc Tiểu Vũ! Cậu... cậu dám bắt tôi xin lỗi? Cậu nghĩ cậu là cái thá gì hả! Cậu cũng không tè một bãi tự soi lại mình đi! Cậu xứng sao?", La Phú Vinh nổi trận lôi đình, chỉ tay vào mặt Lâm Chính, chửi bới ầm ĩ. 

"Phải đấy, Mặc Tiểu Vũ, cậu đừng được voi đòi tiên!". 

"Đây vốn dĩ không phải chuyện gì lớn, cậu cần gì phải làm căng như vậy chứ?". 

"Mặc Tiểu Vũ, thế thôi là được rồi, thấy được thì lui. Nếu còn tiếp tục ồn ào thì cậu cũng chẳng được lợi gì". 

Đám người ở bên cạnh nhao nhao lên tiếng, ánh mắt nhìn Mặc Tiểu Vũ ngày càng lạnh lùng. 

Giảng sư Hoàng cũng vậy. 

Bà ta hít sâu một hơi, nhìn Lâm Chính, khàn giọng nói: "Mặc Tiểu Vũ, tôi đã nói rồi, chuyện này kết thúc tại đây! Cậu đừng truy cứu nữa, nếu còn tiếp tục gây rối thì đừng trách tôi không khách sáo!". 

Thái độ và lập trường của giảng sư Hoàng đã rõ ràng đến mức không thể rõ ràng hơn. 

Đám người xung quanh thầm cười khẩy. 

Nhất là La Phú Vinh. 

Hắn liếc nhìn Lâm Chính, cười thầm: "Dù sao cậu cũng chỉ là một kẻ có tư chất bình thường, đừng nói là giảng sư Hoàng sẽ không giúp cậu, mà tất cả các bạn học ở đây cũng sẽ không giúp cậu, bởi vì họ biết ai là người có tiền đồ hơn! Ai sau này sẽ có chỗ đứng cao hơn!". 

"Mặc Tiểu Vũ, cậu đừng tưởng cậu có video là muốn làm gì thì làm. Tôi hoàn toàn có thể nói video của cậu chỉ là các sinh viên trêu đùa. Đây vốn dĩ không phải là chuyện lớn, tôi muốn dập là sẽ dập được, cậu hiểu không?", giảng sư Hoàng lạnh lùng nói. 

Lâm Chính mặt không cảm xúc nhìn giảng sư Hoàng, hít vào một hơi, không nói gì. 

"Được rồi, cuộc thi Giám Dược sắp bắt đầu, tất cả chuẩn bị đi! Đừng gây sự nữa, nếu ở đây còn xảy ra chuyện gì, thì mỗi người ở đây hãy chờ chịu phạt đi", giảng sư Hoàng hừ một tiếng, rồi xoay người rời khỏi phòng tuyển thủ. 

Bà ta vừa đi, mọi người mới coi như yên tâm, thở phào nhẹ nhõm. 

La Phú Vinh cũng vậy. 

Nhưng hiển nhiên bọn họ vẫn còn rất tức giận, ai nấy trừng mắt nhìn Lâm Chính, vẻ mặt tức tối và lạnh lẽo. 

"Xem ra tên Mặc Tiểu Vũ này không muốn ở lại Kỳ Dược Phòng đây mà!". 

"Anh La, tìm thời gian chơi với cậu ta một phen đi!". 

Mấy người nhỏ giọng nói. 

"Đương nhiên rồi, không ngờ cậu ta lại có thủ đoạn như vậy, hừ, hôm nay coi như thất sách! Nhưng mà không sao, dù sao vẫn còn đầy cơ hội, hơn nữa tôi nghe nói người kia cũng muốn ra tay với Mặc Tiểu Vũ này, chúng ta cứ chờ xem kịch hay là được", La Phú Vinh mặt không cảm xúc nói. 

"Người kia? Anh La, là ai vậy?", đám người xung quanh đều ngạc nhiên, lên tiếng hỏi. 

"Hừ, còn có thể là ai nữa? Động đến Tây Nhu Thiến mà còn muốn yên thân sao?", La Phú Vinh cười khẩy. 

Bọn họ nghe thấy thế thì đều rùng mình. 

"Anh La, cậu ta... cậu ta thực sự động đến đàn chị Tây Nhu Thiến sao?", một chàng trai há miệng, nhìn La Phú Vinh nói. 

Bọn họ cứ tưởng La Phú Vinh chỉ lấy chuyện đó làm cái cớ. 

"Còn có thể là giả sao? Bây giờ nhiều người muốn tìm Mặc Tiểu Vũ tính sổ lắm, tôi không động đến cậu ta được, thì sẽ có người khác", La Phú Vinh cười nhạt. 

Bọn họ nghe thấy thế đều mỉm cười thích thú. 

"Xem ra sắp có kịch hay rồi!". 

Rất nhiều người nhìn về phía Lâm Chính với ánh mắt đồng tình. 

Lâm Chính hơi nhíu mày, không nói gì, bước ra khỏi phòng tuyển thủ trong ánh mắt của mọi người, tiến về phòng nghỉ của Thiên Mạch. 

"Chuyện này là sao? Em trai cô ở Kỳ Dược Phòng bị rất nhiều người ghét à?", Lâm Chính hỏi. 

"Xin lỗi anh Lâm, tôi vừa gọi cho em tôi, hình như... gần đây nó đã làm một chuyện rất tồi tệ", Thiên Mạch lắc đầu, nói đầy áy náy. 

"Chuyện rất tồi tệ? Là chuyện gì?", Lâm Chính hỏi. 

"Chuyện này phải kể từ ba ngày trước, em trai Mặc Tiểu Vũ của tôi là một chàng trai còn trẻ người non dạ, còn Tây Nhu Thiến kia là thiên chi kiều nữ đứng thứ sáu trong bảng thập đại thiên tài. Cô gái đó tài hoa hơn người, dung mạo tuyệt trần, có thể nói là tình nhân hoàn hảo trong lòng rất nhiều người. Tiểu Vũ đương nhiên cũng không ngoại lệ, cũng sinh lòng hảo cảm với Tây Nhu Thiến. Ba ngày trước, trong một lần hoạt động hái thuốc do Kỳ Dược Phòng tổ chức, Tiểu Vũ và Tây Nhu Thiến được phân cùng một nhóm, anh không biết Tiểu Vũ vui mừng đến mức nào đâu, thế nhưng... lỗi lầm cũng nằm ở đây. Nữ thần trong mộng gần trong gang tấc, Tiểu Vũ thực sự không nhịn được, liền cưỡng chế ôm Tây Nhu Thiến. Ai ngờ Tây Nhu Thiến phản kháng kịch liệt, không những tát nó một cái mà còn định tố cáo nó cưỡng hiếp!". 

"Nhưng rồi Tây Nhu Thiến vẫn ém chuyện này đi, dù sao cô ta cũng không muốn làm to chuyện này. Nếu không dù khai trừ Tiểu Vũ, thì thanh danh của cô ta cũng bị ảnh hưởng. Nhưng không ngờ chuyện này vẫn bị lộ... Hazz... Hiện giờ sợ là ai cũng muốn đánh Tiểu Vũ..." 

Thiên Mạch nói đến đây, sắc mặt đầy bất đắc dĩ và áy náy. 

"Nếu vậy thì hôm nay tôi không được yên thân rồi", Lâm Chính nhíu mày nói. 

"Anh Lâm, xảy ra chuyện như vậy tôi thấy rất có lỗi, nhưng chúng tôi thực sự không còn cách nào khác", Thiên Mạch nhún vai nói: "Nếu không được thì anh có thể rời khỏi Kỳ Dược Phòng, như vậy cũng có thể bớt phiền phức". 

Lâm Chính nhìn cô ta một cái đầy thâm ý, sau đó bình thản nói: "Tôi đến đây là để lấy Hà Linh Hoa, lấy được Hà Linh Hoa tôi sẽ đi, còn những chuyện khác tôi không quan tâm, cũng sẽ không gánh họa thay". 


"Rồi, nhưng anh ta quả thực có chút thủ đoạn, xử lý được cả La Phú Vinh". 

"Vậy sao? Ha ha, một La Phú Vinh vẫn chưa đủ đâu, người Mặc Tiểu Vũ đắc tội là Tây Nhu Thiến, người đàn ông đứng sau Tây Nhu Thiến là ai, thì cả Kỳ Dược Phòng đều biết. Haizz, muốn có mặt ở đó quá, tôi rất mong chờ xem Chủ tịch Lâm này còn có hành động kinh người nào nữa". 

"Mục đích của tôi là chờ Chủ tịch Lâm đánh bại Kỳ Dược Phòng thì sẽ ra tay lấy đi 15 giọt Lạc Linh Huyết kia, chứ không phải để đùa giỡn. Nhưng tôi cũng có thể quay chụp một ít cho mà xem". 

"Ha ha ha, vậy thì cảm ơn nhé".