Nhưng hắn còn chưa kịp đứng dậy thì Lâm Chính đã †ạo ra một luồng năng lượng bao trùm lên cái hố, sau đó sức mạnh này hoá thành trường kiếm, lao thẳng về phía thiên kiêu hạng nhất.
Lâm Chính quyết tâm ra đòn hiểm.
Thiên kiêu hạng nhất thất kinh, lúc này mới tỉnh táo lại.
Giờ không phải lúc nghĩ đến những việc kia.
Lâm Chính lúc này cũng dùng hết toàn bộ sức mạnh, định sẽ lấy mạng đối thủ.
Thiên kiêu hạng nhất nếu còn không tập trung thì sẽ chết ngay lập tức.
Nhưng nếu đánh thì sao mà thắng được?
Thiên kiêu hạng nhất nghiến răng, đôi mắt loé lên một tia sáng, trong lòng đã hạ quyết tâm.
Đi!
Đúng!
Phải đi thôi!
Rừng còn sợ gì không có củi đốt, nếu nghĩ ra cách
diệt trừ Lâm thần y thì hắn lại là người có thiên phú cao. nhất.
Còn nếu hắn chết, thế nhân sẽ chẳng thèm quan tâm xem hắn là ail
Nghĩ đến đây, thiên kiêu hạng nhất bật nhảy lên, định bay ra khỏi hố bỏ trốn.
Hắn tin rằng dù mình không phải đối thủ của Lâm Chính nhưng nếu muốn bỏ chạy thì Lâm Chính cũng không bắt được hắn!
Có điều, vừa định hành động thì vẻ mặt thiên kiêu hạng nhất chợt cứng ngắc.
Hắn nhìn thấy bên ngoài cái hố có một vầng sáng huyền diệu bao phủ.
Vâng sáng này mỏng như cánh ve sầu, giống như một lớp màng phong ấn chặt miệng hố.
Còn hắn giống như con rùa bị nhốt trong lọ, căn bản không thể chạy thoát.
"Khốn nạn!"
Thiên kiêu hạng nhất nghiến răng bật nhảy lên, muốn phá vỡ lớp phong ấn này.
Nhưng giây tiếp theo, Lâm Chính đã tấn công, chưởng của anh hung hăng lao tới.
Sức mạnh hàng vạn tấn bùng nổ rồi ép xuống dưới, đập mạnh vào thiên kiêu hạng nhất.
"Ấm
Thiên kiêu hạng nhất không chịu được cơn đau nên hét lên một tiếng, cố gắng ngưng tụ lại khí công, muốn đẩy lùi cuộc tấn công của Lâm Chính.
'Thế nhưng Lâm Chính lại hô lớn một tiếng.
"Tan!"
Vù...
Khí hắn vừa ngưng tụ lại tan biến.
"Đây...đây là chiêu gì vậy? Tại sao có thể làm tiêu tán khí công của tao?", thiên kiêu hạng nhất giận dữ gầm lên.
Lâm Chính mặt vô cảm đáp: "Đây... chính là pháp. thuật của tiên nhân!"