Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3556: Ông ấy không chết




Câu hỏi này giống như một lời tuyên chiến.

Nhưng mà vào tai thiên kiêu hạng nhất thì lời đe doạ này chỉ như gió thoảng.

"Cái gì? Lâm thần y, mày muốn báo thù cho bọn họ. sao? Tao nghĩ mày nên bỏ ý nghĩ này đi! Bây giờ thân mày còn lo chưa xong, lại còn nghĩ đến bọn họ?”

Thiên kiêu hạng nhất bình thản lắc đầu: "Người mặc kệ có bản lĩnh như thế nào, mưu tính chuyện lớn đến đâu, tại sao lại để mắt lên đỉnh đầu? Như vậy cho dù nhìn thấu cả bầu trời, vẫn không thể nhìn thấu con đường phía trước”.

"Là mày không nhìn thấu được tao thì có!" Lâm Chính bình tĩnh nói: "Thả tướng Vạn ra đi".

"Mày đang van xin tao sao? Nếu mày đang cầu xin †ao, thái độ như vậy là không thể chấp nhận được. Mày phải quỳ xuống dập đầu, đầu hàng và cầu xin tao. Như vậy, nếu tâm trạng tốt, có lẽ tao sẽ để cho ông ta chết †oàn thây" thiên kiêu hạng nhất cười nhạt nói.

Lâm Chính lắc đầu: "Tao không cầu xin mày! Tao đang ra lệnh cho mày!"

"Mày nói gì?" Thiên kiêu hạng nhất hơi sửng sốt.

Người phụ nữ mặc đồ đỏ thậm chí còn nghĩ rằng cô †a đã nghe nhầm. 

"Ra lệnh? Anh đang nói cái gì? Anh. .. anh thật to gan! Dám sỉ nhục chủ thượng! Anh... anh phải chết!" người phụ nữ mặc áo đỏ giận run lên, chỉ vào Lâm Chính, đôi mắt sắc bén đầy giận dữ và oán hận.

"Ra lệnh? Thật thú vị, cả đời chưa từng có kẻ nào dám ra lệnh cho tao! Tao tuyệt đối sẽ không phục tùng mệnh lệnh của bất cứ kẻ nào! Nếu Lâm thần y đã nói như vậy thì kẻ này buộc phải chết!"

"Thiên kiêu hạng nhất cười nhạt, sau đó với sát khí trong mắt, hắn ta bất ngờ dùng sức siết chặt cổ Vạn Kình Tùng.

Ngay lập tức, sức mạnh mạnh mẽ lan truyền dọc theo các ngón tay của thiên kiêu hạng nhất, tác động lên cổ Vạn Kình Tùng, định xé toạc cổ ông ấy ra, khiến đầu lìa khỏi cổ.

Nhưng vào thời điểm quan trọng này.

VútI

Lâm Dương đột nhiên giơ tay.

Một tia sáng nhỏ bắn tới như sao băng, trúng vào lưng Vạn Kình Tùng.

"9m" Thiên kiêu hạng nhất hít sâu một hơi.

Tia sáng này nhanh đến mức hẳn không kịp phản ứng.

Tia sáng này để làm gì?

Thiên kiêu hạng nhất cau mày, nhưng trong giây tiếp theo, hắn ta đã hiểu.

Lực tay của hắn đã phát huy sức mạnh.

Nhưng ... không thể vặn đứt cổ Vạn Kình Tùng!

Hoá ra tia sáng này là một cây kim châm phát sáng, trong nháy mắt cường hóa thân thể của Vạn Kình Tùng Tùng, khiến cho thiên kiêu hạng nhất không thể giết ông ấy

"Thật thú vị! Nhưng nếu chỉ có như vậy, cứu không nổi ông tai"

Đôi mắt thiên kiêu hạng nhất lộ vẻ tàn ác, hẳn ta bất ngờ giơ nắm đấm lên, tập trung một lực mạnh, đánh

thẳng vào đầu Vạn Kình Tùng.

Cú đấm này mạnh hơn nắm đấm của hẳn ta lúc bình thường gấp mười lần!

Bây giờ Vạn Kình Tùng đã được tăng cường sức mạnh, nhưng cũng khó lòng đỡ được chiêu này!

Giây tiếp theo.

Phiu phiu.... 

Lâm Chính lại phóng ra mấy cây kim châm, trực tiếp tấn công thiên kiêu hạng nhất.

"Mày đang muốn giết ông ta sao?"

Thiên kiêu hạng nhất khóe miệng hơi nhếch lên, cũng không né tránh, trực tiếp lấy thân thể của Vạn Kình Tùng chặn những cây kim đó.

Phiu phiu phiu phiu...

Những cây kim đâm vào lưng Vạn Kình Tùng một cách chính xác, và sau đó ...

Bùm! I Một loạt tiếng nổ vang lên liên tiếp. Sức mạnh hủy diệt lan tỏa theo mọi hướng.

Thiên kiêu hạng nhất buông tay ngay lập tức và rút lui sau vụ nổ.

Về phần Vạn Kình Tùng, ông ấy đã hoàn toàn bị giết bởi vụ nổ do kim châm gây ra, toàn thân đẫm máu, trực. tiếp ngã xuống đất rồi tắt thở.

“Tướng Vạn!”

Những người lính xung quanh hét lên chói tai, tất cả lao về phía trước.

Thiên kiêu hạng nhất nhìn Lâm Chính với một nụ cười chế nhạo.

"Mày muốn cứu ông ta, nhưng cuối cùng ông ta lại chết ở trong tay mày, thế nào? Cảm giác này rất tuyệt đúng không?”

"Chủ thượng, làm tốt lắm, ha ha ha ha..."


"Mày nói cái gì?" thiên kiêu hạng nhất cau mày. Đột nhiên, tựa hồ nghĩ ra cái gì, sắc mặt hắn trở nên có chút khó coi.

Lâm Chính bước tới, đẩy lùi những người lính, lấy ra Hồng Mông Long Châm châm cứu cho Vạn Kình Tùng.

Ngay lập tức, tim của Vạn Kình Tùng bắt đầu đập trở lại...