Trên bầu trời, mây khói vần vũ như tiên cảnh. Thế nhưng bên ngoài ngọn núi lại xảy ra một hiện tượng kỳ lạ. Từng con chim đang bay trên trời vừa mới tiếp cận ngọn núi thì lập tức rơi xuống như bi đập phải thứ gì đó.
Nếu như nhìn kỹ thì sẽ thấy một lớp khí mỏng đao phủ lên cả ngọn núi lớn. Lớp khí này giống như một bức tường, những thứ ở bên ngoài không thể xâm nhập vào bên trong, và bên trong cũng không thể lao ra ngoài.
Dưới chân núi, các võ giả được trang bị vũ khí đang đi lên núi. Họ cảnh giác nhìn xung quanh. Những người này đã canh chừng ở đây hơn trăm ngày rồi. Ngoài đám chiến sĩ của Long Quốc ra thì không còn ai ở bên ngoài núi hết.
“Đám đó làm cái gì vậy? Sao vẫn còn đợi ở đây? Lẽ nào bọn họ không rõ là cấp trên của họ đã bị chủ thượng của chúng ta xử lý rồi sao? Còn ở lại đây theo dõi cái gì không biết?”, người của Thánh Sơn ngáp ngắn ngáp dài, nói bằng vẻ nhàm chán.
Người bên cạnh nghe thấy bèn lên tiếng: “Người anh em, ý của anh là gì? Chủ thượng đã xử lý xong rồi sao? Không phải lại có một binh đoàn lớn tới đối phó với chúng ta đấy chứ?”
“Sao thế, anh không biết gì à? Lế nào anh cho rằng Thánh Sơn ẩn thể nên không có hệ gì với bên ngoài? Vậy thì anh nhầm rồi. Chủ thượng là ai chứ, là thiên nhân đấy. Sau này chủ thượng nắm cả âm dương, sinh tử †rong tay nữa. Ai mà chẳng muốn có một người tài giỏi như vậy giúp đỡ. Vậy nên có rất nhiều ông chủ đã liên hệ với chủ thượng. Cái đám kia không biết điều, dám ra tay với chủ thượng thì cứ đợi mà xem, bọn họ chỉ công cốc thôi. Chủ thượng đã liên hệ kết nối hết rồi. Cứ nhìn đi, cái đám con sâu cái kiến này cũng nhanh chóng biến mất thôi”.
“Ha ha, vậy thì tốt. Tôi không muốn chém giết nữa. Tôi tới đây chỉ muốn được tu dưỡng, không muốn phải cống hiến mạng sống làm gì”.
“Ai mà chẳng thế nhưng lúc này là thời khắc quan trọng của chủ thượng, không được để người khác làm phiền. Nếu những người kia mà lên đây thì chúng ta phải liều mạng mà chặn lại”
“Liều mạng chặn gì chứ? Chúng ta chỉ là người canh cửa ghi danh, không bao giờ nhận được chỉ đạo từ chủ thượng. Mà ở đây thì cũng chỉ học được vài chiêu thức. lăng nhằng, vì chút đó mà phải mất mạng có đáng không”, người kia phàn nàn.
'Thế nhưng anh ta vừa dứt lời thì...Một luồng sức mạnh bùng nổ. Anh ta lập tức bị nổ tung và chết ngay tại chỗ.
“Á", những người xung quanh sợ hết hồn, vội quay lại nhìn. Họ nhìn thấy cô gái mặc áo đỏ đứng đó.
“Phản bội chủ thượng thì phải chết”, cô gái lạnh lùng nói.
“Không màng sống chết", tất cả đều run rẩy khấu đầu. Đồng thời họ cũng cảm thấy vô cùng nghỉ ngờ.
Tại sao cô ta lại chạy tới đây? Không phải cô ta cần phải bảo vệ võ trường trên núi sao.
Cô ta quay người rời đi. Đám người kia mới dám đứng dậy. Thế nhưng họ phát hiện ra không chỉ có cô gái xuống núi mà các võ giả khác của Thánh Sơn cũng xuống theo.
'Thậm chí đến cả Thanh Nha trước đó cũng xuất hiện. Nhìn thấy cảnh tượng đó đám đông mơ hồ đoán ra được...chắc chắn là sắp có một cuộc đại chiến bùng nổ rồi.