Những lời này như đốm lửa nhỏ nhen nhóm tất cả mọi người .
“Người Thánh Sơn, các người độc ác như vậy sao?”
“Tôi nói cho các người biết, nếu sư huynh và sư phụ của tôi xảy ra chuyện gì! Cho dù liêu cái mạng này, tôi cũng nhất định không buông tha cho các người!"
"Tôi muốn gặp con trai tôi, thằng bé và người của Vạn Tùng Phái bị các người bắt đưa về Thánh Sơn! Con trai tôi đâu?"
“Tông phái chỉ điều tôi đi chấp hành nhiệm vụ, khi trở về, toàn bộ tông phái đã bị Thánh Sơn các người ép buộc đến đây xây dựng võ trường! Mau thả sư phụ và đồng môn của tôi ra!”
“Thả người! Lập tức thả người!”
“Đúng vậy! Thả người!”
“Thả người đi!”
Đám người phấn khích, cùng nhau hô lớn.
Âm thanh giống như một làn sóng, lan rộng và vang vọng ra khắp Thánh Sơn.
Một vài cường giả Thánh Sơn trợn to mắt, nhìn xung quanh, hơi hoảng sợ.
Đám người cũng dần dần mất kiểm soát.
“Các vị, tôi thấy không cần ở đây phí lời với đám người này! Chúng ta cứ giết lên Thánh Sơn, cứu người!”, thanh niên tóc ngắn lúc này đột nhiên rút hung khí bên hông ra, hô hào.
“Nói đúng lắm! Nếu còn chần chừ, lãng phí thời gian ở đây thì nói không chừng người thân của chúng ta đều bị sát hại!”
“Các vị, giết lên Thánh Sơn!”
“Giết!”
Cùng với tiếng hét vang lên, cả đám đông náo loạn.
Người từ bốn phương tám hướng không chút kiêng dè, tiến thẳng lên Thánh Sơn
Như lũ tràn bờ đê.
“Đứng lại hết cho tôi! Đứng lại!"
“Ai dám đến gần! Giết không tha!” “Toàn bộ đều cút hết cho tôi!”
Cường giả Thánh Sơn nghiến răng, hung ác nói: "Đây là do bọn chúng tự chuốc lấy, không giết bọn chúng thì chẳng phải sẽ mất đi uy nghiêm của Thánh Sơn sao? Giết!"
“Giết".
Cường giả Thánh Sơn không có đường lui, chỉ có thể nhấc kiếm lên chiến đấu.
Một trận đại chiến bùng nổ dưới chân núi Thánh Sơn.