Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 3406: Cô xuống ngựa đầu hàng hay là để tôi đích thân giải quyết cô




Việc Tô Dư đến đây hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lâm Chính.

Chuyện này là sao?

Lâm Chính lập tức nhìn sang người phụ nữ mặc áo. đỏ kia.

Chắc chắn cô ta đã gọi Tô Dư đến đây.

Chẳng lẽ cô gái này biết mối quan hệ giữa anh và Tô Dư?

Nhưng... sao Thánh Sơn lại biết được?

Đối với người ngoài, thần y Lâm ở Giang Thành và nữ diễn viên chính của phim Chiến Hổ cùng lắm chỉ là quan hệ giữa người đầu tư và diễn viên đóng phim mà thôi, không ai biết thần y Lâm chính là Lâm Chính, càng đừng nói tới mối quan hệ với Tô Dư.

“Tiểu Dư, sao cô lại chạy tới đây?”, Lâm Chính hỏi.

“Tôi có hẹn ở đây”.

'Tô Dư chợt nhận ra gì đó, nhìn sang người phụ nữ áo đỏ cưỡi ngựa trắng, cẩn thận nói: “Xin hỏi cô là Triều Ca phải không?”.

“Đúng là tôi”, người con gái mặc áo đỏ mỉm cười đáp.

“A... Cô Triều Ca, vì sao cô lại gọi tôi đến đây? Hơn  nữa... vì sao em r... thần y Lâm cũng ở đây?”, Tô Dư khó hiểu hỏi.

“Tôi muốn mời cô đóng phim mới của tôi đương nhiên là phải bàn với người em rể kiêm sếp của cô rồi nếu không thì thất lễ lắm”, người phụ nữ áo đỏ cười đáp.

“Cô biết cậu ấy là em rể tôi?”, Tô Dư giật mình.

“Phim mới?”, Lâm Chính nhíu mày, nhìn về phía Tô Dư.

“Lâm Chính, quản lý của tôi nói có nhà đầu tư bí ẩn định bỏ ra ba tỷ mời tôi quay một bộ phim. Bọn họ rất hào phóng, chuyển thẳng một tỷ vào tài khoản của tôi, nên tôi đến đây xem sao”, Tô Dư nói.

“Đây là cái bẫy”, Lâm Chính lắc đầu.

“Lâm Chính, đừng sợ. Tôi biết chuyện này rất kỳ quặc nên đã dẫn mười mấy vệ sĩ theo. Bọn họ ở ngay. đẳng sau tôi, nếu thật sự có chuyện gì, bọn họ sẽ bảo vệ an toàn cho tôi”, Tô Dư nói.

Vệ sĩ? Chỉ đến để chịu chết mà thôi.

Lâm Chính nhìn cô gái áo đỏ, nói: “Cô điều tra tôi rồi sao?”.

“Đương nhiên, đừng nghĩ quá đơn giản về Thánh Sơn chúng tôi, anh tưởng chúng tôi chỉ biết tu luyện mà không có thế lực ở giới thế tục sao? Tôi muốn điều tra anh thì rất dễ, chỉ cần một ngày là có thể biết sơ lược. Tô Dư vốn chỉ là một sinh viên bình thường của trường Đại học Giang Thành, sau khi tốt nghiệp lại được anh chọn làm diễn viên chính. Anh cũng nhiều lần giúp đỡ cô ta, tôi nghĩ mối quan hệ giữa anh và cô ta không đơn giản nên đã gọi cô ta đến đây. Không ngờ cô ta lại gọi anh là em rể, nếu vậy thì Tô Nhu là vợ anh nhỉ? Quan hệ giữa các người hình như không phải ai cũng biết ha?”, cô gái áo đỏ cười nói.

'Tô Dư nghe vậy thì kinh ngạc biến sắc, cuối cùng cũng hiểu cô gái này muốn đối phó Lâm Chính, lập tức quát lên: “Cô làm gì Tô Nhu rồi?”.

“Yên tâm đi Tiểu Dư, Tiểu Nhu không sao hết”, Lâm Chính nói.

“Vậy sao?”, Tô Dư vẫn hơi lo lắng.

“Ồ?.


Lâm Chính vung tay, mấy cây Hồng Mông Long Châm bay đi.

Khí kính đáng sợ hóa thành đại thế, bao phủ cô gái áo đỏ.

“Cô xuống ngựa đầu hàng hay là để tôi đích thân giải quyết cô?”, Lâm Chính lạnh lùng lên tiếng.

“Thần y Lâm, tôi đề nghị anh đừng có manh động. Trong thời gian ngắn có lẽ tôi không giết được anh, nhưng tôi bảo đảm một khi anh ra tay, tôi có thể khiến đầu cô ta rơi xuống đất!”, cô gái áo đỏ không hoảng loạn đáp lại.