Trương Tinh Vũ gật đầu đáp, vừa định dẫn mọi người đi xuống dưới thì lại nghe tiếng hô vang lên.
“Cậu ấm nhà họ Bùi tới!”
Nghe vậy, hiện trường buổi tiệc bỗng nhiên yên lặng đi nhiều.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía cửa.
Một người của nhà họ Bùi nghênh ngang đi vào hiện trường bữa tiệc.
Bà cụ Diệp thấy vậy lập tức mừng rỡ, vội vàng gọi: “Mau, mau đi gọi thăng cả đến đây, cùng tôi đi nghênh đón cậu cả nhà họ Bùi!”
“Vâng, bà cụt”. Người bên cạnh chạy đi. Không lâu sau, Diệp Tuần Tỉnh nhanh chóng
chạy tới, cùng bà cụ Diệp đi về phía đám người nhà họ Bùi.
“Người nhà họ Bùi lại đến đây à?”.
“Trời ạ, sao bọn họ lại đến nhà họ Diệp vào thời điểm này? Chẳng lẽ là muốn trợ giúp nhà họ Diệp?”.
“Nếu vậy, có lẽ nhà họ Diệp sẽ vượt qua được nguy cơ ngày hôm nay!”.
“Xem ra bà cụ Diệp là người có phúc!”. Khách khứa ai nấy đều ngạc nhiên, châu đầu ghé tai xì xâm bàn tán.
“Cậu cả nhà họ Bùi đến đây, thật là vinh hạnh cho tôi, đúng là may mắn ba đời! Nào nào, cậu Bùi, mời cậu ngồi!", bà cụ Diệp chống gậy đầu rồng, cười to đi tới.
“Bà cụ Diệp tổ chức tiệc thọ, sao tôi có thể không đến được chứ? Tôi mạo muội làm phiền, bà cụ không cảm thấy đường đột chứ?”, cậu Bùi mỉm cười nói, mắt nheo lại.
“Sao có thể như vậy? Khách quý như cậu chúng tôi có mời cũng không mời được”, bà cụ Diệp cười nói: “Mời ngồi”.
“Mời ngồi?”.
Cậu Bùi nheo mắt, mỉm cười nói: “Bà cụ, không vội, bà nhìn những người tôi dẫn theo trước đã”.
“ồ?, Bà cụ Diệp cực kỳ khó hiểu, quay đầu nhìn. Người đẳng sau cậu Bùi ai nấy đều là cao thủ bậc nhất, khí tức mỗi một người đều vô cùng dày đặc, không hề tầm thường.
Chúc thọ vì sao lại mang theo nhiều cao thủ như vậy?
Mọi người đều không hiểu.
“Cậu Bùi, cậu đang..., bà cụ nhíu mày.
“Bà cụ, hôm nay tôi đến đây là muốn mượn một thứ từ bà. Nếu bà đồng ý, tôi sẽ vào ngồi, nếu bà từ chối, không nể mặt tôi, đương nhiên tôi cũng không có mặt mũi nào mà ngồi”, cậu Bùi mỉm cười nói.
Mọi người đều hồi hộp căng thẳng.
“Nhưng không biết cậu Bùi muốn mượn cái gì?”, bà cụ nghiêm túc hỏi.
“Trong nhà họ Diệp các người, thứ khiến người khác chú ý cũng chỉ có Diệp Bồ Đề, vừa khéo tôi cần nó. Nếu các người đồng ý, tôi bảo đảm hôm nay nhà họ Diệp các người sẽ bình yên vô sự”, cậu Bùi cười nói.
Lần này mọi người đều hiểu.
Cậu Bùi dẫn người đến đây hóa ra là muốn cháy nhà hôi của!
Anh ta biết hôm nay nhà họ Diệp sẽ xảy ra chuyện nên cố tình dẫn người đến đây, ngoài mặt là giúp đỡ, thực tế là uy hiếp nhà họ Diệp!
“Tôi đã nói mà, cáo thì làm sao tới chúc mừng gà được, chắc chắn là không có lòng tốt”.
“Lần này nhà họ Diệp tiêu rồi!”.
Diệp Tuần Tinh đi thẳng tới, nói: “Cậu Bùi, chắc cậu cũng biết Diệp Bồ Đề của nhà chúng tôi đã tặng cho thần y Lâm ở Giang Thành. Nếu cậu muốn có Diệp Bồ Đề thì nên đi đến Giang Thành chứ không phải đến nhà họ Diệp!”.
“Tặng cho thần y Lâm? Ha, tôi không tin, hôm nay các người phải giao ra Diệp Bồ Đề, nếu không, tiệc thọ này đừng hòng tổ chức nữa, làm tang lễ đi!”, cậu Bùi cười nhạt nói.