Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2885: Không đi là được




Ngạo Ma nghe thấy thế liền bình thản nhìn Mạn Sát Hồng, đôi mắt dường như muốn nhìn thấu cô ta.

Một lát sau, ông ta lặng lẽ gật đầu, mặt không cảm xúc nói: "Cô có thể nói như vậy khiến tôi cảm thấy rất được an ủi, nếu vừa nãy cô đòi dẫn đội thì tôi sẽ giết cô không chút do dự, bởi vì tôi không dám chắc lần này cô đi có còn quay về nữa không".

Mạn Sát Hồng hít vào khí lạnh.

Xem ra Ngạo Ma vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng cô ta.

Cô ta vội nặn ra một nụ cười: "Ngạo Ma đại nhân nghĩ như vậy cũng phải, thực ra Sát Hồng không muốn đi cũng là vì phía Ngạo Ma đại nhân đang cần người. Đại nhân đã có được Tịnh Thế Bạch Liên, chắc chắn chuyện này không thể giấu được. Đến lúc đó các Ma Quân khác sẽ đến gây phiền phức cho đại nhân, nên Sát Hồng muốn ở lại bên cạnh đại nhân, cùng đại nhân đối phó với những phiền phức chuẩn bị ập tới".

"Tốt lắm! Tốt lắm! Mạn Sát Hồng! Tôi đã nhìn thấy lòng trung thành của cô rồi! Cô yên tâm, chờ bản tôn ngồi lên vị trí Đại Ma Quân, thì sẽ xin đạo chủ sắc phong cho cô làm Ma Nữ thứ ba của bản tôn, để cô một bước lên trời, quyền khuynh thiên hạt", Ngạo Ma cười nói. 

Mạn Sát Hồng cố ra vẻ vui mừng, lập tức ôm quyền: "Cảm ơn Ngạo Ma đại nhân!".

Ngạo Ma nhanh chóng phái người đến báo với Công Thâu Nhất Nhân và Đào Thiên Tam.

Lúc này, Đào Thiên Tam đang nằm trong động phủ của mình, được người khác băng bó hai chân cho.

Nhận được tin này, sắc mặt ông ta vô cùng âm trầm và khó coi.

Công Thâu Nhất Nhân ở bên cạnh cũng nổi giận đùng đùng.

“Khốn kiếp, chắc chẳn đây là chủ ý của con khốn Mạn Sát Hồng kia!”, Công Thâu Nhất Nhân đập bàn nói.

“Bây giờ con khốn này đã tìm được chỗ dựa vững chắc, chúng ta muốn động đến cũng khó”, Đào Thiên Tam tỏ vẻ không cam lòng, nhưng bất đắc dĩ không làm gì được, đành tiu nghỉu nói.

'Tẩu Nghiên im lặng, dường như đang suy nghĩ gì đó.

Một lát sau, cô ta nhíu mày: “Sao tôi cứ cảm thấy chuyện này kỳ lạ sao ấy”. 

“Kỳ lạ?”. Hai người cùng quay sang nhìn cô ta. “Kỳ lạ chỗ nào?”.

“Tôi cũng không biết nữa, nhưng cứ cảm thấy chỗ nào đó không đúng..”, Tẩu Nghiên mặt nhăn mày nhó, nhưng nghĩ mãi không ra là tại sao.

“Bây giờ đừng nghĩ chuyện của Mạn Sát Hồng nữa, Ngạo Ma lệnh cho chúng ta đi cướp Thần Hỏa Tôn Giả. Đây rõ ràng là muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết mà. Tuy Thần Hỏa Tôn Giả không có Tịnh Thế Bạch Liên, nhưng với thực lực của ông ta, muốn giết hai người chúng ta thì vẫn dư sức, nghĩ cách ứng phó với chuyện này trước đi”, Công Thâu Nhất Nhân lắc đầu nói.


“Không đâu, lúc tạ tội chúng ta nói mấy câu tán dương là được. Ngạo Ma là người ưa thể diện, thích được nghe người khác tâng bốc, khen mấy câu là ông ta sẽ nguôi giận. Hơn nữa việc ông ta bảo chúng ta làm chưa chắc nhận được sự ủng hộ của những Ma Quân khác, ông ta giết chúng ta thì chỉ có bị muôn người phỉ nhổ. Dù sao ai cũng biết chúng ta không thể là đối thủ của Thần Hỏa Tôn Giả. Ông ta dám động đến chúng ta, đạo chủ mà biết sẽ không tha thứ cho ông ta, nên các ông cứ yên tâm đi”, Tẩu Nghiên cười nói.

Hai người lặng lẽ gật đầu, cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Việc chúng ta cần làm nhất bây giờ là điều tra Mạn Sát Hồng! Tôi cảm thấy con đàn bà này... chắc chăn là có mục đích! Nếu không điều tra rõ ràng, tôi lo rằng... sau này ba chúng ta sẽ chết một cách không rõ ràng!”, Tẩu Nghiên nhỏ giọng nói rất nghiêm túc.