Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2764: đừng trách tôi




Viện trợ sao? Đám đông nhìn nhau, cảm thấy hoang mang.

Thần y Lâm, ý cậu là Tử Huyền Thiên?”, Trương Thất Dạ hỏi.

“Không phải. Tử Huyền Thiên vừa gặp khó khăn, nguyên khí bị tổn hại, dựa vào họ là điều không thể, bọn họ cũng chẳng giúp được gì cho chúng ta vào lúc này”, Lâm Chính lắc đầu.

“Vậy chủ tịch, cậu bảo tôi tìm chỉ viện ở đâu ạ?”, Từ Thiên hỏi.

“Lễ nào là Cực Lạc Kiếm Quân? Người của chúng ta luôn nắm giữ tung tích của ông ta, nhưng lần này có lẽ không cần tìm vì ông ta luôn ở gần Thiên Ma Đạo, quấy nhiễu bọn chúng, nhân cơ hội để hành động. Ông ta đã làm vậy thì không cần bảo ông ta về Giang Thành làm gì. Vì như thế Thiên Ma Đạo sẽ dồn toàn lực vào đây, tình hinh sẽ càng nghiêm trọng hơn”, Trương Thất Dạ trầm giọng.

“Huống hồ bọn họ cũng đã bắt đầu giằng co với ông ta rồi. Ông ta cũng chưa chắc giúp được chúng ta”, Nguyên Tỉnh nói.

“Không phải. Tất cả đều không phải”, Lâm Chính mỉm cười, định nói gì đó.

Đúng lúc này... Tiếng gõ cửa dồn dập vang lên. 

Đám đông giật mình.

“Không phải đã nói là không có việc gấp thì đừng làm phiền tôi rồi sao?”, Lâm Chính chau mày:

“Vào đi”.

Cảnh cửa mở ra, Cung Hỉ Vân vội vàng bước vào.

“Có chuyện gì vậy?", thấy vẻ hấp tấp của Cung Hỉ Vân, Lâm Chính bèn hỏi.

“Chủ tịch, xảy ra chuyện rồi”, Cung Hỉ Vân khẽ nói: “Vừa nhận được tin, Dịch Quế Lâm từ Yên Kinh quay về, bị bắt rồi”.

“Bị bắt rồi sao?”, Lâm Chính tái mặt.

“Nghe người của chúng ta báo tin, bị người của đảo Thần Hỏa bắt”, Cung Hỉ Vân nói tiếp...Hơn nữa còn ở ngay cạnh Giang Thành”.

“Đảo Thần Hỏa?”, Lâm Chính trầm mặt.

Đám đông thất kinh: “Đảo Thần Hỏa”.

“Chuyện gì vậy?”Vô duyên vô cớ người của đảo Thần Hỏa bắc Dịch Quế Lâm làm gì?".

“Bọn họ định làm gì?” 

“Còn không rõ sao, Thần Hỏa Tôn Giả chưa từng bỏ qua Giang Thành”.

Lâm Chính khẽ gõ xuống bàn: “Trước đó Mã Hải cũng đã báo cáo, gần Giang Thành có không ít người của đảo Thần Hỏa. Tôi nghĩ tất cả đều do Thần Hỏa Tôn Giả cử tới giám sát chúng ta”.

“Giáo chủ, người của đảo Thần Hỏa tại sao lại giám sát chúng ta?”, Nguyên Tinh vội nói.

“Lửa không bọc được giấy, chắc chăn là do Lưu Viêm Trũng”.


“Chủ tịch Lâm, vậy ông ta bắt Dịch Quế Lâm làm gì? Lẽ nào, định mọi thông tinh từ Dịch Quế Lâm?”, Từ Thiên hỏi.

“Chắc chản là như vậy. Vị trí của Dịch Quế Lâm ở Dương Hoa cũng không hề tầm thường, đương nhiên là họ không bỏ qua cho ông ấy”, Lâm Chính trầm giọng.

“Chủ tịch Lâm, vậy chúng ta phải làm sao? Đi cứu Dịch Quế Lâm?”

“Đương nhiên là phải cứu, Thần Hỏa Tôn Giả đã ra tay thì cũng không thể trách tôi được”, Lâm Chính nhếch miệng cười: “Thực ra tôi cũng đang định đi †ìm ông ta. Giờ ông ta làm vậy thì tôi chẳng có gì phải áy náy nữa”.