Thái Thương Long giải phóng toàn bộ tiềm năng của bản thân.
Đòn đánh này đã dùng hết sức mạnh cả đời anh tat
Đây sẽ là đòn tấn công mạnh nhất của anh ta, cũng là đòn tấn công anh ta tự nhận là hoàn hảo nhất!
Anh ta không hi vọng đòn này có thể giết chết thần y Lâm!
Chỉ cần có thể làm thần y Lâm bị thương, Thái Thương Long có thể coi như thành công!
Giây lát sau, Lâm Chính đột nhiên vung tay đánh về phía Thái Thương Long!
Vù vù vù...
Mười cây châm bạc bay đi giống như tia chớp, đâm thẳng vào người Thái Thương Long.
Thái Thương Long hít sâu một hơi, rõ ràng không ngờ Lâm Chính lại dùng chiêu này, vội vàng thu chiêu, nhưng không kịp nữa.
Xoet! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹtl
Tiếng động lạ vang lên.
Tất cả châm bạc đâm vào cơ thể Thái Thương Long một cách hoàn hảo.
“Y võ? Hừi Chỉ là một đám vô dụng chỉ biết dùng châm bạc làm ám khí mà thôi!", Thái Thương Long phẫn nộ hét lên.
“Thế à?”. Lâm Chính gật đầu: “Anh muốn đối đầu trực diện với tôi? Được, tôi cho anh toại nguyện! Nhưng tôi lo rằng anh sẽ hối hận! Dù gì châm bạc này anh còn có thể đỡ được, còn dùng nằm đấm? Anh nghĩ năm đấm của ai cũng mềm như bông giống của anh sao?”.
“Anh dám xem thường tôi?”, Thái Thương Long cực kỳ tức giận.