Chẳng trách người dùng thuốc này lại chết ngay lập tức!
Đây là sản vật của thần miếu Thái Vũ sao? Thần miếu Thái Vũ quả nhiên phi phàm.
“Nếu đã như vậy, dược lực của độc dược có lẽ vô cùng mạnh, vì sao anh chưa chết?'.
Thái Thương Long nhíu mày, trầm giọng hỏi.
“Vì tôi đã thay đổi dược tính của thuốc này, dùng châm bạc đâm vào cơ thể tôi trước làm bước đệm. Đợi độc dược vào cơ thể thì lập tức dùng độc công độc, làm tan biến tất cả độc tố, hấp thu tất cả dược lực..., Lâm Chính nói.
“Cái gì?”.
Thái Thương Long ngạc nhiên: “Sao... sao anh lại có được thủ đoạn như vậy?”.
“Hình như anh xem thường y thuật của tôi à?”.
Lâm Chính nói: “Nếu có đủ dược liệu, bảo tôi luyện chế số đan dược này cũng không phải chuyện gì khó!”.
“Hừi! Y thuật của anh tốt thì đã sao? Giết được người rồi sao? Chẳng lẽ dựa vào mấy cây kim may vá đó cũng muốn giết tôi?”.
Thái Thương Long buồn bực, không muốn nói thêm. Anh ta hét lên một tiếng, điểm mũi chân, mang theo khí thế vô tận lao về phía Lâm Chính!
Anh ta đánh tới một quyền, luồng khí trên nắm đấm giống như có một con thần long mạnh mẽ nhập vào nắm đấm của anh ta.
Gào!
Trong mơ hồ, người bên dưới võ đài dường như nghe thấy tiếng rồng gầm!
Nhưng... Lâm Chính chắp hai tay sau lưng, đứng yên tại chỗ, không hề động đậy.
Giây lát sau, hình ảnh chấn động khiến mọi người trố mắt nhìn đã xuất hiện.
Lâm Chính vung tay lên.
VùiI Một luồng sức mạnh mạnh mẽ to lớn đột nhiên tuôn ra, trong nháy mắt đánh nát nắm đấm mà Thái Thương Long đánh tới...