Nhưng Thái Thương Long căn bản không thèm để ý.
"Mời mau chóng lên võ đài uống thuốc, nếu không, giết không thương tiếc!", Thần Nữ Thái Vũ nói.
“Không! Không được! Tôi không muốn lên đó!” Có người không chịu được nữa, xoay người bỏ chạy, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, thật sự muốn thoát khỏi nơi này.
Nhưng hành động này của anh ta đã hoàn toàn chọc giận Thần Nữ Thái Vũ.
“Khốn kiếp! Dám phá hỏng quy định thí luyện? Chết!”
Thần Nữ Thái Vũ vô cùng tức giận, giơ tay lên không trung võ một cái.
Xoạt!
Cơ thể của người đàn ông đang chạy ngay lập tức bị xé toạc, chết ngay tại chỗ.
Ôi vãi!
Mọi người thấy sống lưng ớn lạnh.
Những người còn lại đều hạ quyết tâm.
“Các anh em, đằng nào cũng phải chết, chỉ bằng liều mạng với Thái Thương Long! Biết đâu lại còn một con đường sống!"
"Không sai, nếu lọ thuốc trong tay chúng ta có thể tăng thêm trăm năm công lực thì cũng chưa chắc không có khả năng đánh một trận với anh tai"
"Vậy thì lên!"
Mọi người hạ quyết tâm, đồng loạt nhảy lên võ đài, mở nắp lọ ra và uống thuốc.
Trong nháy mắt, lập tức có hai người ngã xuống đất, chết tức tưởi, tai mắt mũi miệng chảy máu đến chết.
Những người còn lại đều phát sáng.
Còn có một người, trên cơ thể phát ra vầng sáng nhạt, cực kỳ nồng đậm, giống như mặt trời!
"Ôï Tất cả mọi người đều xôn xao.
"Năm mươi năm công lực?"
Mọi người sững sờ.
Người đó lại cười ha hả.
"Năm mươi năm! Năm mươi năm công lực! Ha ha ha ha, Thái Thương Long, tiếp theo ai giết ai còn chưa chắc đâu! Ha ha ha..."