"Lão gia, e rằng thần y Lâm không hề đơn giản như chúng ta nghĩ. Chúng tôi vừa nhận được tin tức, chuyến đi của thần y Lâm tới đế quốc Anh Hoa không đơn thuần chỉ đánh bại Nakagawa, trước đó hẳn còn đánh bại thần bảo vệ đế quốc Anh Hoa là Orochi và toàn bộ chiến hạm của đế quốc Anh Hoa. Mưu sĩ của gia tộc nhận định, thực lực tổng hợp của thần y Lâm ít nhất cũng ở cấp Nhân, vượt qua cấp Địa! Không thể xem thường!", người đàn ông trầm giọng nói.
"Chỉ ở khoảng cấp Nhân thôi sao? Hừ, không biết tự lượng sức mình, nhà họ Kiều còn có cả cường giả cấp Thiên, những thủ đoạn mèo cào ba chân của hản là cái thá gì chứ?", người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.
"Lão gia, ý của ông là cử cường giả cấp Thiên đi Giang Thành sao?"
"Không, giết gà thì sao phải dùng dao mổ trâu? Bảo Kiều Hổ và Kiều Báo đi một chuyến đi!"
"Kiều Hổ và Kiều Báo ư?"
"Hai nhân vật cấp Địa đi giải quyết thần y Lâm chắc dư sức rồi! Nói với bọn họ, đừng giết hẳn, đưa hắn về đây cho tôi, tôi muốn đích thân nói chuyện với kẻ không biết trời cao đất dày này!", người đàn ông trung niên khịt mũi.
“Vâng!”, người kia lập tức ôm quyền, xoay người đi ra ngoài.
Người đàn ông trung niên quay lại nhìn thanh niên trẻ dưới thác nước.
_ này, thanh niên đó đau đớn kêu lên: 'Lão .. tôi không chịu nổi nữa, xin hãy tha cho
Hóa ra người này là Kiều Mậu, đàn em của Kiều Tín - người đã trở về từ bữa tiệc của Thương Minh!
Kiều Tín bị bắt, nhà họ Kiều mất mặt, đương nhiên phải có người chịu phạt, do đó Kiều Mậu mới bị đưa đến đây.
Gã đã bị khóa lại ở đây gần một ngày, dường như cơ thể sắp bị xé nát, nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì da thịt của gã cũng sẽ bị xé thành từng mảnh.
Nhưng người đàn ông trung niên căn bản không có ý định buông tha cho gã, ông ta lạnh lùng nói: "Súc sinh, mới có bao lâu chứ? Lần này cậu đã hủy hoại danh tiếng nhà họ Kiều của tôi, còn muốn van xin sao? Từ từ đợi ở đây đi! Yên tâm, người bình thường nhiều nhất có thể kiên trì được ba ngày, ba ngày sau sẽ có người tới dọn thi thể của cậu!"
Nói xong, người đàn ông trung niên xoay người rời đi.
"Không! Lão gia! Hãy cho tôi một cơ hội! Lão gia! Lão gia...
Người thanh niên hét lên thảm thiết, nhưng vô ích...
Mã Hải và Từ Thiên đã tăng cường khống chế và phòng thủ các điểm khác nhau ở Giang Thành.
Sân bay, quốc lộ và cả những ngã tư trên cao tốc đều có người đứng canh chừng.
Chỉ cần người ngoài vào Giang Thành, sẽ tiến hành điều tra ngay lập tức.