Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Chương 2151: Dọa dẫm




 

Bây giờ thần y Lâm cũng xem như là một nửa nhân vật của công chúng.

Ở thời đại truyền thông đưa tin với tốc độ đáng kinh ngạc hiện nay, Lâm Chính là chủ tịch của Dương Hoa, thần y danh tiếng lừng lẫy, nhất cử nhất động đều có vô số ánh mắt dõi theo.

Trận chiến với Nakagawa ở Yên Kinh đã khiến lòng người chấn dộng, trong đó có không ít người có quan hệ hợp tác với Dương Hoa dõi theo.

Trận đấu giữa Lâm Chính và Nakagawa được người ta mở cá cược. Nhiều người đặt cược Lâm Chính thắng, cuối cùng Lâm Chính đến muộn bị phán thua, hại nhiều người táng gia bại sản, ai cũng thua trắng.

Trong các con bạc đó có con trai của CEO Tập đoàn Khang Nam, đối tác lớn nhất của Dương Hoa hiện nay, Mai Siêu.

CEO của Tập đoàn Khang Nam tên là Mai Chí Kiên, rất có sức mạnh ở vùng Hà Tây. Hà Tây đất đai màu mỡ thích hợp trồng dược thảo. Do đó, nguyên liệu sản xuất dược vật của các nhà máy Dương Hoa đều được vận chuyển từ Tập đoàn Khang Nam tới. 

'Từ khi Dương Hoa đưa ra thị trường đến giờ luôn hợp tác mật thiết với Tập đoàn Khang Nam, hơn nữa quan hệ hợp tác hài hòa, chưa bao giờ có mâu thuẫn gì.

Lần này lại khác.

Mai Chí Kiên tuổi cao, sức khỏe không tốt, lúc trước tới tìm Lâm Chính khám bệnh mấy lần, nhưng cũng không thể kéo dài tuổi thọ cho ông ta. Lúc trước ông ta đích thân kiểm soát việc vận chuyển hàng hóa, bây giờ ông ta không khỏe, chỉ có thể giao việc của công ty cho con trai Mai Siêu, mình thì về nhà nghỉ ngơi dưỡng bệnh.

Tính cách Mai Siêu rất tệ, phẩm chất không tốt, thật ra hän không phải người thừa kế thích hợp nhất của công ty, nhưng Mai Chí Kiên chỉ có một người con trai, không cho hắn thì cho ai?

Sau khi Mai Siêu nằm giữ Tập đoàn Khang Nam thì liên tục phạm sai lầm, không những không giao hàng hóa cho khách kịp thời, mà còn vận chuyển nhầm thảo dược, làm các đối tác kêu ca oán thán.

Nhưng Mai Siêu mặc kệ, mỗi ngày trừ việc lên công ty điểm danh ký tên, thời gian còn lại chỉ chơi bời nhậu nhẹt.

Trận chiến giữa Lâm Chính và Nakagawa lần này có một người con cháu nhà giàu làm nhà cái, 

Mai Siêu dùng tiền của công ty đặt cược một tỷ. Cũng không phải Mai Siêu muốn cược nhiều như vậy, mà thực sự lúc trước hắn đã thua nhà cái đó quá nhiều, nên lần này định lấy về lại.

Mặc dù Mai Siêu chưa gặp mặt Lâm Chính, không hiểu rõ về anh cho lắm, nhưng thỉnh thoảng

nghe bố nhắc tới, đây là một nhân vật như thần tiên.

Nếu đã là thần tiên mà còn không đấu lại một Nakagawa nho nhỏ hay sao?

Do đó, Mai Siêu tự tin nhận định Lâm Chính sẽ thắng.

Nào ngờ Lâm Chính lại đến muộn, khiến Mai Siêu thua sạch...

Mai Siêu tức giận, lôi mười tám đời tổ tông Lâm Chính ra chửi.

Bây giờ tiền vốn một tỷ trong tài khoản công ty bị hắn lấy dùng, nếu không kịp lấp vào chỗ trống đó thì e rằng Tập đoàn Khang Nam to lớn sẽ sụp đổ vì hẳn.

Làm sao đây?

Mai Siêu hoang mang.

Nhưng hắn nhanh chóng nghĩ được cách. 

Một cách giúp hắn kiếm về được một tỷ tiền vốn!

“Bây giờ Mai Siêu đang ở đâu?”, Lâm Chính cầm điện thoại hỏi Mã Hải.

“Đang ở văn phòng của cậu”, Mã Hải nói: “Cậu ta nói Dương Hoa chúng ta phải bỏ một tỷ ra bồi thường tổn thất cho bọn họ, nếu không bọn họ sẽ chấm dứt hợp đồng với Dương Hoa”.

“Tổn thất?”.

“Đúng, Chủ tịch Lâm, Mai Siêu cảm thấy Tập đoàn Khang Nam là đối tác lớn nhất của Dương Hoa. Chuyện lần này khiến danh dự của Dương Hoa lao dốc, cũng làm ảnh hưởng đến Tập đoàn Khang Nam, cho nên yêu cầu chúng ta bồi thường tổn thất", Mã Hải nói.

“Bây giờ danh tiếng của Dương Hoa chúng ta tệ lắm sao?”, Lâm Chính tò mò hỏi.

“Không tính là tệ, nhưng một số kẻ xấu quạt gió thổi lửa, thêm mắm thêm muối, cho nên ở bên ngoài Dương Hoa chúng ta vẫn bị rất nhiều người phản đối”, Mã Hải nói.

“Thế à.... 

“Chủ tịch Lâm, tôi cảm thấy vẫn nên đưa một tỷ cho cậu ta đi. Tập đoàn Khang Nam là nhà cung cấp lớn nhất của chúng ta. Bây giờ Dương Hoa đang ở đầu sóng ngọn gió, một khi cậu ta tuyên bố chấm dứt hợp đồng với chúng ta sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn. Đến lúc đó, cổ phiếu sụp, tổn thất mang lại không chỉ có một tỷ. Chúng ta phải trấn an cậu ta trước, đợi sóng gió qua đi rồi hãy từ từ tính sổ với cậu tal”, Mã Hải khuyên nhủ.

Mã Hải là thương nhân chính hiệu, bất cứ chuyện gì cũng sẽ cân nhắc lợi hại.

Với tình hình hiện nay, muốn ngăn chặn thiệt hại hiển nhiên trả tiền là xong chuyện.

Nhưng Lâm Chính biết, nếu để Mai Siêu nếm trái ngọt, sau này chắc chắn sẽ có rắc rối vô tận.

Dù sao đó cũng là một con ma cờ bạc!

“Tiần đừng trả, nói với anh ta nếu muốn hủy mối quan hệ hợp tác thì chúng ta hoan nghênh bất cứ lúc nào”, Lâm Chính nói.

“Chuyện đó... Chủ tịch Lâm, làm vậy hình như

không tốt lắm nhỉ? Nếu làm vậy thật, nhiều bên hợp _ tác với chúng ta cũng sẽ nghi ngờ chúng ta, cổ phiếu chắc chản sẽ giảm mạnh”, Mã Hải sốt ruột.

“Mặc kệ, cứ làm theo lời tôi nói đi”. 

Lâm Chính nói rồi cúp máy. “Chủ tịch Lâm”. Mã Hải gọi.

Nhưng trong điện thoại đã không còn giọng nói của Lâm Chính nữa.

Ông ta mấp máy môi, thở dài không ngớt, chỉ đành đi vào văn phòng.

Bây giờ Mai Siêu đang ngồi bắt chéo chân trên ghế sofa hút thuốc.

Hắn còn ôm một cô gái ăn mặc hở hang gợi cảm bên cạnh.

Cả người cô ta sắp dán lên người Mai Siêu, cười nũng nịu không ngừng, rất thân mật với Mai Siêu.

Mã Hải tằng hắng một tiếng, đi đến gần Mai Siêu.

“Giám đốc Mã, Chủ tịch Lâm có đồng ý không?”, Mai Siêu hút thuốc, cười hỏi.

“Xin lỗi Chủ tịch Mai, Chủ tịch Lâm đã từ chối, cậu ấy nói muốn giải trừ quan hệ hợp tác thì... tùy ý”, Mã Hải do dự một lúc rồi đáp. 

“Cái gì?”.

Mai Siêu đứng dậy, vẻ mặt ngạc nhiên, đứng sững ra tại chỗ, một lúc lâu sau mới phản ứng lại.

“Không phải chứ Giám đốc Mã, sao Chủ tịch Lâm... lại từ chối? Dương Hoa các người rốt cuộc có ýgì?".

“Chủ tịch Mai, đây là ý của Chủ tịch Lâm, tôi cũng không hiểu lắm, nhưng cậu ấy đã quyết định như vậy thì đương nhiên là có tính toán của riêng mình. Tôi khuyên cậu đừng tùy tiện hủy bỏ hợp tác ¡_ giữa chúng ta, nếu không, Dương Hoa chúng tôi bị tổn thất, Tập đoàn Khang Nam các cậu cũng sẽ tổn thất không nhỏ, thậm chí tổn thương gốc rễ, không gượng dậy được”, Mã Hải nói.

“Khốn nạn! Các người là một lũ khốn nạn!”.

Mai Siêu cực kỳ tức giận, lớn tiếng chửi mắng: “Các người nghĩ tôi đang đùa với các người sao? Tôi nói các người biết, hãy đưa tôi một tỷ, nếu không thì tôi sẽ kéo theo Dương Hoa các người chết chung!”.

“Chủ tịch Mai, chúng ta sẽ không chết chung. Mặc dù mất đi nhà cung cấp lớn nhất là các cậu, Dương Hoa sẽ rơi vào thời kỳ khó khăn một thời gian, nhưng tôi nghĩ tìm lại nhà cung cấp khác không phải chuyện gì khó”, Mã Hải bình tĩnh nói. 

Mai Siêu câm nín, trong mắt ngập tràn lửa giận, liên tục gật đầu: “Được! Được! Nếu đã như vậy thì để tôi xem xem, Dương Hoa các người lợi hại đến thế nào! Tôi nói ông biết, cắt nguồn cung của các ông là một chuyện, thủ đoạn của tôi không chỉ dừng ở đói”.

Nói xong, Mai Siêu tức giận đùng đùng đi thẳng ra cửa.

Cổ phiếu Dương Hoa giảm mạnh, nhiều cuộc gọi từ khách hàng gọi tới hỏi.

Toàn bộ Dương Hoa rơi vào hỗn loạn.

Mã Hải đứng trước cửa sổ thủy tinh nhìn toàn cảnh Giang Thành, lo lắng thở dài, vô cùng bất lực.

Lúc này, một cuộc điện thoại lại gọi tới, Mã Hải nghe máy xong thì sắc mặt trắng bệch.