Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, lần này Mạc Phong cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, nếu không, chẳng phải là có lỗi với những nỗ lực cực nhọc của Trương Phong sao.
Hắc Long dường như cũng cảm nhận được khí tức mạnh mẽ ở phía xa, nhanh chóng ngẩng đầu lên xem, thì thấy bốn vầng sáng bay nhanh tới.
“Tứ Đại Thiên Vương?! Tại sao các ngươi lại ở đây?!”
Bốn người thậm chí không thèm để ý tới Hắc Long, có lẽ trong mắt bọn họ, Hắc Long đã là yêu quái, thì chẳng cần nể mặt làm gì, Long tộc có đã từng đứng ở trong hàng ngũ tiên, nhưng có mấy kẻ ngỗ ngược, làm vỡ một nồi canh, kết quả là bị loại ra khỏi hàng ngũ này, tất nhiên, đây đều là những câu chuyện trong tiểu thuyết.
Nhưng không phải là Tứ Đại Thiên Vương không muốn để ý tới Hắc Long, mà bốn người này không phải Tứ Đại Thiên Vương thật, họ chỉ là một phần phân hồn thôi!
Năng lực chỉ bằng một phần mười của chính chủ!
Tất cả đều cầm vũ khí lao về phía con Hắc Long, con Hắc Long cũng lao về phía trước. Nó nghĩ rằng sẽ cắn một vị trong số họ, nhưng đằng sau lập tức bị ba vị còn lại tấn công.
Tứ Đại Thiên Vương này tuy rằng chỉ là linh hồn phân thân, nhưng thực lực của bọn họ vẫn rất mạnh, nếu bản thể tới, con Yêu Long này sẽ không còn thời gian để đắc ý đâu.
“Hehe, hóa ra chỉ là phân hồn, làm ta sợ chết đi được! Chỉ là phân hồn thì làm gì được ta chứ!!”, Hắc Long tức giận hét lên.
Nó ngửa mặt lên trời gầm lớn, sau đó xuyên qua đáy nước rồi vọt lên trời phun ra nhiều chất lỏng màu đen về phía bốn vị thiên vương, mặc dù họ có thể đối phó với nó một cách bình tĩnh nhưng cũng không thể làm tổn thương được con Hắc Long này.
Hơn nữa mấy đòn tấn công của họ chỉ có thể tạm thời làm giảm bớt tốc độ tiến công của Hắc Long, hiển nhiên là Hắc Long muốn bơi thuận theo cái đầm này mà chạy đi.
Muốn chạy ra biển theo trận lũ lớn này, khi đến biển nhất định sẽ có một trận chiến, bởi vì rồng là con vật có tính lãnh thổ cao, mỗi vùng chỉ có một con, còn cá tôm trong vùng đều phải e sợ nó.
Đến biển nó cũng sẽ đường đường chính chính độ kiếp thành Hải Long, con Hắc Long này tính tình hung bạo như vậy, cho dù là đến biển thì con Hải Long bản địa chưa chắc đã là đối thủ của nó.
Nếu thua thì chỉ có một con đường chết, con Hắc Long này nếu đến được biển thì chả khác nào hùm mọc thêm cánh, ngư dân trong vùng, tôm cá trên biển đều sẽ gặp nạn.
Có khi tai nạn hàng hải sẽ thường xuyên xảy ra, vì vậy nếu hôm nay thả con Hắc Long này ra thì sẽ hậu quả sẽ khôn lường!
Chặn đánh trong vài giờ, mặc dù không để cho nó đi, nhưng mọi người cũng đã thấm mệt, tuy nhiên con Hắc Long vẫn tràn đầy sức sống, như thể không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng sức lực của mọi người đều đã cạn kiệt, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn cũng sẽ bị tên này quần cho kiệt sức mất, cuối cùng sẽ để nó thoát ra ngoài, thế thì thật là uổng công.
Trương Phong ở bên cạnh, trên trán đã chảy mồ hôi to bằng hạt đậu, kêu lên: “Đừng nhìn nữa, nghĩ cách đi, tôi sắp không trụ được nữa rồi!”
“Cách á?! Cậu cứ chống đỡ trước đi, giờ tôi đi thu hút sự chú ý của tên đó, tôi không tin kiếm Tàn Uyên không thể cắt được da thịt nó!”, Mạc Phong ôm ngực, cầm kiếm Tàn Uyên chuẩn bị lao xuống nước.
Diệm Phi liền kéo anh lại: “Anh giờ như này làm sao mà làm được?!”
“Không được cũng phải được, đâu thể cứ khoanh tay đứng nhìn chứ?!”, Mạc Phong cũng bất lực lắc đầu thở dài nói.
Lúc cả hai đang trò chuyện, Bạch Doanh đã cầm quyền trượng lên, nhân lúc bốn vị thiên vương đang chiến đấu với con Hắc Long định ra tay đánh lén.
Nhưng luồng hắc khí phát ra từ Hắc Long bỗng bao trùm lấy đám đông. Nguồn sáng phát ra trên người họ càng nhỏ thì sức mạnh cũng sẽ càng yếu. Tất cả bọn họ bị bao vây lại..
Hắc Long lao về phía Bạch Doanh cắn một cái, lần này tốc độ rất nhanh, đã nuốt cô ấy vào bụng.
“Bạch Doanh!”
Khi Vưu Giai Hàng nhìn thấy cảnh tượng này cách đó không xa, cả người như sụp đổ.