Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 914




“Bản đồ này xem như thế nào? Lối vào chính ở đâu?”

Mạc Phong đứng tại chỗ lầm bầm.

Thậm chí anh vẫn giữ cảnh giác với Vưu Giai Hàng. Nam Khương không phải là nơi ai cũng có thể tới. Nếu đơn thương độc mã xâm nhập thì sẽ không thể biết mình sẽ gặp rắc rối gì.

Nhưng anh lại có video Bạch Doanh bị đánh nên không thể nào có chuyện Bạch Doanh lừa anh vào bẫy được.

Mặc dù Mạc Phong cảm thấy hết sức nghi ngờ nhưng anh vẫn cuốn tấm bản đồ lại, cất đi, định bụng về nhà sẽ nghiên cứu kỹ. Và chắc là anh phải tới Nam Khương một chuyến thật.



Ngày hôm sau, Mạc Phong ngồi lỳ trong phòng bảo vệ nghiên cứu tấm bản đồ.

“Anh Mạc, làm vài ván phỏm đi?”, Vương Bưu ngồi bên cạnh cười đểu.

Mạc Phong ngồi xuống ghế sô pha, hai chân gác lên bàn trà và xua tay, khẽ cười: “Thôi khỏi, lát nữa thắng lại phải trả tiền cho các chú, chán chết!”

“Lần này không cần đâu ạ!”

“Thật á? Thua đừng khóc nhá!”

“Đảm bảo sẽ không ạ!”

Vương Bưu nhướn mày cười đểu, trông có vẻ tự tin lắm.

Mạc Phong đặt bản đồ lên bàn, đứng dậy mỉm cười: “Được, hôm nay sẽ cho mấy chú nếm mùi!”

“Đội trưởng, em có thể xem bản đồ của anh không?”, Giang Tiểu Hải ngồi trước máy tính khẽ hỏi.

Anh phất tay: “Chú xem đi, đừng làm hỏng là được!”

Đây là bản đồ, nhưng vẽ loạn quá, không hiểu ra được gì cả. Đến ngay cả lối vào Nam Khương cũng không có.

Muốn đi Nam Khương phải tìm được phương hướng chứ không thể thích xông vào đâu thì xông được.

Trước mắt Miêu Cương chỉ có một khoảnh diện tích như trong hình, hơn nữa xung quanh đề là những khu vực được đồng hóa bởi văn hóa Hoa Hạ nên đi tới những khu vực bên ngoài cũng như không. Có khi người ta ở đó còn nói tiếng phổ thông lưu loát hơn cả bạn.

Mạc Phong ngồi trên ghế, nhìn bộ bài trong tay Vương Bưu là anh biết ngay gã này định giở trò gì.

“He he, chúng ta bắt đầu nhé anh Mạc!”

Anh chỉ xua tay: “Tùy chú!”

Giang Tiểu Hải ngồi phía sau nhìn thấy anh ra hiệu bèn vội vàng bấm máy tính, sau đó lấy thứ gì đó nhét vào trong bật lửa.

“Tiểu Hải, đưa bật lửa của chú anh mượn chút!”

Giang Tiểu Hải vội vàng đứng dậy đưa cho anh một cái bật lửa: “Đội trưởng, của anh đây, mọi người chơi, em bận việc của em chút!”

Hai người nhìn nhau.