“Nhất định ạ!”
“…”
Vừa dứt lời, Mạc Yến Chi bèn phóng như bay vào đám đông.
Tứ đại Diêm Vương của nhà Tư Đồ nếu đánh đơn lẻ thì cũng bình thường thôi, nhưng khi hợp sức thì chúng phối hợp vô cùng ăn ý. Si Mị Võng Lượng nhà họ Tưởng cũng vậy
“Bố, bố cẩn thận, người của nhà họ Tưởng biết dùng độc đấy!”, Mạc Phong ở phía sau kêu lên.
Anh cũng định lao lên giúp nhưng bố không cho anh tham gia.
Nếu lúc này anh lấy kiếm Tàn Uyên ra thì không biết chừng có thể tạo ra một con đường sống.
Thường Vân Sam nhìn tình hình, khẽ thở dài: “Cái gã Mạc Yến Chi này trở nên chậm chạp rồi, tấn công bên trái đi, đừng có mà đánh trực diện như thế!”
Mặc dù đối phương có tám người nhưng Mạc Yến Chi không hề tỏ ra yếu thế.
Thậm chí ông còn khiến chúng phải lùi lại liên tiếp. Bàn tay Mạc Yến Chi như tạo ra một dòng khí màu vàng.
“Sư thúc, luồng ánh sáng phát ra trên tay bố cháu là gì vậy?”, Mạc Phong ngẩng đầu hỏi.
Thường Vân Sam vuốt cằm khẽ cười: “Cửu Dương Chân Khí! Thật không ngờ ông ấy đã luyệt tới tầng thứ tám rồi. Xem ra hai mươi năm qua ông ấy đã không ngừng khổ luyện.
“Cửu Dương Chân Khí là gì vậy? Lợi hại vậy sao ạ?”
“Tự hỏi bố cháu đi. Nghe nói năm đó ông ấy vô tình có được một cuốn bí tịch về loại công phu này. Do đệ nhất kiếm khách Kiều Phong để lại. Ai có thể học được thì sẽ trở thành kẻ vô địch trong thiên hạ.
“…”
Đây là lần thứ hai Mạc Phong nghe thấy cái tên Kiều Phong. Bản thân anh vô tình lĩnh ngộ được bước thứ nhất của Thất Tinh Bộ đã là một điều cực kỳ kinh người.
Còn bố anh lại học được phương pháp tu luyện nội công của ông ấy khiến công lực tăng mạnh. Thật tò mò về lai lịch của Kiều Phong, không biết ông ấy là người có thực lực khủng khiếp tới mức nào.
Hàng nghìn năm đã trôi qua mà vẫn còn có người biết được tên của ông ấy.
Dòng khí trong tay Mạc Yến Chi chuyển động, sau đó anh tung ra một cú đấm mang theo âm thanh của sấm chớp.
Rầm!
Một chưởng tung ra đánh bay tên đang lao tới.
Tám đánh một mà cũng bị động như vậy. Với thực lực của Mạc Yến Chi thì chưa chắc tám kẻ kia đã là đối thủ của ông.
Tư Đồ Sư Cưu và Trầm Vạn Chung nhìn nhau, dường như họ ngầm mặc định điều gì đó.
“Xông lên!”
Cũng không biết là do ai hô mà những kẻ đứng bên cạnh đồng loạt lao lên như ong vỡ tổ.
Mạc Phong vội vàng đẩy Mục Thu Nghi về phía Búa Sắt: “Mập à, chăm sóc vợ tôi giúp tôi!”