Một hàng sáu chiếc xe đều dừng trước giao lộ đợi thời cơ, không ai dám xuống xe khi chưa có mệnh lệnh của Tần Lam.
“Bây giờ cứ đợi vậy sao?”, Tần Lam liếc nhìn Trương Phong đang ngồi ở ghế lái phụ, nghi ngờ hỏi.
Hắn vội vàng lắc đầu: “Đương nhiên không phải, bảo mọi người xuống xe vào trong bar đi”.
“Vào trong bar? Chúng tôi là cảnh sát đó, có nhầm không vậy!”
“Hiện tại là giờ tan ca, đến quán bar thì sao nào? Cảnh sát không phải người à? Hơn nữa chúng ta có đến để chơi đâu, chủ yếu là muốn dụ mục tiêu ra, không dấn thân vào chốn nguy hiểm làm sau dẫn sói ra khỏi hang chứ?”
“…”
Hắn nói như súng liên thanh khiến Tần Lam á khẩu.
Hình như… hắn nói cũng có lý!
Cô ấy cầm lấy bộ đàm nói vọng vào: “Mọi người xuống xe vào trong bar!”
Cô vừa dứt lời liền nghe thấy tiếng reo hò từ mấy chiếc xe còn lại. Hóa ra là bọn họ rất thích được đi bar.
“Cái đám người này!”
Trương Phong cũng mở cửa xe ra, khẽ cười nói: “Chuyện thường tình của con người thôi, là người ắt sẽ có lúc mệt mỏi, quán bar chính là nơi để giải tỏa cảm xúc.”
Họ chọn một quán bar lớn nhất, đông người nhất, náo nhiệt nhất và đi vào.
Đây cũng là lần đầu tiên Tần Lam đi vào nơi thế này. Cô ấy thay sang một bộ đồ bình thường, toát lên vẻ nữ tính hiếm có.
Thân hình yểu điệu, đặc biệt là cặp chân trắng dài cộng thêm chiếc váy ngắn bó sát... khiến những chỗ cần lộ đều lộ ra ngoài cả.
Tần Làm vừa mới bước vào đã thu hút không ít ánh nhìn. Trong nháy mắt, cô gái xinh đẹp đã trở thành con mồi của đám đông.
“Sao tôi cảm thấy có gì đó không đúng vậy, hình như có rất nhiều người đang nhìn tôi!”, Tần Lam nghi ngờ nói.
Trương Phong đứng bên cạnh khẽ ho một tiếng, mỉm cười: “Này chẳng phải nói thừa sao? Nếu như có một người đàn ông cực kỳ đẹp trai xuất hiện trước mặt cô, cô có nhìn một chút không?”
“Có, nhưng cũng không đến mức lộ ra nét mặt thèm khát như vậy chứ!”
Trong ánh mắt của những người này toàn là vẻ ham muốn, dường như họ muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
Nhưng khi Hồng Yên từ ngoài bước vào thì đôi mắt đám đông lại được sáng lên một lần nữa. Hôm nay cô ấy mặc bộ đồ lấp lánh, và ngắn tới mức ngạt thở.
Không thiếu miếng nào…Trương Phong không khỏi nuốt nước miếng khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
“Đều là ý kiến tồi của anh cả. Nếu như hôm nay không có thu hoạch gì thì xem tôi xử lý anh thế nào!”, Tần Lam hung dữ véo Trương Phong một cái và nói với vẻ bực bội.
Cô ấy cũng không biết việc tin tên này rốt cuộc là đúng hay sai, nhưng người bên cạnh Mạc Phong chẳng có ai là người bình thường cả.
Những nhân viên cảnh sát khác đều bắt đầu bung lụa trên sàn nhảy, nhìn là biết ngay có không ít người thường hay lui tới ‘đóng đô’ ở đây.
Hắn bảo Tần Lam và Hồng Yên cũng đứng vào sàn nhảy múa nhưng không được nhận rượu của bất kỳ ai.
Những hành thi dụ người hút máu kia sẽ không ra tay vào lúc này. Ở đây quá đông người, một khi đám đông phát hiện ra có người chết thì chắc chắn họ sẽ xử bọn chúng.
Cao thủ trên giang hồ không ít, nếu như đám hành thi thực sự bị nhắm trúng thì cũng là một chuyện khó ứng phó, cho nên chúng chỉ có thể xác nhận và bám sát mục tiêu vào thời điểm này.
Còn làm sao tìm được những cô gái sinh vào ngày âm giờ âm thì hắn không biết. Sinh vào ngày giờ đó mà còn là trinh nữ thì được gọi là gái thuần Âm.
Những người phụ nữ này âm khí tương đối nặng, cũng vì vậy mà thể chất của họ tương đối yếu, vả lại dương khí không đủ nên sẽ thường xuyên gặp phải chuyện kỳ quái hoặc buổi tối khi ngủ có thể nghe thấy những âm thanh kỳ lạ.
Dùng máu của người phụ nữ này chế luyện Thi đan, nếu như được uống thì âm khí tăng mạnh, nhờ vậy mà tu vi cũng tăng lên.
Để những kẻ theo tà phái dùng được loại Thi đan này thì chắc chắn sẽ khiến công lực của chúng tăng mạnh.
Nếu đến lúc đó gây ra họa lớn thì Trương Phong cũng khó miễn trừ trách nhiệm. Đã là người của Long Hổ Sơn thì những kẻ mà tu luyện lệch lạc trong giang hồ sẽ đều là khẻ địch của người theo Đạo như hắn.
Vì vậy hôm nay dù thế nào thì Trương Phong cũng phải kết liễu những kẻ này. Hành thi xuất hiện đều mang theo âm khí, nên chỉ cần hắn đứng trong bóng tối quan sát động tĩnh là được.
Hắn dán một lá bùa âm lên người mình, ngồi ở một góc khuất trong quán bar, nhìn chằm chằm vào sàn nhảy.
Tạm thời hắn chưa phát hiện ra điều gì.
Hai người đẹp Tần Lam và Hồng Yên nhún nhảy theo điệu nhạc.
Cứ vài phút lại có người tới bắt chuyện nhưng hai cô đều ngó lơ, không thèm quan tâm.