"Haizzz! Đáng tiếc, quá đáng tiếc! Tiếc cho tôi đẹp trai thế này mà không có được trái tim cô Tống. Mạc Phong này rốt cuộc đẹp trai đến đâu cơ chứ?", người đàn ông tóc vuốt keo kia giậm chân than thở.
Trông anh ta ỉu xìu giống như vừa mất sổ gạo vậy!
Một người đàn ông đầu hói khác bất lực ngồi bệt xuống đất than thở: "Không phải chứ! Thảo nào cô ấy không thích chiếc BMW 749 của tôi!"
"Nhưng cũng không phải là hết cơ hội! Nếu Mạc Phong này dám đánh cả cậu chủ Châu thì nghĩa là gia thế của anh ta không phải dạng vừa, bên cạnh chắc chắn sẽ có hàng đàn mỹ nữ. Nói không chừng cô Tống yêu đơn phương cũng nên!"
"Đúng đó! Cũng rất có khả năng, mấy nhân vật lớn đó thì còn thiếu phụ nữ hay sao?"
"Đúng vậy! Có khi phải làm lốp dự phòng cũng nên!"
"..."
Mạc Phong khóe miệng giật giật, cái đám người này đúng là lũ đầu đất!
Có điều giờ anh đã biết việc Tống Giai Âm thích mình nên không biết phải đối mặt với cô nhóc này ra sao. Quả thực bên cạnh anh có quá nhiều phụ nữ, những món nợ ân tình cũng khó mà trả hết.
Nếu giờ còn thêm cả Tống Giai Âm thì sau này Mạc Phong sẽ rơi vào bể khổ, nợ tình không trả hết!
Mạc Phong rảo bước nhanh vào phía trong.
"Này! Không phải tôi đã nói rồi sao? Giám đốc Tống còn đang làm việc, vừa nãy cũng nói rồi, người cô ấy thích là cậu chủ Mạc! Anh không biết tự lượng sức mình hay sao!", cô Trương kéo tay áo Mạc Phong lại, bực bội nói.
Thật không ngờ cô Trương này lại khỏe như vậy, kéo một phát đã khiến Mạc Phong lùi lại.
Mạc Phong cũng cạn lời, đáp: "Tôi chính là Mạc Phong!"
"Cái gì?", đám người kia bàng hoàng!
Vốn Mạc Phong nghĩ sau khi biết chuyện thì đám người kia sẽ sợ hãi nhường đường cho anh. Nhưng thật không ngờ, sau giây phút ngỡ ngàng đó là một tràng cười và chế nhạo.
"Ha ha ha ha ha! Anh ta nói mình là Mạc Phong! Thế thì tôi là Châu Phi này!"
"Ha ha, vậy tôi là cậu chủ Mộ Dung!"
"Anh ta mặc cái thứ giẻ rách này mà dám nói mình là Mạc Phong. Chắc anh ta không soi gương bao giờ. Với cái tính cách này mà giám đốc Tống thích anh ta thì tôi ăn phân cho mà xem!"
"..."
Quả thực là toát mồ hôi hột!
Mạc Phong lúc này muốn thổ huyết luôn. Anh thực sự muốn xem trong đầu đám người này rốt cuộc có thứ gì bên trong.
Cộp cộp cộp!
Có tiếng giày cao gót gõ nhẹ trên sàn.
Cũng không biết ai là người hô lên: "Giám đốc Tống ra rồi!"
Ngay lập tức mấy chục fan nam này chạy ào lên chen chúc nhau, đến nỗi suýt làm hỏng cả cửa công ty.
Đã lâu không gặp, lần này gặp lại Tống Giai Âm, ánh mắt của Mạc Phong cũng không thể rời khỏi nhan sắc xinh đẹp của cô. Hôm nay Tống Giai Âm mặc một chiếc váy hoa nhí màu xanh nhạt, làn da trắng hồng căng mịn như da em bé.
Mặc dù anh biết da Tống Giai Âm trước giờ đều rất đẹp, nhưng giờ nước da cô thậm chí còn đẹp mê người hơn lúc trước.
Đôi chân thon dài, vừa trắng mịn vừa thẳng tắp. Mái tóc dài được vén lên tại nhìn rất chững chạc!