Nghĩ kỹ lại thì hình như đúng là chưa nghe thấy cái tên sông Lạc bao giờ.
Nhưng chuyện gì cũng có nguyên do của nó. Nếu mà có thể tìm được một cách dễ dàng thì nó đã không quan trọng như vậy. Vị hòa thượng vô danh đã nói là có quả Bồ Đề thì chắc chắn sẽ có. Không thể nào có chuyện hai cái trước thì có, đến cái thứ ba thì không mà.
“Tìm, tiếp tục tìm! Tôi không tin là không tồn tại sông Lạc. Tìm thầy phong thủy đi, không biết chừng lại hỏi ra được điều gì!”, Bạch Như Nguyệt sầm mặt.
Long Hưng Điền chắp tay đầy cung kính: “Rõ! Tôi đã cử người đi tìm khắp cả nước rồi. Chỉ còn có manh mối thì nhất định sẽ tìm được sông Lạc!” “Ra ngoài đi!”
“Vâng!”
Đợi Long Hưng Điền rời đi Bạch Như Nguyệt mới lên mạng tìm kiếm. Đúng là không tìm thấy sông Lạc thật nhưng cùng tên thì có, thế nhưng trông các địa điểm đó bình thường quá, chắc chắn không phải là con sông Lạc cần tìm.
Cô phải lật mấy chục trang mới tìm được một đoạn truyền thuyết liên quan tới sông Lạc. Tương truyền sông Lạc nằm ở vị trí nhánh Nam sông Hoàng Hà. Nước của con sông này trong vắt, có thể nhìn thấy cả tôm cá dưới nước.
Hơn nữa nghe nói sông Lạc còn có thần sông. Trên sông có một hòn đảo nhỏ, dù nước có dâng lên tới mức nào thì hòn đảo vẫn luôn nằm trên mực nước, vĩnh viễn không bị chìm.
Không nói tới những thứ có trên đảo, chỉ riêng việc uống một ngụm nước thôi cũng để khiến người ta cảm thấy sảng khoái tinh thần. Trên đảo có vô số chim muông thú vật, còn có rất nhiều các loại quả kỳ lạ. Mỗi một loại đều có công dụng riêng.
Nhưng con sông này không phải năm nào cũng xuất hiện. Một năm hoặc có khi vài trăm năm mới xuất hiện một lần, hơn nữa còn không theo quy luật nào cả. Phần lớn là sau khi mưa lớn thì xuất hiện. Nghe nói là có rất nhiều người đã được tận mắt chứng kiến. . Ngôn Tình Sắc
Nhưng sau lần đó thì họ không thể nào tìm được sự tồn tại của con sống nữa. Hơn nữa lần xuất hiện trước đó là tận năm Gia Tĩnh của triều Thanh. Hàng trăm năm sau đó họ không còn nhìn thấy, hoặc có thể nó có xuất hiện mà họ không biết.
Nếu khó tìm như vậy thì cũng khó lòng mà lấy được quả Bồ Đề. Bạch Như Nguyệt lại tìm thêm thông tin về quả Bồ Đề ở trên mạng.
Đây là thứ quả thần bí xuất hiện trong kinh Sơn Hải. Nghe nói loại quả này rất có lợi cho người tu luyện. Là loại quả mà phượng hoàng thích ăn nhất. Trước đây từng xuất hiện ở thời kỳ Cretaceous và hiện tại cũng có hóa thạch được lưu giữ trong bảo tàng Yến Kinh.
“Đại sư, bạn tôi nghe nói Phật Tổ của chùa Bạch Mã linh nghiệm nên muốn tới bái Phật cầu duyên!”
Vị hòa thượng vô danh khẽ mỉm cười: “Thiên sinh đạo thể! Người tới có phải là Trương Đình Ngọc, hậu nhân của Trương Tam Phong ở Thục Châu không?”
“Hậu sinh chính là Trương Đình Ngọc ở Thục Châu!”, anh ta chắp tay, cúi mình cung kính.
Những điều khác không nói tới, chỉ riêng việc có thể đọc ra tên tuổi, địa chỉ và cả bề trên thôi đã đủ thấy vị hòa thượng này không hề đơn giản rồi.
Hơn nữa ông ta luôn sống trong núi, vậy mà có thể biết được chuyện khắp thiên hạ, quả nhiên các cao nhân thường mai danh ẩn tích.
Thậm chí khi nhìn vị hòa thượng này, anh ta không thể nào nhìn thấu được kungfu của ông. Dù là trong tiểu thuyết hay là hiện tại thì vị hòa thượng đang quét sân kia cũng chắc chắn là một cao thủ.