Đôi mắt của Lý Nguyên Phách cũng là dị đồng. Phàm những người có đôi mắt khắc thường thì thể chất cũng khác thường. Có người bẩm sinh có hai mắt khác nhau, có những người sau này mới có, còn được gọi là thiên sinh và hậu sinh.
Mạc Phong và Trương Phong là hậu sinh. Khi anh tức giận thì đôi mắt mới chuyển sang màu đỏ. Trương Phong thì khi dùng đạo thuật sẽ khiến đôi mắt chuyển sang màu lam nhạt.
Còn đôi mắt màu trắng thì anh chưa nghe thấy bao giờ chứ đừng nói là nhìn thấy.
Đứa bé có thể nhảy từ trên trần nhà xuống trong camera ghi lại kia có thể là người bình thường được sao? Không biết chừng nó là người của tổ chức Tà Linh cũng nên. Nếu đúng là như vậy thì khác gì dụ sói về nhà.
Anh cầm điện thoại đi ra lan can và gọi điện.
Một lúc lâu sau đầu dây bên kia mới vọng lên tiếng uể oải của Trương Phong: “Ai vậy?”
“Ông nội của cậu!”, Mạc Phong tức giận nói: “Mấy giờ rồi mà còn ngủ vậy?”
“A Phong, ai thế?”
Lúc này, có thêm tiếng phụ nữ truyền tới, hơn nữa giọng nói này còn vô cùng quen thuộc, đây chẳng phải là Hồng Yên sao?
“Hai người…đang ở trong khách sạn à?”, Mạc Phong nhếch miệng cười đểu.
Trương Phong vội vàng giải thích: “Không hề không hề, anh Mạc đừng nghĩ lung tung. Bóng điện nhà Hồng Yên bị hỏng, tôi tới sửa giúp cô ấy. Anh cũng biết trong nhà con gái mà không có bóng đèn thì sẽ đáng sợ như thế nào mà!”
“Rồi rồi rồi, kệ các người. Cậu có rảnh không? Tôi có chuyện muốn hỏi?”
“Có rảnh! Anh Mạc đợi chút, tôi ra lan can nói chuyện với anh!”
“…”
Ngay sau đó anh nghe thấy tiếng bước chân và tiếng mở cửa.
“Alo, anh Mạc còn đó không?”, Trương Phong nói nhỏ, bên cạnh còn có tiếng gió thổi vù vù.
Mạc Phong khẽ ho: “Sao cậu giống ăn trộm thế, đã bắt đầu thì cưng cô ấy vào!”
“Thật không phải như những gì anh nghĩ đâu, chúng tôi…chúng tôi là tình yêu Platonic, chỉ bước vào cuộc sống chứ không đụng chạm cơ thể”.
“Cái quái gì vậy? Yêu đương kiểu Platonic! Cậu bị úng não đấy à. Nam nữ thu hút nhau vì chuyện đó. Giờ cậu và con gái nhà người ta lại yêu kiểu đó, Hồng Yên xinh đẹp như vậy mà cậu nhịn được thì tôi cũng đến phải xử lý phần phía dưới của cậu thôi!”
“Cũng hết cách, không nhịn được cũng phải nhịn, vừa nãy cô ấy tắm, suýt nữa thì tôi phá giới đấy!”
“….”
Tình yêu Platonic tức là chỉ những cặp đôi yêu nhau thuần khiết về mặt tinh thần và không có nhu cầu tình dục.
Đang đúng độ tuổi hừng hực máu lửa mà lại đi yêu kiểu Platonic sao? Mấu chốt là Hồng Yên lại còn đồng ý, đúng là bông thế nào thì chậu thế ấy.
“Được rồi, được rồi. Tôi mặc kệ chuyện của hai người. Tôi hỏi cậu, cậu từng nghe nói về đôi mắt màu trắng chưa?”, Mạc Phong đứng ở lan can, hỏi về sự hoài nghi của mình.
Trương Phong nghe thấy vậy bèn kinh hãi kêu lên: “Đồng tử màu trắng à? Anh chắc chứ? Anh nhìn thấy ở đâu!”
“Ở nhà đang có một đứa bé gái, nghe nói đồng tử của nó màu trắng, trắng toàn bộ luôn. Không biết có phải là bị bạch tạng không?”, Mạc Phong trêu đùa.
Nhưng giọng nói ở đầu dây bên kia bỗng trở nên run rẩy: “Anh Mạc, anh không được động vào loại người đó đâu, tuyệt đối không? Nghĩ cách đưa nó đi đi!”
“Rốt cuộc đó là ai vậy?”