“Nếu mới nôn một lần mà đã yếu như thế này thì nôn vài lần chẳng phải là có thể nguy hiểm tới tính mạng sao?”
“Ý cậu là gì?”
Hình như Dương Chính Nghĩa cũng cảm nhận được điều gì đó bèn vội vàng quay đầu nhìn bố của Tống Giai Âm. Lúc này sắc mặt ông ấy từ hồng hào đã chuyển sang xám xịt.
Điều này chứng tỏ máu đông vừa mới xử lý hết giờ lại tiếp tục hình thành. Như vậy là chưa trị được tận gốc và chưa tìm ra được đúng vấn đề.
Nếu như áp dụng theo cách châm cứu trước đó của Dương Chính Nghĩa, tiếp tục khiến bố của Tống Giai Âm nôi ra máu thì có lẽ ông ấy sẽ không chịu nổi quá ba lần.
Ông ấy nôn ra nhiều máu như vậy chứng tỏ đã bị vỡ mạch máu não, giống như ống nước, nếu nhưng không bịt được chỗ vỡ mà dẫn nước tới chỗ khác thì vẫn không thể giải quyết được vấn đề.
Tương tự, mặc dù vừa rồi ông ấy đã nôn ra được máu đông nhưng sau khi mạch máu được dọn sạch thì sẽ lại tiếp tục xuất hiện những cục máu đông khác.
Có điều lần này máu được tích tụ là máu tươi, qua một thời gian nữa mới biến thành máu đông.
Vì vậy cách vừa rồi của Dương Chính Nghĩa không những không giải quyết được vấn đề mà còn khiến nó trở nên nghiêm trọng hơn.
“Sao lại như vậy được chứ?”, ông cũng chau mày tự hỏi với vẻ nghi ngờ.
Mạc Phong đi vòng quay giường, chỉ vào ngực của bố Tống Giai Âm và khẽ cười: “Chiêu thức này của tiền bối vô cùng kỳ diệu, đó là nơi bảo vệ tim! Chỉ cần tim không bị tấn công thì mọi chuyện đều chưa phải là muộn!”
“Cậu cũng hiểu về Đông y?”
“Hiểu một chút!”
“…”
Dương Chính Nghĩa không khỏi nhìn thanh niên một lượt. Cậu ấy nói là hiểu một chút nhưng lại có thể nhìn ra được vấn đề mấu chốt chỉ vào một lần xuất huyết.
Nếu nói cậu ấy có y thuật cao siêu thì cũng không đúng. Vì dù sao cậu ấy còn trẻ quá. Dù có thiên phú dị bẩm thì vẫn cần phải có sự trải nghiệm nên không thể nào có thể tích lũy trong một thời gian ngắn được.
Mạc Phong lấy ra mấy cây kim rồi hợp nhất hai tay.
Xẹt!
Mấy cây kim lập tức phát ra tiếng kêu lanh lảnh. Từng mũi kim đều phát ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.
“Nội Lực Cộng Chiến! Lâu lắm rồi không được thấy chiêu thức này!”, Dương Chính Nghĩa kinh hãi hô lên Mỗi một loại châm pháp đều có một bộ thủ pháp. Mục đích của Nội Lực Cộng Chiến là có thể khiến toàn bộ kim châm rung ở một tần suất nhất định.
Như vậy trong quá trình châm cứu có thể khiến mười châm như một và tác dụng của tất cả các huyệt vị sẽ được liên kết lại với nhau.
Dương Chính Nghĩa cố gắng nghĩ xem loại châm pháp nào mà lại dùng Nội Lực Cộng Chiến cho lần đầu tiên nhưng không hề có bất kỳ manh mối nào.
Mạc Phong bắt đầu dùng kim châm vào các huyệt Càn Nguyên, Quan Nguyên và Quang Nguyên.
“Như vậy chẳng phải là mở toàn bộ các huyệt này sao? Cậu làm vậy sẽ khiến máu đông di chuyển tới những khu vực khác, nếu như chèn ép vào lục phủ ngũ tạng thì sẽ càng nguy hiểm hơn!”, Dương Chính Nghĩa kinh hãi kêu lên.
Nghe thấy vậy, mọi người bắt đầu chỉ trỏ vào Mạc Phong và bàn tán.
“Cô gái mau ngăn cậu ấy lại đi, nếu như để cậu ấy làm bậy bạ, xảy ra vấn đề thì được chẳng bằng mất đấy!”