Xem ra Hàn Đông dường như vì duyên cớ của tập đoàn Thủ Cương, đối với chuyện hợp tác do tập đoàn Phàn Cương đề ra không mấy hứng thú cho lắm, tên Phùng Hải có ý đồ không tốt liền triển khai miệng lưỡi xấu xa của mình, từ cái lợi, ý nghĩa của hai bên hợp tác, còn có hỗ trợ của lãnh đạo nhà nước, liên tiếp nói đến rất nhiều.
Nghe anh ta nói vậy, dường như thành phố Tân Châu không hợp tác với tập đoàn Phàn Cương, không chỉ là tổn thất của Hàn Đông và thành phố Tân Châu, thậm chí còn là tổn thất lớn của toàn tỉnh, liên quan đến toàn bộ phát triển của công nghiệp ngành sắt thép của Trung Hoa.
Mà khiến Phùng Hải buốn bực nhất là, tuy anh ta nói ba hoa, nhưng Hàn Đông vẫn mỉm cười, dù bận nhưng vẫn ung dung ngồi xuống, tuy thỉnh thoảng lại gật đầu, trả lời một hai câu, nhưng căn bản không thấy tỏ thái độ thực chất nào.
- Tên nhóc này rốt cuộc là chuyện gì vậy, điều kiện mà mình đề ra đã quá tốt rồi.
Phùng Hải nghĩ thầm trong lòng,
- Chẳng lẽ hắn nhận được chỗ tốt nào từ tập đoàn Thủ Cương? Nhưng mình cũng ám chỉ rồi, cần ích lợi gì, mình cũng có thể thỏa mãn cho hắn.
Lúc này Hàn Đông nói:
- Đối với đề nghị do giám đốc Phùng đưa ra, Ủy ban nhân dân thành phố sẽ nghiêm túc suy nghĩ. Tuy nhiên giám đốc Phùng cũng biết, chính sách lớn như vậy, do tập đoàn thảo luận mới đưa ra quyết định được, cho nên xin giám đốc Phùng kiên nhẫn chờ đợi.
Phùng Hải bất đắc dĩ nói:
- Được thôi, chủ tịch Hàn, tôi không làm phiền anh nữa, cái này mang về đội khảo sát, đưa kết quả khảo sát lần này báo cáo cho tập đoàn biết, đồng thời tiến thêm một bước hoàn thiện phương án đầu tư, hi vọng đến lúc đó chúng ta có thể hợp tác.
- Cứ vậy đi.
Hàn Đông đứng lên, tiễn Phùng Hải ra ngoài.
Phùng Hải dẫn theo một nhóm người rời khỏi thành phố Tân Châu, trong lòng anh ta vô cùng buồn bực, vốn dĩ cứ nghĩ mang theo điều kiện ưu tú như vậy, Hàn Đông chỉ sợ dễ dàng mắc mưu.
Nhưng biểu hiện của Hàn Đông, không nhanh không chậm, giống như người ngoài cuộc đứng xem cuộc vui vậy.
Trên đường quay về thành phố Tân Châu, Phùng Hải gọi điện cho Chủ tịch tập đoàn Phan Cương, mang tình hình nói lại một phen.
Lần hành động này, do chính Chủ tịch tập đoàn Phàn Cương đích thân sắp xếp, vì tập đoàn Phàn Cương là công nghiệp lớn nằm ở khu vực phía Tây, nên trong các công nghiệp sắt thép ở khu vực phía Tây dường như đều bị vị trí lũng đoạn.
Chính vì như vậy, lúc những người của thành phố Tân Châu qua thảo luận về liên doanh thép gì đó, họ một chút cũng không quan tâm. Nhưng sau này biết được tập đoàn Thủ Cương chuẩn bị lấy ra vài tỷ xây dựng một khu sắt thép tại thành phố Tân Châu, các cấp lớn của tập đoàn Phàn Cương thông qua hội nghị, nên cho rằng hành động của tập đoàn Thủ Cương làm thế là chuẩn bị phát triển lên khu vực phía Tây, khu sắt thép này mà được xây dựng, chắc chắn sẽ gây nên cản trở và áp lực cho phát triển của tập đoàn Phàn Cương. Do đó thông qua hội nghị này, họ liền nghĩ ra cách này, với danh nghĩa là phái Phùng Hải, giả vờ đến thành phố Tân Châu đầu tư, vì muốn phá hoại hợp tác giữa Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu và tập đoàn Thủ Cương
Phùng Hải thiệt thòi từ Hàn Đông, trong lòng không thoải mái, nhưng anh ta cũng không thể chống lại. Dù sao chuyện hợp tác, phải do hai bên tình nguyện mới được, trước đó Hàn Đông tuy không thể hiện từ chối rõ, nhưng hắn với thái độ không nóng không lạnh, càng toát lên không như hắn nói xem trọng kế hoạch đầu tư của tập đoàn Phàn Cương.
- Xem ra chỉ đành thông qua Ủy ban nhân dân tỉnh để tạo áp lực thôi.
Tập đoàn Phàn Cương là doanh nghiệp sắt thép thuộc dạng lớn, còn có sức ảnh hưởng trong tỉnh, hơn nữa họ không đem mục đích rõ ràng để nói ra, cho nên họ tin chắc một khi trong tỉnh nhìn thấy phương án đầu tư của họ, chắc chắn sẽ thúc đẩy hợp tác giữa thành phố Tân Châu và tập đoàn Phàn Cương.
Hàn Đông tự nhiên không biết mục đích thật sự của tập đoàn Phàn Cương, chẳng qua Hàn Đông tin chắc không có thứ nào rơi từ trên trời xuống, tập đoàn Phàn Cương nói một đằng, làm một nẻo, bỗng nhiên đưa ra kế hoạch đầu tư tốt như vậy, đồng thời còn đưa chuyện của Chủ tịch tỉnh Yến Sơn Cao ra nói, điều này càng khiến cho Hàn Đông cảm thấy vô cùng kỳ lạ. Ngoài ra, Hàn Đông cũng không dễ dàng hủy hợp đồng, cho nên từ khi mới bắt đầu, Hàn Đông đã không mấy hứng thú hợp tác với tập đoàn Phàn Cương.
Sáng hôm sau gần giờ tan ca, Hàn Đông nhận được cú điện thoại của phó tổng giám đốc Tạ Hưng Thành của tập đoàn Thủ Cương, y trong điện thoại nói:
- Chào ngài Chủ tịch Hàn, tôi là Tạ Hưng Thành, nghe nói tập đoàn Phàn Cương cũng đến thành phố Tân Châu khảo sát à?
Hàn Đông cười ha hả, nói:
- Thông tin của phó tổng giám đốc Tạ thật tinh, đoàn khảo sát của tập đoàn Phàn Cương vừa đi vào hôm qua, anh đã biết rồi. Họ quả thật đúng là đến khảo sát, hơn nữa còn đưa ra phương án đầu tư không tồi, chuẩn bị lấy ra mười tỷ đầu tư vào thành phố Tân Châu.
Tạ Hưng Thành không thể thông qua điện thoại để nhìn được nụ cười trên gương mặt của Hàn Đông, chỉ nghe được giọng nói của hắn rất bình tĩnh, nghe nói tập đoàn Phàn Cương không ngờ chuẩn bị bỏ ra số vốn lớn như vậy, y cũng không đoán được thái độ của Hàn Đông, bèn nói:
- Vậy Chủ tịch Hàn ngài chuẩn bị xử lý thế nào, chúng ta đã ký xong hợp đồng rồi.
Hàn Đông nghe được nỗi lo trong lời của Tạ Hưng Thành, không kiềm chế liền cười trong lòng, nói:
- Tôi còn có thể giải quyết thế nào, con người tôi luôn lấy chữ tín làm trọng, nếu chúng ta đã có hợp đồng hợp tác, vậy cứ dựa theo trong hợp đồng để làm theo.
- Chủ tịch Hàn anh làm tôi hết hồn…
Tạ Hưng Thành cũng cười lên, nỗi lo trong lòng cũng được xóa tan, anh ta nói:
- Chủ tịch Hàn quả nhiên là một người nói chữ tín, chẳng qua tôi cũng phân tích một chút, tôi nghĩ tập đoàn Phàn Cương cũng chỉ làm cho có, kỳ đầu tư thứ nhất tại tỉnh Giang Việt của họ cũng đã mang ra, sao lại có thể đầu tư lớn thế vào thành phố Tân Châu? Tôi nghĩ chắc họ không có ý này.
Hàn Đông hỏi:
- Nói như vậy thì phó tổng giám đốc Tạ tương đối rõ tình hình của tập đoàn Phàn Cương rồi?
Tạ Hưng Thành nói:
- Đương nhiên rồi, chúng tôi ở chung một nghề, hơn nữa quy mô cũng gần như vậy, hỗ trợ với nhau cũng có nghiên cứu nhau. Hơn nữa, tập đoàn Thủ Cương đang quảng bá chiến lược ở phía Tây, trước tiên nên nói trọng điểm nghiên cứu của tình hình tập đoàn Phàn Cương, nếu không chúng tôi lấy cái gì để tranh chấp khu phía Tây của họ chứ?
Hàn Đông vừa nghĩ cũng đúng, tập đoàn Thủ Cương lại đưa ra vài tỷ để đầu tư vào thành phố Tân Châu, chắc chắn là nhắm chuẩn vào thị trường phía Tây, như vậy tập đoàn Phàn Cương chính là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất, do đó không thể không tiến hành tìm hiểu tình hình. Hoặc tập đoàn Thủ Cương đang nhắm vào khoảng trống mà tập đoàn Phàn Cương đang đầu tư một số tiền lớn vào tỉnh Giang Việt, như vậy mới có thể đầu tư vào thành phố Tân Châu, dù sao tập đoàn Phàn Cương đã đầu tư số vốn quá lớn vào tỉnh Giang Việt, như vậy sẽ không thể lấy ra nguồn vốn nhiều vậy để đầu tư vào tỉnh Tây Xuyên.
- Phó Tổng giám đốc Tạ cứ yên tâm, dù gì chúng ta đã ký hợp đồng thỏa hiệp, Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu sẽ không lật lọng, căn bản nên có chữ tín mới được.
Hàn Đông cười nói.
Tạ Hưng Thành nói:
- Ha ha, tôi đương nhiên tin Chủ tịch Hàn, tuy nhiên tập đoàn vô cùng xem trọng lần đầu tư này, sau khi tôi quay về báo cáo với Tổng giám đốc Vương và cấp cao của tập đoàn, tập đoàn đã quyết định, nhanh chóng ký thỏa hiệp, về mặt đầu tư chắc chắn đã xác thực, đồng thời nếu có cần thiết, chúng tôi cũng tiến hành tăng nguồn vốn. Tóm lại, thành phố sắt thép của thành phố Tân Châu, sẽ trở thành điểm hỗ trợ cho chiến lược của khu vực phía Tây, cho nên hy vọng chủ tịch Hàn sẽ tin vào thành ý của chúng tôi.
Nếu Tạ Hưng Thành đã nói quá rõ ràng như vậy, Hàn Đông cũng sẽ nói thoải mái hơn,
- Nói thật, tôi cũng tin thành ý của tập đoàn Thủ Cương, đồng thời cũng nhận thức được, cho nên tôi cũng vô cùng coi trọng hợp tác của song phương chúng ta. Còn về tập đoàn Phàn Cương, nếu thành phố Tân Châu của chúng tôi còn than đá, tôi sẽ hoan nghênh họ đến đầu tư.
Đột nhiên Tạ Hưng Thành cười ha hả, nói:
- Hy vọng các anh sẽ có thêm một mỏ than đá lớn. Đúng rồi, chủ tịch Hàn, tập đoàn đã mở cuộc họp thảo luận, khoảng ngày mười tháng ba, đến thành phố Tân Châu ký hợp đồng thỏa hiệp, đến lúc đó Tổng giám đốc Vương của chúng tôi cũng sẽ đích thân đến.
Hàn Đông vô cùng hài lòng với tần suất làm việc nhanh chóng của tập đoàn Thủ Cương, nói:
- Được thôi, chúng tôi sẽ chuẩn bị tốt công việc tương ứng, đến lúc đó tôi xem có thể mời lãnh đạo trong Tỉnh đến tham dự buổi kí tên hợp đồng không.
- Ha ha, vậy chúng ta hãy cùng chờ đợi xem.
Tạ Hưng Thành nói.
- Đến lúc đó chúng ta sẽ cùng uống vài ly.
Cúp máy điện thoại, Hàn Đông cho gọi Hoàng Văn Vận, Thẩm Tòng Phi và Chu Tử Phong đến, nói:
- Lúc nãy tôi vừa nhận được cú điện thoại của phó giám đốc Tạ của tập đoàn Thủ Cương, họ đã quyết định, đến ngày mười tháng ba sẽ đến thành phố Tân Châu chính thức ký hợp đồng, thời gian gấp rút, chúng ta phải nhanh chóng chuẩn bị tốt công việc. Lần này Tổng giám đốc Vương sẽ đích thân đến, ý của tôi là về phía thành phố Tân Châu cũng sẽ mời một số lãnh đạo trong Tỉnh, lần hợp tác giữa tập đoàn Thủ Cương và thành phố Tân Châu, cũng xem như là chuyện lớn đầu tư vào thành phố Tây Xuyên. Lần này tôi sẽ gọi cho Bí thư tỉnh ủy Nguyên, anh ta cho biết đến lúc khánh thành thành phố sắt thép sẽ đến tham dự, cho nên lần này chủ yếu tôi muốn mời lãnh đạo bên phía Ủy ban nhân dân tỉnh.
Nghe Hàn Đông nói Nguyên Hằng Kiện cũng sẽ tham gia vào nghi thức động thổ của thành phố sắt thép, nhóm người Hoàng Văn Vận hết sức kinh ngạc, trong lòng họ nghĩ xem ra mức độ hỗ trợ của Nguyên Hằng Kiện đối với Hàn Đông rất lớn. Đối với lần mời các lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh tham gia vào nghi thức ký hợp đồng này, đương nhiên ba người đều đưa tay tán thành.
Về phía việc mời tham dự, sẽ do Hàn Đông quyết định, còn nhóm ba người Hoàng Văn Vận, chủ yếu làm tốt công việc trong vài ngày này.
Sau đó, Hàn Đông gọi cho Phạm Đồng Huy, thuật lại việc này.
Phạm Đồng Huy nhanh chóng đồng ý lời mời của Hàn Đông, nói:
- Đây là chuyện tốt, như vậy một nguồn vốn lớn sẽ đầu tư vào tỉnh Tây Xuyên, Ủy ban nhân dân tỉnh sẽ toàn lực hỗ trợ, anh sắp xếp thời gian rồi báo cho tôi biết, tôi sẽ sắp xếp thời gian trước.
Trong lòng anh ta cũng rất vui, dù sao như vậy cũng xem như cơ hội để được lộ mặt, thực tế với buổi ký tên như vậy, dù Hàn Đông mời Chủ tịch tỉnh đến cũng có thể. Chẳng qua Yến Sơn Cao không mấy ưa Hàn Đông, dự tính có mời thì y chưa chắc nể mặt Hàn Đông.
Xác nhận Phạm Đồng Huy sẽ tham gia vào buổi ký tên, Hàn Đông lại bấm số gọi cho Hạ Kim Cường, nói:
- Bí thư Hạ, tập đoàn Thủ Cương quyết định vào ngày mười tháng ba sẽ đến thành phố Tân Châu chính thức ký hợp đồng, tôi đã liên lạc Chủ tịch tỉnh Phạm để tham dự, không biết Bí thư Hạ đối với công việc cụ thể còn có yêu cầu gì không?
Trong lòng Hạ Kim Cường rất không thoải mái, nghĩ trong lòng anh đã sắp xếp hết rồi, còn mang Phó Chủ tịch tỉnh cthường vụ ra đè người, tôi còn nói được gì nữa.
- Cũng không có yêu cầu cụ thể nào, chỉ có một điều kiện, chính là dốc hết sức lực làm tốt công việc chuẩn bị, Thành ủy bên tôi cũng sẽ sắp xếp cho người liên hệ với công việc này.
Tuy Hàn Đông đã sắp xếp hết mọi việc, nhưng phía bên Thành ủy cũng cần có người tham dự, nếu không thì không thể cho qua được.
Thực tế, Hàn Đông gọi cú điện thoại này, chủ yếu cũng muốn thông báo cho Hạ Kim Cường biết mà thôi.
Hôm nay là ngày năm tháng ba, chỉ còn bốn ngày để chuẩn bị, công việc trọng tâm của vài ngày này của Ủy ban nhân dân thành phố đều tập trung vào chuẩn bị cho buổi ký tên.
Hàn Đông còn tranh thủ thời gian đến huyện Vũ An một chuyến, hiện tại khu công nghiệp màu xanh Trường Giang Nguyên đã có hơn mười nhà doanh nghiệp, trong đó có vài nhà đã bắt đầu khởi công, tương đối tích cực. Hàn Đông qua đó một mặt muốn xem tình hình của các doanh nghiệp, dù sao những doanh nghiệp này đều do Lộ Lợi Dương giới thiệu, Hàn Đông cũng nên làm quen, ngoài ra mặt khác Hàn Đông cũng muốn tìm hiểu tình hình công việc quản lý của khu công nghiệp.
Thẩm Tòng Phi là chủ nhiệm quản lý, Bí thư Đảng ủy khu công nghiệp, , đương nhiên sẽ cùng đi với Hàn Đông để phỏng vấn.
- Tổng thể mà nói, công việc quản lý vẫn không tồi.
Hàn Đông nói với Thẩm Tòng Phi.
- Tuy nhiên vấn đề cũng không ít, chủ yếu vì vừa mới thành lập, cũng chưa có phòng làm việc, tôi nghĩ vấn đề này nên nhanh chóng giải quyết. Ngoài ra, lần này Chủ tịch tỉnh Phạm sẽ đến tham dự buổi ký tên, đến lúc đó khẳng định cũng phải mời ông qua xem xét, cho nên ban quản lý cần làm tốt công việc chuẩn bị. Còn về phía khu vực văn phòng quản lý, tôi nghĩ cũng nên xác thực, anh nên cùng thảo luận với Ủy ban kế toán, đưa ra một số phương án sơ bộ, đến lúc họp thì cùng thảo luận. Về mặt nguồn vốn, cục tài chính sẽ chi ra một phần, ngoài ra tôi xem có thể lấy từ bên Chủ tịch tỉnh Phạm không, cho nên phương án này tốt nhất phải xong trong vòng hai ngày.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Được, ngày mai họp tôi sẽ bàn về vấn đề này, nhanh chóng đưa ra phương án.
Thời gian này, Thẩm Tòng Phi cũng rất bận, dù có bận, trong lòng anh ta cũng vô cùng vui mừng.
Hàn Đông và Thẩm Tòng Phi lại bàn về vấn đề văn phòng ban quản lý, lúc này di động của hắn reo lên, vừa lấy ra xem, lại là Yến Sơn Cao gọi đến.
Lần này Yến Sơn Cao không để thư ký gọi, điện thoại vừa thông, anh ta liền nói:
- Đồng chí Hàn Đông sao, tôi là Yến Sơn Cao.
Hàn Đông cung kính nói:
- Chủ tịch tỉnh Nghiêm chào ngài, ngài có chỉ thị gì?
Yến Sơn Cao nói lạnh nhạt:
- Nghe nói các anh sẽ chính thức ký hợp đồng với tập đoàn Thủ Cương?
Hàn Đông nói:
- Đúng, Chủ tịch tỉnh Yến, tập đoàn Thủ Cương lại vô cùng có thành ý, tần suất làm việc lại cao, chúng tôi dự tính ngày mười này ký hợp đồng.
Giọng điệu của Yến Sơn Cao lại lạnh lùng, nói:
- Vậy còn tập đoàn Phàn Cương?
Hàn Đông nói:
- Tập đoàn Phàn Cương đến khảo sát một hồi, họ đưa ra phương án đầu tư, không khác so với tập đoàn Thủ Cương, do chúng tôi trước đó đã thỏa hiệp với tập đoàn Thủ Cương...
Chưa đợi Hàn Đông nói xong, Yến Sơn Cao không chịu được liền làm giáng đoạn lời nói của Hàn Đông, nói:
- Đồng chí Hàn Đông, trước đây tôi có gọi chưa nói rõ cho anh biết sao? Ý nghĩa quan trọng của tập đoàn Phàn Cương đối với tỉnh Tây Xuyên còn cần tôi nhắc lại lần nữa sao, điểm vì đại cục không có sao?
Hàn Đông nói:
- Chủ tịch tỉnh Yến, tập đoàn Thủ Cương và tập đoàn Phàn Cương đều là doanh nghiệp sắt thép thuộc quy mô lớn, đưa tập đoàn Thủ Cương vào cũng có thể thúc tiến nền kinh tế của khu vực chúng ta, hơn nữa tôi cho rằng, có cạnh tranh mới có tiến bộ, tôi tin chắc có sự gia nhập của tập đoàn Thủ Cương, đối với tập đoàn Phàn Cương cũng là việc tốt...
Hắn rất bất mãn với giọng điệu của Yến Sơn Cao, thành phố Tân Châu vất vả mới đưa được tập đoàn Thủ Cương vào đầu tư, Yến Sơn Cao cũng không biết vì lý do gì, không ngờ nhất định ủng hộ tập đoàn Phàn Cương. Dựa theo sự hiểu biết và phân tích của Hàn Đông, tập đoàn Phàn Cương tuy đưa ra phương án đầu tư khiến người khác đỏ mắt, nhưng cách làm của họ luôn khiến người ta nghi ngờ, có thật đến đầu tư không cũng là ẩn số. Vì ẩn số mà từ bỏ nguồn vốn lớn đã xác thực, việc ngu xuẩn như vậy Hàn Đông sẽ không làm.
- Thái độ của anh là gì vậy?
Yến Sơn Cao giận dữ nói.
Hàn Đông nói:
- Chủ tịch tỉnh Yến, tôi cũng theo thúc tiến nền phát triển của thành phố Tân Châu, về mặt đấu thầu, nếu Ủy ban nhân dân thành phố đã ký hợp đồng bản thảo với tập đoàn Thủ Cương, vậy Ủy ban nhân dân thành phố nhất định phải chấp hành, đây là vấn đề về chữ tín, nếu chúng ta bất chợt nuốt lời, vậy sau này làm sao có thể mời thầu nữa đây?
Yến Sơn Cao giận lên, không nói thêm gì, “Cụp” một tiếng rồi cúp máy điện thoại.
Hàn Đông nghe được tiếng động lớn vang ra từ trong điện thoại, liền cười lạnh lùng, sau đó cất di động đi.
Thẩm Tòng Phi ở bên cạnh nghe được Hàn Đông và Yến Sơn Cao cùng chống đối nhau, trong lòng vô cùng khiếp sợ, đồng thời có chút lo lắng nói:
- Chủ tịch Hàn, lúc nãy là Chủ tịch tỉnh Yến sao? Sao anh ta lại quá để bụng đến đầu tư của tập đoàn Phàn Cương?
Hàn Đông nói:
- Ai biết được? Tôi nghĩ không hiểu nữa, tập đoàn Phàn Cương có thật quan trọng như vậy, có thể khiến chúng ta ngay cả chữ tín cũng không cần sao? Ngoài ra tôi còn đang nghi ngờ thái độ của tập đoàn Phàn Cương có thật muốn đầu tư vào thành phố Tân Châu không.
Thẩm Tòng Phi nói:
- Nếu Ủy ban nhân dân tỉnh có văn bản, tôi e là đầu tư của tập đoàn Thủ Cương sẽ gặp phải nhiều rắc rối.
Hàn Đông cũng hiểu điểm này, chẳng qua tập đoàn Phàn Cương là doanh nghiệp lớn trong nước, tổng bộ lại ở Yến Kinh, cho dù Yến Sơn Cao có nhúng tay vào, cũng không thể quá đáng lắm. Trừ phi anh ta vì tập đoàn Phàn Cương mà từ bỏ tất cả, ngay cả tiền đồ của bản thân cũng không quan tâm.
- Tạm thời chúng ta không nên nghĩ đến y, trước tiên chúng ta nên làm tốt công việc của mình.
Hàn Đông trầm giọng nói.
Trong lòng hắn, đối với Yến Sơn Cao vô cùng bất mãn, tên này hoàn toàn là đang gây sự.
Tuy nhiên Hàn Đông cũng biết Yến Sơn Cao cũng không làm gì được mình, cho nên mới không do dự liền chống lại y.
- Có việc tốt không làm, suốt ngày cứ kiếm chuyện gây sự, hèn gì y không thắng được Nguyên Hằng Kiện.
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.
Trên thực tế làm đến cấp Tỉnh bộ, phía sau của ai lại không có hậu đài chứ? Hơn nữa tuổi tác của Yến Sơn Cao và Nguyên Hằng Kiện cũng không kém nhiều, nhưng cuối cùng Nguyên Hằng Kiện cũng đi đến đỉnh cao của quyền lực Trung Hoa, còn phát triển của Yến Sơn Cao thua xa. Trong này ngoài thành phần của may mắn, chủ yếu là cách làm việc khác biệt giữa hai người. Tuy thời gian của Nguyên Hằng Kiện đến tỉnh Tây Xuyên không dài, nhưng cách làm việc cũng không lộ vẻ nghi ngờ, đối với phát triển hai năm này của tỉnh Tây Xuyên tương đối vẫn không tồi.
Lúc này, Yến Sơn Cao cũng ngồi buồn bực trong văn phòng, thái độ của Hàn Đông càng khiến anh ta căm tức.
- Tên này, ỷ có hậu thuẫn, không ngờ quá kiêu căng, quá đáng thật.
- Hừ, Nguyên Hằng Kiện rất nhanh phải đi rồi, mình xem tên này còn có thể kiêu ngạo đến khi nào nữa.
- Cho dù có bối cảnh thông thiên, trên địa bàn của mình, thì phải ngoan ngoãn nghe lời.
Yến Sơn Cao là Chủ tịch tỉnh, đương nhiên đối với biến động trong tỉnh đều thấy rõ.
Căn cứ theo thông tin mà y nắm được, có thể chưa đến tháng mười, Nguyên Hằng Kiện sẽ rời khỏi tỉnh Tây Xuyên.
Còn y, sẽ tiến thêm một bước, trở thành nhân vật số một của Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên.
Đến lúc đó, y đều nắm hết, chính là thời gian chỉnh đốn Hàn Đông.
Cho dù anh ta biết phía sau Hàn Đông có hoàn cảnh kinh người, nhưng tại tỉnh Tây Xuyên, Hàn Đông không có thế lực mạnh, do đó cho làm khó Hàn Đông một chút, chỉ là chuyện dễ dàng. Dù sao chỉ cần làm khéo, ai cũng không nói được.
- Tên nhóc Hàn Đông này thật can đảm.
Trương Phối Xuân thư ký của Yến Sơn Cao ngồi bên ngoài, nghe được Yến Sơn Cao quẳng điện thoại bên trong, trong lòng càng khiếp sợ.
Là thư ký của Chủ tịch tỉnh, anh là lại là cán bộ cấp cục trưởng, đối với tình hình cơ bản của các Chủ tịch thành phố toàn tỉnh đều tương đối rõ ràng. Toàn tỉnh có hơn hai mươi chủ tịch thành phố, cũng duy nhất có mỗi Hàn Đông vị Chủ tịch nhỏ tuổi nhất chưa đến báo cáo công việc với Yến Sơn Cao, cho nên ấn tượng của y đối với Hàn Đông cũng tương đối sâu sắc.
Hiện tại lại thấy Hàn Đông không khách sáo chống lại Yến Sơn Cao, trong lòng kinh ngạc, đồng thời cũng cảm thấy tên nhóc này quả thật không biết sống chết,
- Ha ha, Hàn Đông tên nhóc này, cứ tưởng có Nguyên Hằng Kiện chống đỡ, bèn muốn gì làm nấy. Đợi đến ông chủ lên vị trí số một, mình nghĩ thời gian của hắn sẽ như thế nào.
Là thân tín của Yến Sơn Cao, y cũng biết được không ít thông tin, trong lòng luôn mong chờ Nguyên Hằng Kiện nhanh chóng rời khỏi, như vậy đến lúc đó y có thể trở thành thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, đó chính là Thư ký số một của tỉnh Tây Xuyên.
…
Ngày mười tháng ba, buổi ký kết hợp đồng thỏa hiệp giữa Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu và tập đoàn Thủ Cương được chính thức cử hành.
Tham gia vào buổi ký kết
này có Vương Chí Song tổng giám đốc của tập đoàn Thủ Cương, Phó tổng giám đốc Tạ Hưng Thành, ngoài ra còn có một nhóm nhân viên công tác của tập đoàn Thủ Cương
Còn phía thành phố Tân Châu, các ủy viên thường vụ Thành ủy, toàn bộ Phó chủ tịch thành phố đều tham dự.
Đồng thời, Ủy viên thường vụ, phó chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Đồng Huy cũng tham dự vào buổi ký kết, ông đại diện Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh đưa ra lời đánh giá cao nhất cho hợp tác giữa thành phố Tân Châu và tập đoàn Thủ Cương.
Hàn Đông cũng phát biểu vài lời trong buổi ký kết, chủ yếu là nói rõ các hạng mục sẽ tiến hành đối với thành phố Tân Châu, cũng xem như một lời hứa hẹn.
Lời nói của Vương Chí Song chủ yếu xoay quanh ý nghĩa về việc thành lập khu sắt thép của tập đoàn Thủ Cương tại thành phố Tân Châu, mục đích tiến hành được trình bày, đưa ra chiến lược phía Tây của tập đoàn Thủ Cương.
Các giới truyền thông trong Tỉnh đều đến đưa tin, đồng thời tập đoàn Thủ Cương còn cử thêm vài nhà báo có sức ảnh hưởng đến.
Thậm chỉ đài truyền hình Trung Ương cũng cử phóng viên đến.
Từ đó có thể thấy mối quan hệ ngoại giao của tập đoàn Thủ Cương rất rộng.
Buổi ký kết đã kết thúc, Hàn Đông đưa Phạm Đồng Huy, Vương Chí Song cùng đến huyện Vũ An khảo sát.
Trong khu công nghiệp Trường Giang Nguyên, Hàn Đông hợp thời nhắc đến chuyện văn phòng quản lý của vườn công nghiệp, nói:
- Chủ tịch tỉnh Phạm, Trường Giang Nguyên là khu công nghiệp cấp phó giám đốc, điều kiện văn phòng hết sức tồi tàn, đều được mượn từ văn phòng của huyện Vũ An, chúng tôi đang chuẩn bị xây phòng làm việc, nhưng ngài cũng biết, tài chính của thành phố Tân Châu không lạc quan mấy...
- Được rồi, tôi biết chắc cậu gọi tôi là không có việc tốt lành gì, nói đi, cần chuẩn bị bao nhiêu tiền?
Phạm Đồng Huy không nhiều hơi sức làm giáng đoạn lời của Hàn Đông.
Hàn Đông nhìn thấy gương mặt cười tươi của Phạm Đồng Huy, giọng điệu nói chuyện cũng rất thân thiện, trong lòng hoi mừng, nói:
- Cám ơn Chủ tịch tỉnh Phạm, theo kế hoạch sơ bộ, tổng đầu tư cần hơn hai mươi bảy triệu.
Trên thực tế, phương án do Thẩm Tòng Phi và Ủy ban kế toán đưa ra, tổng đầu tư chỉ cần mười triệu đồng. Tuy nhiên Hàn Đông nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của Phạm Đồng Huy, lập tức liền thay đổi chủ ý, có thể được nhiều hơn cũng là chuyện tốt, như vậy có thể giảm bớt số vốn đầu tư trong thành phố.
Phạm Đồng Huy trợn mắt nhìn Hàn Đông, nói:
- Cậu đúng là cần quá lớn đấy...
Vương Chí Song bên cạnh cười nói:
- Chủ tịch tỉnh Phạm, tôi nghĩ yêu cầu của chủ tịch Hàn cũng không quá đáng mà, tôi nghe nói Trường Giang Nguyên đã đấu thầu được hơn bảy tỷ, anh cho anh ta hai ba chục triệu để sửa cái văn phòng cũng rất bình thường thôi, Chủ tịch tỉnh Phạm anh không quá ích ký chứ.
Có thể nghe ra, mối quan hệ giữa Vương Chí Song và Phạm Đồng Huy có lẽ không tồi, nói chuyện tương đối thoải mái.
Phạm Đồng Huy cười nói:
- Giám đốc Vương, anh tưởng tài chính của tôi giống như anh sao. Không thì, tỉnh chúng tôi giải quyết một phần, các anh cũng tài trợ một ít.
Vương Chí Song cười ha hả nói:
- Được thôi, vấn đề về vật liệu thép sẽ do chúng tôi giải quyết phân nửa, tuy nhiên phải đợi công việc của khu sắt thép đi vào quỹ đạo mới được.
Phạm Đồng Huy nói:
- Tổng giám đốc Vương rất hay kê chi phiếu rỗng, khu sắt thép của anh khi nào mới xong?
Vương Chí Song nói:
- Thật ra cũng không cần lâu, ít nhất cũng một năm, khu sắt thép đã gần làm xong rồi.
Hàn Đông nói:
- Tổng giám đốc Vương ông không phải bảo tôi đợi một năm chứ, hay vậy đi, chúng ta chia giai đoạn ra làm
Phạm Đồng Huy liền nhìn Vương Chí Song nói:
- Tôi nghĩ cái này cũng không tệ, lời nói lúc nãy của tổng giám đốc Vương có tính không? Chỉ cần anh giải quyết vấn đề về sắt thép, các nguồn vốn khác, tôi sẽ nghĩ cách cho thành phố Tân Châu.
Vương Chí Song đưa tay lên nói:
- Xem như tôi thấy rõ rồi, hai anh hợp t lại để bòn rút tôi. Hơn nữa, lúc nãy tôi nói chỉ một nửa thôi.
Hàn Đông cũng thấy được, Vương Chí Song có ý nể mặt mình và Phạm Đồng Huy, liền tiếp tục nói những lời này.
Cuối cùng Vương Chí Song đồng ý lấy ra năm triệu đồng để tài trợ xây dựng phòng làm việc, đương nhiên anh ta cũng thuận tiện đưa ra vài yêu cầu, nhưng không quá đáng, tự nhiên Hàn Đông đại diện cho thành phố Tân Châu đồng ý.
Còn Phạm Đồng Huy cũng cho biết, để Hàn Đông đưa ra phương án dự tính, đến lúc đó anh ta sẽ triệu tập các bộ phận liên quan để họp.
Về phía Phạm Đồng Huy đồng ý nhanh chóng vậy, trong lòng Hàn Đông có chút nghi ngờ, dựa theo mà nói Phạm Đồng Huy chỉ là Phó chủ tịch thường vụ tỉnh, một lần giải quyết số vốn nhiều như vậy, phải cần đến Chủ tịch tỉnh gật đầu mới được, chẳng lẽ anh ta không biết Yến Sơn Cao luôn bất mãn với mình.
- Phải chăng nhân sự trong tỉnh có biến động?
Hàn Đông nghĩ thầm trong lòng.
Theo lý mà nói, tỉnh Tây Xuyên sẽ mở cuộc họp Đảng vào cuối tháng năm, nói không chừng Trung Ương sẽ điều động nhân sự trước, hoặc Phạm Đồng Huy chính là một trong những đối tượng sẽ bị điều chỉnh.
Sau khi dùng cơm xong, Phạm Đồng Huy liền quay về Thục Đô, lúc đó Vương Chí Song cũng đi theo y.
Tối hôm đó Hàn Đông gọi đến điện thoại của ba mình Hàn Chính, đem tình hình hôm nay thuật lại, liền đưa ra nghi ngờ của mình.
Hàn Chính cười, nói:
- Hàn Đông cái tính nhạy cảm của con, điều này không tệ. Ba có nghe tin, tháng này Trung Ương có thể điều động nhân sự, e là Nguyên Hằng Kiện nằm trong số đó, Phạm Đồng Huy à, cậu ta có thể tiến thêm một bước.
- Chẳng lẽ anh ta sẽ làm Bí thư Tỉnh ủy?
Hàn Đông ngạc nhiên nói, lập tức lại nói:
- Không đúng, chẳng lẽ Yến Sơn Cao làm Bí thư tỉnh ủy, còn anh ta sẽ tiếp bước Yến Sơn Cao?
Hàn Chính nói:
- Cái này tạm thời vẫn chưa có thông tin, tuy nhiên chuyện Yến Sơn Cao đảm nhận Bí thư Tỉnh ủy có thể quyết định rồi, vị trí của Chủ tịch tỉnh ắt hẳn có rất nhiều người để ý đến, cho nên Phạm Đồng Huy phải nghĩ nhiều cách.
Hàn Đông hơi sửng sốt, nếu đã như vậy, Phạm Đồng Huy tại sao còn cao ngạo như vậy.
Hàn Đông không nói gì, Hàn Chính biết được hắn đang suy nghĩ đến mấu chốt quan trọng.
Vị trí của Hàn Chính khác hẳn, thông tin biết được đương nhiên sẽ nhiều hơn Hàn Đông, cộng thêm ông ta lại lăn lộn trong quan trường bao nhiêu năm, hiện đang là Bí thư một tỉnh, đương nhiên tính nhạy cảm về chính trị chắc hẳn là hơn Hàn Đông.
Trên thực tế, Hàn Đông so với người cha Hàn Chính, ưu thế duy nhất là Hàn Đông trẻ tuổi hơn, nền tảng vững chắc, còn có một thế lực vững mạnh của nước Trung Hoa đỡ lấy.
- Con nghĩ lại xem, Phạm Đồng Huy có phải đối với những người khác cũng thoải mái như vậy?
Hàn Chính mỉm cười nhắc nhở.
Ánh mắt của Hàn Đông chợt sáng lên, cuối cùng hắn cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Nếu ba đã biết gần đây Nguyên Hằng Kiện sắp rời khỏi, hơn nữa Yến Sơn Cao sẽ tiếp nhận vị trí của Nguyên Hằng Kiện, đồng thời người tranh vị trí Chủ tịch tỉnh cũng không ít.
Như vậy Phạm Đồng Huy là đương sự, chắc hẳn cũng sẽ biết rõ hơn.
Còn về anh ta, bất chợt lại nhấn mạnh ủng hộ mình, ý nghĩa lại không giống nữa.
- Con hiểu rồi, nói ra, Phạm Đồng Huy cũng không phải hoàn toàn ủng hộ cho thành phố Tân Châu của chúng ta.
Hàn Đông nói.
- Đó chỉ là thái độ của y.
Nhìn thấy Hàn Đông cuối cùng cũng hiểu, Hàn Chính cười ha hả, nói:
- Bây giờ con hiểu rồi chứ, cho nên nói, chuyện gì cũng nên phải nghĩ cái ở phía sau. Đương nhiên, lần này thành phố Tân Châu của các con làm cũng không tồi, Phạm Đồng Huy muốn ủng hộ con, người khác cũng không nói được gì. Dù sao một lúc mà các con có được mấy tỷ đầu tư vào, lần này, đây chính là bằng chứng lớn nhất.
- Vậy con cũng yên tâm chấp nhận lòng tốt của Chủ tịch tỉnh Phạm.
Hàn Đông cười nói.
- Vậy con sẽ làm gì?
Hàn Chính hỏi ngược lại một câu, lập tức cười nói:
- Con chỉ cần dựa theo trình tự làm tốt công việc là được rồi, những cái khác thì con không cần nghĩ nhiều, cũng không cần quản nhiều.
Hàn Đông nói:
- Cũng được, xem như một ít đầu tư do thành phố Tân Châu kéo về được. Đúng rồi, Yến Sơn Cao lần này vì chuyện của tập đoàn Phàn Cương, đã rất bất mãn với con.
Hắn đem chuyện của tập đoàn Phàn Cương kể lại đầu đuôi, đồng thời đưa tình hình mà mình tìm hiểu được thuật lại.
- Ha ha, chuyện quá rõ ràng, tập đoàn Phàn Cương không phải muốn đến chỗ các con để đầu tư, họ không muốn tập đoàn Thủ Cương tham gia vào mà thôi.
Hàn Chính cười lạnh lùng.
Hàn Đông sửng sốt, hỏi:
- Nếu đã như vậy, Yến Sơn Cao sao lại tích cực nói giúp cho tập đoàn Phàn Cương?
Hàn Chính nói:
- Cái này khó nói rồi, tập đoàn Phàn Cương là doanh nghiệp sắt thép lớn nhất, về mặt này có không ít quan hệ rồi.
Hàn Đông liền phản ứng, hoặc Yến Sơn Cao cũng biết chủ ý của tập đoàn Phàn Cương, chẳng qua y có suy nghĩ khác, cho nên mới không ngừng nói giúp tập đoàn Phàn Cương.
- Nguyên Hằng Kiện vừa đi, tháng ngày của con sẽ không được qua dễ dàng như xưa nữa, con phải có tâm lý chuẩn bị trước mới được.
Hàn Chính nói.
Hàn Đông mỉm cười nói:
- Con không có gì phải lo lắng hết, tỉnh Tây Xuyên không phải ai đó nói thì quyết như thế. Hơn nữa, con chỉ cần làm tốt trách nhiệm của con, thì trong tỉnh cũng không làm được gì con, cho dù điều động vị trí công việc, đó cũng như một cách rèn luyện mà thôi.
Hàn Chính cười ha hả, nói:
- Không tệ, thái độ như vậy của con không tồi. Ba còn lo lắng suy nghĩ của con nữa. Đương nhiên, Yến Sơn Cao cũng không có gan lớn để đối phó con, nhiều nhất cũng chỉ cho con vài chiêu nhỏ mà thôi.
Cùng người cha trò chuyện một hồi, mẹ Dư Ngọc Trân liền nhận lấy điện thoại, bà ta chủ yếu quan tâm đến cuộc sống của Hàn Đông, bảo hắn nên chăm sóc tốt bản thân, đồng thời còn bảo Hàn Đông và Lữ Nhạc nên tìm hiểu nhiều, bà ấy nói muốn được bồng cháu.
Hàn Đông cười khổ nói:
- Mẹ, con còn nhỏ...
- Nhỏ gì mà nhỏ, con đã là người đã kết hôn rồi, chẳng lẽ không nên có con sao?
Dư Ngọc Trân không có nhiều hơi sức để nói,
- Hơn nữa, lão thái gia luôn trông mong có cháu. Hiện giờ chỉ trông vào con thôi.
Hàn Đông vừa nghĩ, đồng lứa với mình, dường như chỉ có mỗi mình đã kết hôn, tuy Hàn Mãn Lương hơn mình một hai tuổi, nhưng hiện tại y lại sống trong muôn hoa, một đóa cũng không có được, dự tính cho y kết hôn có chút khó khăn, càng không nên nói chuyện có con cái.
- Mẹ, con biết rồi, đợi thời gian này Nhạc Nhạc làm xong việc, con sẽ đón cô ấy được chứ.
Hàn Đông vô vọng nói.
- Đúng vậy, như thế mới nghe lời chứ. Hơn nữa, hai con lúc nào cũng không ở chung cũng không nghe lời. Lữ Nhạc không phải làm truyền thông sao, hiện tại kỹ thuật truyền thông cũng phát triển rồi, đến đâu làm mà chả được.
Hàn Đông cười nói:
- Mẹ, bây giờ mẹ cũng là chuyên gia rồi đó...
- Đương nhiên rồi.
Dư Ngọc Trân đắc ý cười, nói:
- Nghiệp vụ của tập đoàn Đông Thăng, đương nhiên mẹ biết nhiều hơn ai hết.
Cúp máy điện thoại, Hàn Đông đem tình hình của hiện tại ra chỉnh lý lại một lượt.
Hiện tại có thể xác nhận, cuối tháng này Nguyên Hằng Kiện sẽ rời khỏi tỉnh Tây Xuyên, dự tính đây cũng là hành động do Trung Ương sắp xếp nhân sự của tỉnh Tây Xuyên.
Còn chuyện Yến Sơn Cao đảm nhận vị trí Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên cũng đã xác thực.
Duy chỉ có vị trí chủ tịch của tỉnh Tây Xuyên vẫn có biến số.
Còn Phạm Đồng Huy đang toàn sức để có được vị trí chủ tịch, cho nên lần này mình đềxuất với anh ta về việc giải quyết văn phòng làm việc của Trường Giang Nguyên, anh ta không có ý từ chối. Anh ta chủ yếu muốn thông qua cách này, thông qua mình để nhằm vào Hàn Đông đưa ra chút thiện ý.
Vốn dĩ đằng sau Phạm Đồng Huy cũng có người ủng hộ, nếu có thêm người của họ Hàn ra nói, như vậy sức cạnh tranh của Phạm Đồng Huy sẽ tăng thêm rất nhiều.
Trên thực tế, từ góc độ của Hàn Đông, cũng hy vọng lần này Phạm Đồng Huy có thể toại nguyện.
Dù sao hiện tại Yến Sơn Cao đã không thích Hàn Đông, nếu chủ tịch tỉnh đổi thành một người cũng bất mãn với Hàn Đông, vậy thời gian sau này của Hàn Đông cũng khó tránh khỏi.
Hiện tại trong tỉnh Tây Xuyên, người có tư cách cạnh trạnh vị trí chủ tịch tỉnh, ngoài Phạm Đồng Huy ra, đương nhiên chính là Phó Bí thư tỉnh ủy Bào Xuân Long.
Bào Xuân Long không mấy tốt đối với Hàn Đông, nếu để anh ta thắng, vậy Hàn Đông chỉ còn cách cố sống tại Tây Xuyên, muốn làm cái gì, độ khó ắt hẳn sẽ khó rất nhiều.
Từ trước đến nay, Phạm Đồng Huy đối với Hàn Đông cũng không tồi, cũng giúp không ít cho Hàn Đông, nếu Phạm Đồng Huy làm chủ tịch, cộng thêm số người do Nguyên Hằng Kiện để lại, như vậy cho dù Yến Sơn Cao là Bí thư tỉnh ủy, nhất thời cũng không thể hoàn toàn nắm hết thế cục trong tỉnh Tây Xuyên, như vậy, công việc của Hàn Đông cũng dễ hơn nhiều.
- Mà thôi, tạm thời cũng không nên quản nhiều, mình chỉ cần làm tốt công việc của mình. Dù Bào Xuân Long có là chủ tịch tỉnh, họ lại có thể làm gì mình chứ?
Nghĩ thông điểm này, trong lòng Hàn Đông bèn thoải mái hơn.
Ngày thứ hai đi làm, Hàn Đông cho gọi Thẩm Tòng Phi, nói:
- Hôm qua tôi có nhắc đến chuyện xây văn phòng với chủ tịch tỉnh Phạm, chủ tịch tỉnh Phạm muốn chúng ta đưa ra phương án, vấn đề vốn sẽ do anh ta nghĩ cách. Anh nhanh chóng điều chỉnh phương án, dự tính khoảng hai mươi lăm triệu đồng.
Thẩm Tòng Phi trước đó cũng nghe qua Hàn Đông nhắc chuyện dự tính với Phạm Đồng Huy, trong lòng vô cùng ngạc nhiên, y không ngờ Phạm Đồng Huy lại có sức lực mạnh như vậy, đối với yêu cầu của Hàn Đông đưa ra cũng không từ chối, một lần đã đồng ý.
- Được, tôi sẽ nhanh chóng đưa ra phương án.
Thẩm Tòng Phi cười nói.
- Lần này nhất định phải làm tòa nhà văn phòng.
Động tác của Thẩm Tòng Phi cũng rất nhanh, nhanh chóng đã giao phương án cho Hàn Đông, sau khi Hàn Đông xem qua, ký tên, sau đó giao cho Thẩm Tòng Phi, cho y đích thân đến tỉnh tìm Phạm Đồng Huy.
- Chủ tịch Hàn đang tạo điều kiện cho mình.
Trong lòng Thẩm Tòng Phi hơi vui mừng, chuyện nguồn vốn, Phạm Đồng Huy đã đồng ý, sẽ do thành phố Tân Châu cử một Phó trường ban thư ký đưa ra cũng không thành vấn đề, nhưng Hàn Đông lại cho Thẩm Tòng Phi đích thân đưa qua, thực tế cũng muốn để một mình Thẩm Tòng Phi có cơ hội tiếp xúc với Phạm Đồng Huy.
- Cám ơn chủ tịch Hàn, vậy lát nữa tôi sẽ đi, sáng mai sẽ giao phương án cho chủ tịch tỉnh Phạm.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Được, tí nữa tôi sẽ gọi điện cho chủ tịch tỉnh Phạm.
Trong lòng Thẩm Tòng Phi cảm kích đi ra, Hàn Đông quả thật đang giúp anh ta, dù anh ta đứng về phía Hàn Đông, nhưng có thể quen biết các lãnh đạo Tỉnh ủy, đối với phát triển sau này của anh ta rất có lợi.
Hàn Đông bấm số điện thoại của Phạm Đồng Huy, đem chuyện dự tính thuật lại, sau đó nói:
- Vô cùng cám ơn chủ tịch tỉnh Phạm đã ủng hộ cho thành phố Tân Châu, sau này chủ tịch tỉnh Phạm có căn dặn gì, thành phố Tân Châu nhất định sẽ làm tốt.
Phạm Đồng Huy nghe được ý trong lời của Hàn Đông, biết được Hàn Đông đã hiểu hành động sau lời nói này, trong lòng vô cùng vui mừng, nói:
- Hàn Đông anh cũng phải làm tốt trách nhiệm công việc của anh, đương nhiên tỉnh sẽ ủng hộ.
Nếu có người bên cạnh nghe được, có thể chỉ hiểu đơn giản hai người họ đang trao đổi nhau về mặt công việc, căn bản không nghĩ được trong lời của họ, chủ yếu còn mang thêm nghĩa khác.
Cúp máy điện thoại, Phạm Đồng Huy mỉm cười, tự nhủ:
- Tên Hàn Đông này cũng thông minh, xem ra hắn đã liên lạc với Hàn Chính, vậy độ thắng của mình lại được tăng thêm.
Trên thực tế, lần này cạnh tranh lớn nhất với anh ta là Bào Xuân Long, dù sao trước đó Bào Xuân Long từng là Phó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Vân Điền, hiện làm Phó Bí thư tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên chưa bao lâu, thâm niên còn mạnh hơn so với Phạm Đồng Huy.
Chẳng qua, Bào Xuân Long là do Hàn Chính ép bỏ đi, cho nên y không thể nhận được ủng hộ từ Hàn Đông, mà hiện tại Phạm Đồng Huy lại nhận được ủng hộ từ phía Hàn Đông, nên tình hình đã khác rồi.
…
Ủy ban nhân dân thành phố Tân Châu ký hợp đồng thỏa hiệp với tập đoàn Thủ Cương, thông tin thành lập khu sắt thép tại khu công nghiệp Trường Giang Nguyên tại thành phố Tân Châu, đài truyền hình Trung Ương liên tục phát sóng, tuy tin tức chỉ vỏn vẹn hơn mười giây, nhưng đã vô cùng hiếm có rồi.
Còn bài báo của đài truyền hình tỉnh Tây Xuyên thì chi tiết hơn, chỉ có cảnh nói chuyện của Phạm Đồng Huy cũng có mười mấy hai mươi giây rồi.
Nhật báo của tỉnh Tây Xuyên, báo doanh nghiệp Thục Đô, những bài báo có sức ảnh hưởng lớn tại thành phố Tây Xuyên đều báo cáo về tin này.
Đương nhiên, đưa tin chi tiết nhất chỉ có thể là truyền thông của thành phố Tân Châu.
Thành phố Tân Châu là thành phố cấp 3, tin tức cập nhật mỗi ngày chỉ có nhiêu vậy, lần ký kết này được xem là thông tin hiếm có, lại có lãnh đạo Tỉnh ủy tham gia, đương nhiên phải đưa tin lớn hơn.
Nếu xem kỹ, những tin này, cho dù dài ngắn, đều có chung một điểm, chính là về phía thành phố Tân Châu, người trong Ủy ban nhân dân có cơ hội lộ diện nhiều hơn. Như Bí thư Thành ủy Hạ Kim Cường và Chủ tịch thành phố Hàn Đông, thời gian mà Hàn Đông xuất hiện trước ống kính không hề ít
Đương nhiên, rất nhiều người cũng không để ý đến điểm này, dù sao có ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường vụ tỉnh Phạm Đồng Huy, tin tức sẽ lấy anh ta làm chủ.
Trong giới thông tin của Trung Hoa, nhiều lãnh đạo có mặt, nên đương nhiên sẽ dựa vào người có cấp cao nhất làm trung tâm, điều này thành thói quen.
Đối với người trong thể chế thành phố Tân Châu, tuy đa số người đều hiểu rõ thế cục của Thành ủy, nhưng nhìn thấy lọat tin này, cũng vô tình đẩy Hạ Kim Cường qua một bên, tình hình này khiến không ít người sản sinh ra nhiều liên tưởng.
Còn Hạ Kim Cường là đương sự, khi nhìn thấy tin này, y buồn bực đến nỗi cả ánh mắt dường như phát ra lửa.