Người Cầm Quyền

Chương 581: Phí Nguyệt Phi mời dùng cơm




- Chủ tịch thành phố Hàn, hội nghị thường vụ ngày hôm nay có chút bất ngờ.

Trương Vân Bình đến văn phòng của Hàn Đông, cười nói.

Hàn Đông nói:

- Quả thực có chút khiến cho người ra bất ngờ. Không thể tưởng tượng ra Bành Y Vinh lại quyết đoán như vậy.

Trương Vân Bình gật đầu nói:

- Đúng vậy. Anh ta đứng ra như vậy, hoàn toàn làm hỏng bước đi của Hạ Kim Cường, e là lúc này anh ta vẫn ở trong văn phòng mà tức giận đấy.

Hàn Đông cười cười, nói:

- Cái này còn trách được ai cơ chứ?

Trên thực tế, nếu Hạ Kim Cường không gấp gáp như vậy, sớm như vậy đã hung hăng muốn tổng hợp các lực lượng mà Hề Hiểu Kiến giữ lại. Bành Y Vinh cũng không đến mực nhanh như vậy mà nhảy ra, còn nếu như Hạ Kim Cường không vội, trước tiên liên kết với Hầu Hoa Đông, Trần Phúc Xương và những người khác xong rồi, thì cứ thế làm một mạch cho xong. Bành Y Vinh quyết đoán như vậy, cũng không thể lật con sóng lại được.

“Xem ra Hạ Kim Cường làm Bí thư Thành ủy, cũng là tâm trạng mạnh mẽ hừng hực, có chút phiêu lên rồi.” Trong lòng Hàn Đông nghĩ thầm: “Tình hình ở thành phố Tân Châu hiện này càng ngày càng phức tạp, mình phải nắm bắt cơ hội hợp tác cùng với Bành Y Vinh vài lần mới được. Trước tiên phải xác định lại thế vạc 3 chân đã, sau này từ từ làm cũng được.”

Sáng ngày thứ hai, Hàn Đông mở cuộc họp giữa các Chủ tịch thành phố ở phòng họp. Đây là hội nghị lần đầu tiên từ khi hắn nhậm chức. Một là lần đầu tiên gặp mặt giữa các ban ngành, hai là Hàn Đông cũng muốn ở cuộc họp lần này, tiến hành kết nối giữa một vài quan điểm của mình và mọi người lại, tiến hành sắp xếp và bố trí đối với công tác của giai đoạn tiếp theo.

Lúc Hàn Đông đi vào phòng họp, các Phó Chủ tịch thành phố đang ngồi ở đó đều mỉm cười chào hỏi anh ta.

Hàn Đông ngồi vào vị trí của mình, còn Trương Tự Miễn là thư ký của hắn, liền lấy quyển sổ ra rồi lặng lẽ ngồi ở phía sau đó không xa.

- Buổi làm việc ngày hôm nay, chủ yếu có hai vấn đề cần thảo luận, một là tiến hành thảo luận đối với công tác trước mặt, giải quyết vấn đề thực tế, hai là nghiên cứu thảo luận con đường phát triển thành phố Tân Châu. Dưới sự lãnh đạo của chính quyền Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, các hạng mục công việc từng bước ổn định phát triển, nhưng chúng ta cũng phải nhìn thấy, cơ sở kinh tế của thành phố Tân Châu khá yếu kém, tình hình phát triển của các phương diện so với tỉnh ta mà nói, còn có khoảng cách rất lớn. Điều này còn cần chúng ta phải cùng nhau cố gắng, tiếp thu ý kiến quần chúng, tìm kiếm phương pháp đến thành phố Tân Châu tiếp tục ổn định từng bước phát triển.

Hàn Đông mở lời khai mạc cuộc họp, chủ yếu nói đến hai điểm, một là mọi người phải hiểu rõ thực tế, hai là yêu cầu mọi người đứng ở cấp độ cao hơn để suy nghĩ phương hướng và đông lực để thành phố Tân Châu tiếp tục phát triển, hơn nữa đề ra mục tiêu để đưa thành phố Tân Châu trở thành thành phố đứng đầu trong phát triển kinh tế xã hội khu Nam Bộ tỉnh Tây Xuyên.

Nếu Nguyên Hằng Kiện đưa ra yêu cầu, Hàn Đông phải nỗ lực đi thực tế.

- Làm quan một lần, tạo phúc một phương. Bây giờ tôi là Chủ tịch thành phố Tân Châu, vậy thì phải toàn lực đóng góp cho sự phát triển của thành phố Tân Châu. Tôi vừa mới nhận chức, tạo ra một nền kinh tế đứng đầu khu vực Nam Bộ tỉnh Tây Xuyên là mục tiêu hàng đầu của tôi.

Trước mắt Hàn Đông đã nghĩ xong rồi, bản thân muốn tạo ra thành tích thực sự ở thành phố Tân Châu, vậy thì phải đưa ra một vài quan điểm chính xác. Tuy đề ra mục tiêu đưa thành phố Tân Châu trở thành nơi có nền kinh tế đứng đầu khu vực Nam Bộ tỉnh Tây Xuyên có chút khó khăn, nhưng có khó khăn mới có động lực, đưa ra cho mình một mục tiêu có tính thách thức, khiến mọi người có tâm lý chuẩn bị và tâm lý đợi chờ, sau đó thông qua sự điều chỉnh của bản thân, khiến họ toàn tâm toàn lực đặt vào phương diện này, hình thành hợp lực làm chuyện lớn.

Nghe thấy Hàn Đông ở đó chậm rãi mà nói, ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó Chủ tịch thường trực thành phố Khâu Thụy Hòa nhìn gạt tàn thuốc lá trước mặt với vẻ mặt không chút biểu cảm, dường như chiếc gạt tàn này là văn vật lịch sử đáng để giám định và xem xét. Trên thực tế trong thâm tâm của anh ta, lại không hề bình tĩnh giống như vẻ mặt của anh ta chút nào, thậm chí có thể nói trong lòng anh ta rất buồn bực. Từ khi Hàn Đông vừa đến thành phố Tân Châu, Khâu Thụy Hoà đã không thích hắn rồi, song lúc đó công việc của hai người rất ít khi xuất hiện cùng nhau, vì vậy sự khó chịu này anh ta có thể chịu đựng được, cùng lắm thì mắt không thấy tâm không phiền, nhưng bây giờ không như thế nữa, bởi vì Hàn Đông trở thành cấp trên của anh ta, trở thành lãnh đạo trực tiếp của anh ta, cũng chính là nói công việc sau này của anh ta, chính là được triển khai dựa trên sự lãnh đạo của Hàn Đông, điều này khiến cho từ tận sâu đáy lòng anh ta rất khó chịu, không được tự nhiên.

“Tiểu tử này, sao lại leo lên nhanh như vậy chứ?” Khâu Thụy Hòa buồn bực nghĩ thầm. Anh ra cảm thấy không có chút hứng thú gì với những gì mà Hàn Đông đang nói. Đối với anh ta mà nói Hàn Đông hoàn toàn là ba hoa khoác lác mà thôi, trên thực tế đây là lúc mỗi lãnh đạo nhận chức, đều sẽ phải nói với cấp dưới, nhưng rất nhiều lãnh đạo tâm chí mạnh mẽ tràn đầy, nhận chức chưa được bao lâu, vẫn không phải là tất cả đều trở lại như cũ sao.

Điều mà Khâu Thụy Hòa hứng thú nhất và cũng buồn bực nhất là, sao Hàn Đông lại lên nhanh như vậy, hiện nay đều đã leo lên trước cả mình rồi, phải biết rằng Khâu Thụy Hòa ở thành phố Tân Châu làm rất lâu rồi. Ở vị trí Phó Chủ tịch thành phố đã làm được gần 10 năm rồi, từ Phó Chủ tịch thành phố bình thường lúc đầu, lại đến Phó Chủ tịch thường trực thành phố, trong lúc này anh ta trải qua rất nhiều chuyện, phải có một sự nỗ lực rất lớn mới đi đạt được như ngày hôm nay, nhưng Hàn Đông được thăng làm cán bộ cấp Phó giám đốc sở chưa được bao lâu, hắn từ Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đến thành phố Tân Châu tính toán đâu ra đấy, thời gian hai năm còn chưa đến, nhưng đã thay đổi ba vị trí rồi, từ Phó Chủ tịch thành phố đến Phó bí thư lại đến Chủ tịch thành phố, nhảy vọt thật nhanh chóng.

Không chỉ Khâu Thụy Hòa khó chịu trong lòng, ngay cả Chử Bình Khánh cũng rất khó chịu.

Chử Bình Khánh từ trong tỉnh xuống dưới đây cũng đã được một khoảng thời gian rồi, vốn dĩ trước khi xuống cũng bừng bừng khi thế, chuẩn bị lập chút thành tích để được thăng chức, ai ngờ sau khi đến anh ta mới biết, thành phố Tân Châu giống như một cơn lốc xoáy vậy. Anh ta muốn làm chút gì đó căn bản không dễ dàng như vậy. Còn trong lòng anh ta, Hàn Đông này là người cản trở anh ta lớn nhất, nếu không phải là Hàn Đông, ít nhất trong tay anh ta có Cục Xúc tiến đầu tư là ngành có thể lập được ra chiến tích nhất hiện nay, nhưng bây giờ những ngành mà anh ta quản lý trong tay đều là những ngành gì đó, muốn làm ra chút chiến tích thật không dễ dàng.

“Người này giả vờ giả vịt đấy, lúc đầu mình mắc lừa hắn, nếu như biết hắn phải giao cục Xúc tiến đầu tư cho Tần Bạch Thần đi quản, mình đã không phải quản nhiều như vậy, trực tiếp hợp tác với Hạ Kim Cường hoặc Hề Hiểu Kiến, chí ít có thể sẽ không để hắn dễ dàng thực hiện như vậy đâu?”

Chử Bình Khánh nhìn Hàn Đông, chỉ cảm thấy khuôn mặt này vô cùng giả dối, hận không thể xông lên phía trước để đánh mấy quyền vào khuôn mặt đó.

Những Phó Chủ tịch thành phố khác, cũng đều có những tâm tư khác nhau, nhưng không thể hiện ra, những người ở trong hội nghị xem ra dường như đều chăm chú nghe Hàn Đông phát biểu.

Sau khi Hàn Đông nói xong, Khâu Thụy Hòa trở thành Phó Chủ tịch thường trực thành phố, đương như là người thứ hai đứng lên nói, anh ta làm quan lâu năm như vậy, nói những lời vô nghĩa là cứ liên tục. Anh ta tiếp lời của Hàn Đông rồi tổng kết một hai câu trước, sau đó liền nói về công việc mà anh ta quản lý.

Khâu Thụy Hòa làm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, ở Ủy ban nhân dân thành phố ngoại trừ Hàn Đông ra, là người có quyền lực nhất. Những ban ngành mà anh ta quản lý bao gồm: văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, phát triển và cải cách, vật giá, thuế vụ, nhân sự, an toàn lao động, pháp chế, công bố tin tức của chính phủ, trung tâm phục vụ hành chính, trung tâm đấu thầu, tiếp đãi, cơ quan sự vụ, khẩn cấp quản lý và công tác công trình trọng điểm, vì vậy anh ta muốn kể hết những công tác này ra, mọi việc đều có rất nhiều.

Hàn Đông vừa nghe, trong lòng thầm nghĩ: “Khâu Thụy Hòa là người của Hạ Kim Cường, anh ta chắc chắn không muốn hợp tác với mình. Công việc mà anh ta quản lý sao lại nhiều như vậy, xem ra phải nghĩ cách chia cho anh ta một chút quyền lực mới được.

Nhìn xung quanh một lượt, tám Phó Chủ tịch thành phố đang có mặt, mỗi người đều có dự định và mục đích của riêng mình. Bản thân trở thành chủ tịch thành phố, nên phải chỉnh đốn lại một lượt mới được, nếu không thì cuối cùng cũng sẽ không đoàn kết.

“Trong những người này, Vương Hiểu và Phí Nguyệt Hoa tìm mình báo cáo công việc, bây giờ họ cơ bản có thể coi là người của bên mình rồi, còn Tần Bạch Thần không có vấn đề gì, nếu như đưa Tạ Thị Duy qua đây, vậy thì Khâu Thụy Hòa, Chử Bình Khánh còn cả Trần Ba Võ ba người họ cũng không thể chống lại với Tạ Thị Duy là người mà Hề Hiểu Kiến giữ lại, phải thế nào mới có thể đạt được mục đích đây?”

Hiện nay, Hàn Đông ngồi ở vị trí Chủ tịch thành phố quan sát mọi người, cảm giác nhìn những người này so với trước đây không giống nhau. Những người này bây giờ tuy là người mà anh ta lãnh đạo, nhưng thực sự muốn họ phục tùng, sắp xếp là chút chuyện chính, đó cũng phải dễ dàng gì.

Không lâu sau các Phó chủ tịch thành phố đều nói ra công tác của mình một lần, mọi người đều biết Hàn Đông chủ yếu có hiểu biết đại khái về công việc của họ, vì vậy đều nói rõ ràng và tóm tắt, nói những chuyện chủ yếu là được rồi.

- Phía dưới bắt đầu chương trình hội nghị thứ hai rồi, thảo luận về con đường phát triển thành phố Tân Châu, mọi người hãy bàn bạc xem làm thế nào để đưa thành phố Tân Châu trở thành thành phố phát triển hàng đầu ở khu vực Nam Bộ tỉnh Tây Xuyên.

Hàn Đông nói.

Trong phòng họp lập tức im lặng, mọi người đều làm ra vẻ đang trầm tư suy nghĩ.

Trên thực tế Hàn Đông nói ra cái mục tiêu này, tất cả mọi người cảm thấy có chút khó khăn, nhưng nếu Hàn đông đã đưa ra một cách hăng hái như vậy, những người có mặt đương nhiên cũng sẽ không đưa ra những nghi ngờ một cách rõ ràng, mà là làm ra vẻ phối hợp.

Khoảng ba phút sau, Tần Bạch Thần nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, để tôi nói cho, xem như là thả con săn sắt, bắt con cá rô. Vừa nãy Chủ tịch thành phố Hàn đưa ra một mục tiêu rõ ràng, vậy đó là đưa thành phố Tân Châu trở thành thành phố đứng đầu về phát triển kinh tế Nam Bộ tỉnh Tây Xuyên, phải tìm ra con đường tiếp tục phát triển, căn cứ vào mục tiêu mà Chủ tịch thành phố Hàn đưa ra, kết hợp với tình hình thực tế của thành phố Tân Châu, tôi cho rằng sự phát triển của thành phố Tân Châu, là thành phố thứ nhất mà sông Trường Giang chảy qua, đưa thành phố Tân Châu đứng đầu Nam Bộ tỉnh Tây Xuyên, thậm chí là giao thông trọng yếu của ba tỉnh thuộc khu vực thượng du sông Trường Giang là Tây Xuyên, Vân Điền, Kiềm Quý. Ngoài ra nguồn tài nguồn nước của thành phố Tân Châu rất phong phú, xây dựng trạm thủy điện, để cung cấp điện cho thành phố Tân Châu và cả khu vực Tây Bộ. Với việc song song quản lý giao thông và điện lực, sẽ thúc đẩy sự phát triển của thành phố Tân Châu.

Đợi anh ta nói xong, Hàn Đông gật đầu nói:

- Khá lắm. Quan điểm này rất phù hợp với tình hình thực tế của thành phố Tân Châu, đặc biệt là con đường phát triển thủy điện, nên dốc sức thực hiện, một mặt đây là ưu thế mà thành phố Tân Châu trở thành thành phố thứ nhất mà sông Trường Giang chảy qua, hai là xây dựng thành trạm thủy điện có thể kéo theo đầu tư về nhiều mặt, ba là sau khi trạm thủy điện xây dựng, có thể vì sự phát triển của thành phố Tân Châu mà được cung cấp điện đầy đủ, thậm chí có thể tải điện ra bên ngoài, hình thành nên thành phố điện lớn của tỉnh Tây Xuyên. Đương nhiên, nhãn điểm của chúng ta phải lớn, nếu chỉ làm vài trạm thủy điện nhỏ, vậy thì sự phát triển của thành phố Tân Châu cũng không có tác dụng gì lớn.

Tần Bạch Thần gật đầu nói:

- Tôi cũng nghĩ như vậy. Nguồn tài nguyên nước của thành phố Tân Châu rất dồi dào, căn cứ vào thống kê tổng lượng nước của thành phố ta đạt đến 200 tỉ mét vuông, nếu như có thể tiến hành mở, hẳn là có thể hình thành một sự đặc sắc, dẫn đến sự phát triển toàn diện về kinh tế của thành phố ta, trở thành một thành phố lớn về ngành điện lực.

Trên thực tế, sở dĩ Tần Bạch Thần nghĩ đến việc thông qua khởi công xây dựng để thúc đẩy sự phát triển thành phố Tân Châu, điều này vẫn có liên quan đến một người bạn của anh ta. Bạn của anh ta làm ở Cục Điện lực, có lúc cùng nhau ăn cơm, bạn anh ta lại nhắc đến tình hình thủy lực của thành phố Tân Châu, nói nếu như thành phố Tân Châu có thể tìm lên phía trên thì phải có vài trạm thủy điện lớn, một là không những ngành điện lực của thành phố không thành vấn đề nữa, mà ngoài ra còn có thể tải điện ra bên ngoài, thúc đẩy sự phát triển kinh tế. Lúc Tần Bạch Thần nghe xong vẫn không cho là đúng, bây giờ Hàn Đông bông nhiên nhắc đến việc đưa thành phố Tân Châu trở thành thành phố đứng đầu Nam Bộ tỉnh Tây Xuyên về mặt kinh tế, anh ta liền nghĩ đến chuyện thủy điện, vì anh ta biết sau lưng Hàn Đông còn có thế lực chống đỡ, nếu như Hàn Đông có thể tán thành coi trọng chuyện này, không chừng còn có thể biến thành sự thực nữa.

Sau đó, mọi người lần lượt đều nói, có người đưa ra điểm mới, có người lại xoay quanh phương pháp phát triển thành phố thông qua điện lực mà Tần Bạch Thần đưa ra rồi đưa ra vấn đề hoặc hoàn thiện quan điểm.

- Vừa rồi mọi người thảo luận nhiều như vậy, tổng kết lại, chủ yếu có ba quan điểm: một là dốc sức phát triển nguồn thủy điện thành phố Tân Châu, thực hiện thủy điện hưng thị, hai là xây dựng giao thông vận tải đường thủy, tạo ta đầu mối giao thông quan trọng của ba tỉnh đầu sông Trường Giang, ba là toàn diện phát triển ngàng du lịch, thúc đẩy sự phát triển toàn diện của thành phố Tân Châu. Những quan điểm này đều rất tốt, đều có tác dụng rất tốt đối với thành phố của chúng ta, nhưng chúng ta phải nắm bắt trọng điểm, cách nghĩ của tôi là dốc sức phát triển thủy điện là có tiềm năng nhất, đây là một ngành không gây ô nhiễm, lại là một ngành năng lượng, phát triển rất tốt, đối với lợi ích lâu dài của thành phố Tân Châu là tốt nhất, vì vậy hi vọng mọi người suy nghĩ nhiều một chút về góc độ này, làm thế nào để nhanh chóng thúc đẩy sự phát triển ngành thủy điện.

Hàn Đông quả thực khá tán thành quan điểm của Tần Bạch Thần, nguồn nước của thành phố Tân Châu đối với cả nước mà nói đều rất dồi dào, sử dụng rất tốt. Nếu như có thể khởi công xây dựng vài trạm thủy điện lớn, lợi ích sẽ có trên nhiều phương diện.

Đối với phòng làm việc của Chủ tịch thành phố ngày hôm nay, Hàn Đông vẫn khá hài lòng, dù sao khiến Hàn Đông có thể ước chừng tìm được một phương hướng phát triển thành phố Tân Châu.

Trở lại văn phòng chưa được bao lâu, thư ký Trương liền đi vào báo cáo:

- Chủ tịch thành phố Hàn, Chủ tịch thành phố Phí đến rồi.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Mời cô ấy vào đi.

Không lâu sau, Phí Nguyệt Phi đi vào trong, khuôn mặt của cô mang vẻ tươi cười, ngồi xuống nói chuyện với Hàn Đông về công tác trong cuộc họp trước, sau đó nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, tối nay anh có rảnh không, tôi mời anh dùng cơm, tiện thể bàn về công việc một chút...