Hàn Đông cũng không biết được rốt cuộc vì sao cái tên Hoàng Kiến An kia lại cứ bịa chuyện không ngừng để đi kiện mình như vậy, chẳng lẽ y nghĩ rằng bản thân y có đủ sức để lật đổ mình hay sao, đúng là quá tự tin rồi.
Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ một chút, liền lập tức gọi điện thoại cho Tô Vũ Lan, gọi cô đến văn phòng hắn một chuyến.
Tô Vũ Lan nhanh chóng đi tới văn phòng, sắc mặt trắng bệch.
Cô cũng không phải là đứa ngốc, biết rằng lần này Hàn Đông gọi cô đến khẳng định không phải là để uống rượu tâm tình gì cả. Từ sau ngày xảy ra chuyện kia, cô đã chính thức chia tay với Hoàng Kiến An, thế nhưng Hoàng Kiến An vẫn kkhông chịu buông tha cô, cứ không ngừng quấy rầy cô, hơn nữa còn độc địa nói rằng phải làm cho Hàn Đông thân bại danh liệt. Điều này khiến cô vô cùng tức giận, thế nhưng một chút biện pháp cô cũng không có. Trước kia, khi còn là bạn bè, Hoàng Kiến An biểu hiện rất nho nhã, lễ độ, không tưởng tượng được bây giờ y lại có thể biến thành một bộ dáng lưu manh, mặt dày như vậy, khiến cô không có chút biện pháp nào cả.
Thấy Tô Vũ Lan khúm núm ngồi ở đó, Hàn Đông ôn hòa nói:
- Tô Vũ Lan, cô và Hoàng Kiến An bây giờ thế nào rồi?
Sắc mặt của Tô Vũ Lan lập tức trở nên trắng bệch, hơi cúi đầu, hạ giọng nói:
- Trưởng phòng, tôi và y đã chia tay rồi.
Hàn Đông gật đầu. Xảy ra chuyện như vậy, bọn họ nếu như vẫn còn tiếp tục quan hệ được thì mới là lạ. Chuyện nam nữ kết bạn với nhau, phân phân hợp hợp thì cũng là chuyện bình thường. Tuy tiên, chuyện này cũng có liên quan đến hắn, cho nên Hàn Đông không thể không hỏi đến cho được. Tiếp theo, Hàn Đông lại hỏi về đơn vị công tác của Hoàng Kiến An xong rồi mới bảo Tô Vũ Lan ra ngoài.
Dù sao, giữa Hàn Đông và Tô Vũ Lan hoàn toàn không có khả năng nảy sinh chuyện gì, Hàn Đông cũng không muốn nhìn thấy bộ dáng xấu hổ của Tô Vũ Lan và cũng không muốn an ủi cô.
Tô Vũ Lan đi ra ngoài thì lại vừa lúc gặp phải Thôi Khánh Đổng.
Thôi Khánh Đổng thấy Tô Vũ Lan từ văn phòng của Hàn Đông đi ra, thì cười lạnh một tiếng trong lòng, nghĩ thầm không biết là Hàn Đông gọi cô đến có việc gì, chẳng lẽ là hai người thật sự có quan hệ với nhau. Tuy nhiên, điều này cũng rất khó nói, dù sao Tô Vũ Lan kia cũng còn đang ở tuổi xuân đầy sức sống, làm gì có mấy người đàn ông khi bị phụ nữ xinh đẹp quyến rũ mà lại có thể nhẫn nhịn được cơ chứ?
- Hừ, cứ chờ coi.
Thôi Khánh Đổng thầm nói trong lòng. Đợi đến lúc Phó bí thư tỉnh ủy cũng ra mặt thì Hàn Đông này cũng sẽ không thể ngồi lâu được trên chức vụ Trưởng phòng này nữa. Đến lúc đó, thì mình có thể sẽ có hy vọng tiến thêm một bước nữa, trở thành Trưởng phòng, rồi một thời gian sau, chuyện đề bạt lên cấp Phó giám đốc Sở cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Hiện tại, Hàn Đông đã biết được, Hoàng Kiến An công tác tại Ủy Ban xây dựng của Thục Đô. Cũng không biết tên này mắc bệnh thần kinh gì mà lại cứ viết thư tố cáo hắn khắp nơi.
- Nếu như vậy, mình phải làm rõ tình hình trước rồi tính.
Hàn Đông quyết định, việc này không thể cứ bỏ qua như vậy. Nói không chừng, phía sau Hoàng Kiến An còn có người khác giật dây quấy rối. Mình phải tìm ra người đứng sau màn sai khiến mới được.
Hàn Đông liền lập tức gọi điện cho Chu Chính, nói qua tình huống của Hoàng Kiến An, bảo anh ta đi tìm hiểu Hoàng Kiến An một chút, xem bình thường y hay qua lại với những người nào.
- Lãnh đạo cứ yên tâm, tôi cam đoan sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Chu Chính nói bên trong điện thoại.
Sở dĩ Hàn Đông bảo Chu Chính đi tìm hiểu tình huống, thứ nhất là vì hiện tại hắn không tiện ra mặt tìm hiểu, thứ hai là cũng để kiểm tra xem Chu Chính đến Thục Đô lâu như vậy, đã thành lập được mạng lưới quan hệ như thế nào rồi.
Giữa trưa hôm sau, Chu Chính liền gọi điện thoại tới, nói:
- Lãnh đạo, nhiệm vụ anh giao, tôi đã hoành thành rồi. Đêm qua, Hoàng Kiến An đã cùng ăn cơm với đám người Bao Hoành Hồng, Hà Vĩ và Thôi Khánh Dương.
- Thế à. Tôi biết rồi.
Hàn Đông đã hiểu được chuyện gì xảy ra rồi. Không ngờ, Hoàng Kiến An lại có thể ở cùng một chỗ với đám người đó. Trước kia, hắn đã sớm có khúc mắc với Bao Hoành Hồng, mà Thôi Khánh Dương lại là em trai cảu Thôi Khánh Oánh, Hoàng Kiến An ở cùng một chỗ với đám người này thì cũng có thể lý giải được vì sao y lại cứ nhìn chằm chằm hắn mà đi tố cáo.
Hơn nữa, nếu nói như vậy thì chỉ sợ là Phó bí thư Tỉnh ủy Pháo Xuân Long rất nhanh cũng sẽ mượn cơ hội này mà ra tay.
- Thế nhưng việc cỏn con như vậy thì Bao Xuân Long lại có thể làm ra được chuyện gì?
Hàn Đông cũng muốn biết, Pháo Xuân Long có thật sự muốn mượn chuyện này để đối phó với hắn hay không. Hàn Đông cũng không cảm thấy lo lắng gì cả. Dù sao, cây ngay không sợ chết đứng, Pháo Xuân Long cũng không có khả năng mượn chuyện này mà làm gì được hắn, hơn nữa, ông ta cũng không có được thế lực lớn như vậy.
Đương nhiên, Hàn Đông cũng sẽ không ngồi im chờ đợi như vậy. Hàn Đông liền lập tức đi tới văn phòng của Triệu Nhạc, sau khi ngồi xuống, Hàn Đông nói:
- Trưởng ban Triệu, tôi cũng đã đến phòng Cán bộ hai một thời gian rồi, cũng đã nắm chắc được toàn diện các mặt công tác. Đối với tình hình hiện tại, tôi có một vài ý tưởng muốn báo cáo với ngài một chút.
Triệu Nhạc thấy Hàn Đông thận trọng như vậy, biết chắc hẳn Hàn Đông đã có tình toán gì đó, cho nên cũng gật đầu nói:
- Cậu nói qua một chút đi.
Hàn Đông liền nói ra những cảm nhận trong khoảng thời gian công tác này của mình, đồng thời còn nhấn mạnh về vẫn đề nhân sự và đề nghị điều chỉnh chức vị của Thôi Khánh Đổng.
Đối với Triệu Nhạc, Hàn Đông cũng không muốn giấu diếm điều gì. Hắn cũng đem tình huống của mình nói qua một chút:
- Để giúp cho công tác được tốt hơn, tôi đề nghị, điều chỉnh chức vụ của Phó Cục trưởng một chút.
Lúc này, Triệu Nhạc mới hiểu được là đã có chuyện gì xảy ra. Đương nhiên, ông ta cũng hiểu được lý do vì sao Thôi Khánh Đổng lại làm như vậy, vị trí Trưởng phòng bỗng dưng lại bị một tên Trình Giảo Kim ở ngoài nhảy vào chiếm mất, mà cô lại là một trong những nhân viên đáng lẽ sẽ được khảo sát để lên chức, trong lòng cô có chút bất mãn cũng là chuyện bình thường.
- Vậy, cậu đã có người tuyển chọn thích hợp chưa?
Triệu Nhạc hỏi.
Hàn Đông bỗng nhiên liền nghĩ tới một người rất thích hợp, cho nên nói luôn:
- Trưởng ban Triệu, chuyện này thì phải xin ngài bỏ ra thứ mình yêu thích rồi, tôi cảm thấy Chủ nhiệm Nghiêm là người rất thích hợp.
Thứ ký của Triệu Nhạc, Nghiêm Húc, hiện tại cũng là cán bộ cấp Cục trưởng, để anh ta đến đảm nhiệm chức vụ Phó Cục trưởng thường vụ, đợi đến khi hắn rời khỏi Ban Tổ chức cán bộ, thì anh ta cũng có thể thuận tiện tiến lên tiếp nhận vị trí của hắn, sau đó, từ vị trí này nâng lên cấp Phó giám đốc sở, cũng là một đường tắt rất thích hợp.
Dù sao, có thể trở thành thư ký của Triệu Nhạc, thì Nghiêm Húc chắc hẳn cũng là thân tín của Triệu Nhạc, Hàn Đông sắp xếp như vậy, đối với Triệu Nhạc mà nói, thì cũng được tính là một chuyện tốt.
Triệu Nhạc khẽ mỉm cười, rất nhanh liền hiểu được ý của Hàn Đông, trong lòng thầm nghĩ đầu óc của tiểu tử này cũng thật khá linh hoạt, tầm nhìn cũng rất xa. Ông ta kỳ thật cũng đang có ý muốn cho Nghiêm Húc đi ra ngoài rèn luyện một phen, dù sao, Nghiêm Húc cũng đã là cán bộ cấp Cục trưởng rồi, nếu như vẫn cứ ở bên người mình làm thư ký, thì cũng không có lợi đối với sự phát triển của anh ta.
- Ừ, đề nghị này của cậu cũng không tồi.
Triệu Nhạc gật đầu nói.
Lúc này, điện thoại trên bàn làm việc của ông ta vang lên. Triệu Nhạc vừa nhìn số điện thoại, thì thần sắc trở nên nghiêm túc hẳn lên, nói với Hàn Đông:
- Cậu đợi một chút.
- Bí thư Bao, xin chào.
Triệu Nhạc nhận điện thoại, cười nói.
Hàn Đông âm thầm rung mình. Cú điện thoại này là do Bao Xuân Long gọi tới, chẳng lẽ lại là vì chuyện của hắn?
Dần dần, Hàn Đông từ trong lời nói của Triệu Nhạc đã xác định được, cú điện thoại này của Bao Xuân Long, đúng là để nói về chuyện của hắn, trong lòng không khỏi tức giận.
Bao Xuân Long là Phó bí thư Tỉnh ủy, được phân công công tác quản lý Đảng và quần chúng, do vậy cũng có quyền hỏi đến công tác của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Tuy nhiên, từ tình hình trước mắt nhìn xem, thì một Phó bí thư như ông ta cũng không có mấy lực ảnh hưởng tới Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Triệu Nhạc ở trong điện thoại giải thích qua một phen, nói với Bao Xuân Long rằng thư tố cáo này đã được thẩm tra rồi, là do có người vu cáo mà thôi.
Bao Xuân Long trong điện thoại không nóng không lạnh mà nhấn mạnh vấn đề tác phong công tác, cũng nói, không có lửa làm sao có khói, nếu tác phong công tác của hắn không có vấn đề, thì người khác làm sao có thể theo đó mà tố cáo hắn chứ?
Tắt điện thoại, Triệu Nhạc mỉm cười nói:
- Xem ra, bí thư Bao rất sốt sắng đối với chuyện này.
Hàn Đông thản nhiên nói:
- Bí thư Bao bận rộn như vậy mà chuyện nhỏ như vậy cũng phải quan tâm tới, đúng là kỳ lạ.
Triệu Nhạc cười nói:
- Được rồi, chuyện này cũng không có gì đáng ngại, cậu cứ an tâm công tác cho thật tốt, bên trên rất nhanh sẽ tiến hành sắp xếp nhân sự.
Hôm sau, Ban Tổ chức cán bộ liền mở hội nghị nội bộ. Hội nghị lần này, ngoại trừ việc tiến hành tổng kết công tác trong năm, còn có một chuyện quan trọng nữa, đó là tiến hành điều chỉnh một số cán bộ tương quan bên trong ban.
Về phần trước của Hội nghị, Hàn Đông có tham gia, nhưng về phần thảo luận sau của Hội nghị, thì Hàn Đông vì không phải là Ủy viên thường vụ , cho nên không có tư cách tham gia. Khi hội nghị chấm dứt, thì phương án điều chỉnh nhân sự cũng nhanh chóng được công bố ra ngoài.
Phó cánh văn phòng Ban Tổ chức cán bộ Nghiêm Húc được điều xuống phòng cán bộ hai đảm nhiệm chức Phó Cục trưởng thường vụ, cấp Cục Trưởng.
Bổ nhiệm Thôi Khánh Đổng làm Chủ nhiệm trung tâm giáo dục điện khí hóa của ban Tổ chức cán bộ, cấp Cục trưởng, miễn chức vụ phó cục trưởng của phòng cán bộ hai.
Trung tâm điện khí hóa giáo dục Đảng viên là đơn vị sự nghiệp cấp dưới của Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, chủ yếu là phụ trách tổ chức, chỉ đạo, kiểm tra, đốc thúc và quy hoạch toàn bộ công tác điện khí hóa của Đảng viên trên toàn tỉnh, đẩy mạnh cơ cấu quản lý công tác giáo dục điện khí hóa, phục chế, chuyển giao những đảng viên có liên quan ở Ban Tổ chức Trung ương với các Ban Tổ chức ở các tỉnh khác, tiến cử những Đảng viên có tài trong công tác giáo dục điện khí hóa, giao lưu công tác và hoàn thành nhiệm vụ truyền bá của Trung ương giao xuống, gánh vác nhiệm vụ bồi dưỡng và phục vụ kỹ thuật điện khí hóa, phụ trách công tác quản lý việc sử dụng kinh phí trong việc giáo dục điện khí hóa Đảng viên.
Theo lệ thường, chỉ có những người lớn tuổi, không còn tiền đồ gì nữa thì mới có thể được điều đến Trung tâm điện khí hóa làm Chủ nhiệm. Mà Thôi Khánh Đổng thì còn chưa đến bốn mươi tuổi, trước đây triển vọng vẫn rất lớn, bây giờ bỗng nhiên lại bị điều đến vị trí này, khiến cho không ít người cảm thấy nghi hoặc.
Kết quả này giống như sét đánh ngang tai, khiến cho Thôi Khánh Đổng khi nghe thấy được đã trở nên ngơ ngác ngồi ở trong văn phòng, đầu óc trống rỗng.
Một lúc sau, Thôi Khánh Đổng đứng dậy, đóng cửa văn phòng làm việc, sắc mặt xám xịt, gắt gao cắn môi, mặt mũi dữ tợn.
- Thủ đoạn của tiểu tử này thật là độc.
Thôi Khánh ĐỔng nghiến răng nghiến lợi nói, trước mắt hiện lên dáng vẻ mỉm cười thản nhiên của Hàn Đông, trong lòng cảm thấy hắn thật giống như một tên ác ma.
- Không thể tưởng tượng được, Hàn Đông còn trẻ như thế mà làm việc cũng đủ độc a.
Phó Cục trưởng Thi Trung Xuân cũng ngồi trong phòng làm việc cảm thán, đông thời cũng không chôn dấu được một tia dã tâm rất sâu.
- Con đường của Thôi Khánh Đổng này coi như đã kết thúc, không thể tưởng tượng được Hàn Đông lại ra tay độc như vậy.
Phó Cục trưởng Lỗ Quang Vinh cũng ngồi trong phòng làm việc cảm thán.