Người Cầm Quyền

Chương 309: Còn xảy ra chuyện




Trong lòng đại đa số người ở đây, Bí thư Huyện ủy trẻ một chút cũng phải tầm ba bốn mươi tuổi, trên cơ bản đều phải là bốn mươi nhăm tuổi, thoạt nhìn rất uy nghiêm, rất có quan uy. Mà Hàn Đông và Tả Nhất Sơn ở trước mắt, trông giống như hai học sinh vậy, sao lại có thể là Bí thư Huyện ủy được cơ chứ.

Vừa mới gọi điện cho đồn công an xong mụ chủ cũng ngẩn người, sợ hãi rụt rè nhìn Hàn Đông nói

- Cậu, cậu thật là Bí thư Huyện ủy?

Hàn Đông cười nhạt một tiếng, không thèm để ý đến mụ.

Tả Nhất Sơn nói

- Vị này chính là Bí thư Hàn của Huyện ủy

Hàn Đông suy nghĩ một chút, nói với Tả Nhất Sơn

- Cậu gọi điện cho Bí thư Lý, để ông ta và Cục trưởng cục cảnh sát cùng nhau mau qua đây, đến lúc đó sẽ mở họp tại hiện trường.

Tả Nhất Sơn gật đâu, lập tức gọi điện cho Lý Vĩnh Trung.

Lý Vĩnh Trung đang ở văn phòng vừa mới hoàn thảnh chỉnh đốn văn kiện tác phong của Cục công an, nhận được điện thoại của Tả Nhất Sơn, sắc mặt u ám đi mấy phần.

Tả Nhất Sơn tuy rằng không có nói gì trong điện thoại, nhưng Hàn Đông đang điều tra nghiên cứu ở trấn Cổ Song mà kêu mình qua đó, khẳng định là gặp phải chuyện gì rồi, lại còn có liên quan đến hệ thống chính trị pháp luật. Lý Vĩnh Trung ở huyện Vinh Quang này làm không ít năm , tự nhiên hiểu rõ tình hình của trấn Cổ Song, bởi vậy cũng lập tức đại khái đoán ra việc gì, trong lòng vô cùng khó chịu.

- Hàn Đông thật là khai đao với ta rồi

Trong lòng Lý Vĩnh Trung buồn bực nói.

Trước đây chuyện thu phí ở Thất Lý Bình ông ta cũng có liên lụy, lần này chuyện của trấn Cổ Song, chắc chắn là có liên quan đến đồn công an, nếu không Hàn Đông sẽ không gọi ông ta.

Bí thư Huyện ủy gọi, Lý Vĩnh Trung lại không có lý do không qua đó, chỉ có thể lập tức đi.

Vừa mới tới cửa, Lý Vĩnh Trung ngừng lại, quay lại văn phòng, gọi điện cho Chủ tịch huyện là Điền Thần, đợi Điền Thần nhận điện thoại, Lý Vĩnh Trung nói

- Chủ tịch Điền, tôi là Lý Vĩnh Trung, có tình hình tôi muốn báo cáo với ngài.

Điền Thần nhận được điện thoại của Lý Vĩnh Trung có chút nghi ngờ, Lý Vĩnh Trung luôn luôn đều là bảo. Sao có thể gọi điện cho mình, có điều sau khi nghe Lý Vĩnh Trung báo cáo, vẻ mặt Điền Thần liền lộ ra tươi cười, xem ra Hàn Đông dù sao cũng là người trẻ tuổi, vẫn còn thiếu chút kiên nhẫn.

- Ừ, lão Lý, tình hình này tôi biết rồi, ông yên tâm đi, nên làm thế nào, tôi biết.

Điền Thần vui vẻ đáp, Hàn Đông vội vã nhóm lửa, lần này đem gọi Lý Vĩnh Trung, ông ta đương nhiên trên dựa trên việc của Cục công an, giúp Lý Vĩnh Trung nói mấy câu.

Đương nhiên, Điền Thần cũng có dự định của ông ta, ông ta chuẩn bị thông qua chuyện này, một là lôi kéo Lý Vĩnh Trung, hai là có thể phái người của mình đến Cục công an. Chuyện như vậy rất hiếm sao. Khiến Hàn Đông đánh hụt, như vậy mới sảng khoái.

Lý Vĩnh Trung dập điện thoại, lập tức lẩm bẩm

- Cái này ông ép tôi đấy, không thể trách tôi được.

Cho dù Thành ủy Thường ủy, Bí thư Đảng ủy Công an Khương Tường Vũ gọi điện, ám thị rằng phải phối hợp với công việc của Hàn Đông. Nhưng thái độ của Hàn Đông, khiến Lý Vĩnh Trung vô cùng khó chịu, vì bảo vệ lợi ích của mình, ông ta bất chấp nhiều như thế, hơn nữa, sau lưng ông ta cũng không phải Khương Tường Vũ, chỉ có điều Khương Tường Vũ là lãnh đạo một khối Thành ủy phân công quản lý chính trị mà thôi.

Sau mấy phút, Bí thư Đảng ủy trấn Cổ Song Thủy Hưng Hào và chủ tịch trấn Ân Tường ngồi xe Jeep đến, hai người nhẩy xuống xe, thở hồng hộc chạy đến trước mặt Hàn Đông nói

- Bí thư Hàn, hoan nghênh ngài đến

Hàn Đông khoát tay nói

- Các ông vào trong phòng chờ, đợi tý nữa xem kịch vui.

Thủy Hưng Đạo và Ân Tường không biết rõ, không biết Hàn Đông gọi bọn họ đến rốt cuộc là xem cái gì, xem vẻ mặt Hàn Đông, dường như là không vui, nhưng gọi bọn họ vào bên trong đợi làm gì ?

Tuy nhiên, lời của Hàn Đông bọn họ không dám không nghe, chỉ có thể ngoan ngoãn vào trong nhà ngồi xuống.

Lại qua một lúc, một chiếc xe cảnh sát Kim Bôi đi đến.

Xe dừng ở cửa, mấy người trong xe nhẩy xuống, trong đó có hai người là cảnh sát, còn lại là dân phòng.

- Có chuyện gì?

Tên cảnh sát đi đầu thấy mấy người nằm trên đất, lập tức giật mình kinh hãi. Có chút nghi ngờ nhìn về phía Hàn Đông và Tả Nhất sơn, bọn bọ tự nhiên nhìn không ra, đánh đám người đó là một trong hai người trẻ tuổi này.

Hàn Đông thản nhiên nói

- Các anh đến đấy làm gì?

Viên cảnh sát dẫn đầu là Phó đồn công an Bồ Bác Liễu. Gã trừng mắt nói

- Bọn ta làm gì liên quan gì đến cậu?

Hàn Đông lạnh lùng cười nói

- Những người này cứ nhét tiền cho tôi, tôi không cần, bọn họ liền xông lên trước uy hiếp tôi, tôi không thể không tự vệ.

- A

Bồ Bác Liễu nhìn Hàn Đông, có chút không dám tin

- Người thanh niên này xem ra rất thư sinh, lợi hại vậy sao? Gan thật không nhỏ, dám đến mỏ than gây rối .

Bồ Bác Liễu nói xong, liền rút súng ngắn, mầy tên dân phòng khác cũng cảnh giác rút côn cảnh sát ra.

Hàn Đông cười nói

- Các ông muốn thế nào?

Bồ Bác Liễu cười lạnh nói

- Làm gì à, áp giải ngươi về, tiểu tử ngươi tốt nhất thành thật chút, đừng tưởng ngươi có thể đánh.

Hàn Đông mặt kệ gã, nói với đám người bên trong

- Đi ra đi.

Bí thư Đảng ủy trấn Cổ Song Thủy Hưng Đạo và chủ tịch trấn Ân Tường trong phòng nghe được Hàn Đông và Bồ Bác Liễu nói chuyện, liền biết được chuyện gì xảy ra, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, ít nhất Hàn Đông không động tới bọn họ, tất cả thì dễ làm rồi.

Thủy Hưng Đạo quát

- Bồ Bác Liễu, cậu làm gì vậy?

Cho dù đồn công an là cơ cấu của Cục công an, nhưng Thủy Hưng Đạo có uy tín vô cùng cao ở trấn Cổ Song, tất cả công an của đồn đều thấy Thủy Hưng Đạo

Bồ Bác Liễu giật mình kình hãi, súng cũng không rút ra, nghi ngờ hỏi han

- Bí thư Thủy, sao ngài lại ở đây.

Thủy Hưng Đạo phẫn nói nói

- Sao tôi lại ở đây? Đây là Bí thư huyện ủy Hàn Đông, cậu muốn làm gì?

- A

Bồ Bác Liễu khiếp sợ nhìn Hàn Đông, trên mặt mồ hôi lạnh chảy đầm đìa.

Gã thế nào cũng không thể ngờ được, người thanh niên này không ngờ là Bí thư Huyện ủy, chả trách thấy hắn không có chút lo lắng,. Cái này là tự mình kề súng vào đầu rồi.

Hàn Đông lạnh lùng nói

- Thông báo cho sở trưởng của các cậu mau qua đây.

- Vâng

Bồ Bác Liễu đứng thẳng nói.

Lại qua mấy phút, Lý Vĩnh Trung cũng qua rồi, trấn Cổ Song cách huyện chỉ tầm có hơn hai mươi dặm. Bởi vậy Lý Vĩnh Trung qua đây cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Hàn Đông nói

- Người đã đến đủ rồi, vậy chúng ta bắt đầu họp hiện trường nào, Nhất Sơn, cậu ghi chép cho tốt đó.

Mụ chủ lúc này mới ân cần đem ghế dựa ra mời mọi người ngồi, trong lòng mụ vô cùng lo lắng. Bí thư Huyện ủy sao lại có thể theo dõi nơi này. Xem ra mỏ than lần này phải chi khoản tiền lớn mới được.

Trong lòng mụ, một khi trong huyện muốn đùa giỡn làm việc gì. Kết quả cuối cùng, đều là đòi tiền của mọi người, chỉ cần giao tiền, tất cả đều dễ làm rồi.

Lần này là lần đầu tiên mỏ than gặp được Bí thư Huyện ủy đến, phỏng đoán chi tiền chắc chắn phải nhiều hơn trước.

Điều này khiến trong lòng mụ ta vô cùng đau đớn.

Hàn Đông nói chuyện mình và Tả Nhất Sơn đi đường gặp chuyện trước, sau đó nhân tiện nói

- Mỏ khai thác than, an toàn là quan trọng nhất, nhưng bọn tôi nhìn thấy là cái gì, là thiếu ý thức an toàn, thiếu thiết bị an toàn, cho đến bây giờ, những công nhân bên trong mỏ phía sau, còn không có đội mũ bảo hiểm mà khai thác, từ bây giờ bắt đầu, lập tức ngừng sản xuất cho tôi.

Mụ chủ thoáng nhìn Thủy Hưng Đạo, thấy Thủy Hưng trừng mắt nhìn mình, vội khẩn trường nói

- Vâng, tôi sẽ cho mọi người ngừng công, mỏ than chúng tôi vô cùng phối hợp với trong huyện.

Hàn Đông cũng mặc kệ ông ta, liền lập tức nói với Thủy Hưng Hạo và Ân Tường

- Đối với tất cả mỏ than trong trấn. Tôi yêu cầu các ông đợi lúc nữa thì bắt đầu, tổ chức kiểm tra an toàn sản xuất, dựa vào điều lệ an toàn của huyện, phàm là thực thi an toàn không đến nơi đến chốn, tất cả đều tiến hành chỉnh đốn cải cách, đồng thời, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện sẽ tổ chức kiểm tra an toàn chuyên môn, nếu như các ông hành động không tốt, tôi bãi nhiệm các ông.

Vẻ mặt Hàn Đông mãnh liệt.

Hàn Đông quả thật rất tức giận, thân làm Bí thư Huyện ủy, sợ nhất là trong huyện xuất hiện sự cố an toàn lớn, tuy nhiên Trung ương bây giờ không giống đời sau, vô cùng coi trọng sự cố an toàn, nhưng nếu như xảy ra đại sự mạng người, trách nhiệm của Bí thư Huyện ủy chạy cũng không thoát. Dù sao Bí thư Huyện ủy là nhân vật số một toàn huyện, đối với các phương diện đều có trách nhiệm.

Mà tình hình trấn Cổ Song, khiến Hàn Đông nhìn thầy nguy cơ rất lớn, cứ cho là tạm thời không có vấn đề gì xẩy ra, nhưng khó có thể đảm bảo mỏ than thực thi an toàn vô cùng lạc hậu ngày nào đó không xảy ra chuyện, một khi xảy ra chuyện, công nhân trong mỏ than làm thế nào?

Cho nên, Hàn Đông chuẩn bị hạ quyết tâm lớn chỉnh đốn thật tốt mỏ than toàn huyện

Cho dù vấn để sản nghiệp than đá vô cùng phức tạp, đề cập đến lợi ích vô cùng nhiều, những chính vì thế, Hàn Đông liền động thủ trên mặt này, như vậy chỉ cần giải quyết được vấn đề, vậy thì vấn đề khác, dễ làm rồi. Hơn nữa vấn đề này giải quyết xong, Hàn Đông có thể tiến thêm một bước xác lập uy tín của mình trong toàn huyện, đến lúc đó thu dọn công việc khác, thì quá dễ dàng rồi.

Thấy thái độ Hàn Đông kiên quyết thế này, Thủy Hưng Đạo muốn nói lại thôi, ông ta cảm thấy Hàn Đông quả thật quả mức coi nhẹ chuyện lớn rồi, cho dù vấn đề an toàn vô cùng quan trọng, nhưng không đến mức ngừng sản xuất, có thể vừa khai thác vừa chậm rãi tiến hành chỉnh đốn và cải cách an toàn.

Tuy nhiên bởi vì tiếp xúc với Hàn Đông không nhiều. Hơn nữa Hàn Đông bây giờ đang tức giận, ông ta cũng không muốn nhận rủi ro này, vẫn là đợi về sau rồi tính tiếp.

Hơn nữa, Hàn Đông hiện tuy nói vô cùng nghiêm khắc. Có thể đến lúc đó cũng không thể nhất định đủ để làm thành hiện thực. Cho dù làm thật, vấn đề liên lụy cũng không ít, phỏng chừng cũng không giải quyết được gì.

Theo sau, Hàn Đông liền Thủy Hưng Đạo và Ân Tường quay về, để bọn họ khẩn trương đi kiểm tra chứng thực sự việc.

Khi Hàn Đông xử lý vấn đề phương diện mỏ than, Bồ Bác Liễu và trưởng đồn công an Trương Tuyền Thủy và đám người đứng sang một bên, trong lòng đều cảm thấy thấp thỏm bất an.

Đến Bí thư Huyện ủy Đảng ủy công an và Cục trưởng Cục công an đều đến đây, xem ra việc lần này vô cùng quan trọng rồi, không chết cũng phải lột ra.

Hàn Đông nói với Lý Vĩnh Trung

- Lý Vĩnh Trung, tình hình nghiêm trọng rồi, tại sao nhân viên Cục công an chúng ta không nghiêm túc làm việc.

Giọng điệu Hàn Đông vô cùng nghiêm khắc nói

- Bí thư Lý. Liên quan đến tác phong quy hoạch công tác chỉnh đốn. Ông đều chưa làm ra, bây giờ tình hình này, ông nói xem chuẩn bị làm thế nào?

Lý Vĩnh Trung trong lòng vô cùng bất mãn với Hàn Đông, có điều vẻ mặt không biểu hiện ra ngoài, ông ta nói

- Bí thư Hàn, tình hình này, tôi có trách nhiệm, ngày thường thiếu đi giám sát Cục công an trên dưới. Xét thấy tình huống trước mắt này, tôi chuẩn bị tiến hành mấy phương diện sau. Thứ nhất, nghiêm túc xử lý sự việc phát sinh, đối với những người đề cập đến có liên quan, nghiêm khắc dựa theo điều lệ quản lý tiến hành xử phạt. Thứ hai, toàn bộ hệ thống pháp luật chính trị huyện chỉnh đốn công tác trong vòng một tháng, thuận lợi tốt đẹp chính là tác phong công việc, nâng cao hình tượng hệ thống chính tị pháp luật.

Tuy rằng Lý Vĩnh Trung dáng lời thề son sắt, nhưng Hàn Đông rất không tin tưởng đối với ông ta, liền nói

- Tôi thấy thế không đủ, theo tình huống trước mắt mà nói, vấn đề hệ thống chính trị pháp luật vô cùng nghiêm trọng, bởi vậy tôi quyết đinh, mời Ủy ban kỷ luật tham gia. Tham dự vận động chỉnh đốn lần này, moi hết những thành phần sâu mọt nhất trong hệ thống chính trị pháp luật lên, chỉ có như vậy mới có thể thay đổi hình tượng hệ thống chính trị pháp luật. Ừ. Từ ngày hôm này, Huyện ủy thiết lập đường dây nóng tố cáo của quần chúng. Đặc biệt nhằm vào hành vi không hợp pháp của hệ thống chính trị, nghe quần chúng tố cáo.

Lý Vĩnh Trung trong lòng căng thẳng, Hàn Đông làm như vậy, rõ ràng là muốn lật tung cả hệ thống chính trị pháp luật. Hành động này cũng lớn quá, cứ như vậy chỉ sợ bản thân thành lập thế lực trong hệ thống chính trị pháp luật, sẽ rất nhanh thành lộn xộn toán loạn

Lúc này, Lý Vĩnh Trung cảm thấy người thanh niên Hàn Đông này quả thật quá ác độc, không ngờ ra chiêu này, bản thân cực khổ thành lập thế lực sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, khiến trong lòng ông ta vô cùng bất mãn, đồng thời tâm tư đầu quân cho Điền Thần càng lớn.

Hàn Đông thấy thần sắc của Lý Vĩnh Trung, biết ông ta chắc chắn khó chịu, nhưng trước mắt xem ra, cho dù là sau khi Khương Tường Vũ đánh tiếng rồi, ông ta vẫn không bằng lòng toàn lực phối hợp với công việc của mình.

Hơn nữa, bản thân muốn làm ra chút chuyện ở huyện Vinh Quang, hệ thống Đảng ủy Công an, không thể tránh khỏi phải giải quyết, vậy bây giờ bắt đầu từ đây, lại vừa hay có thể vì bản thân đến từ Phú Nghĩa đến công tác bắt đầu xây dựng nước cờ.

Xe của Bạch Hy Lâm sớm đã tới rồi, khi Hàn Đông bắt đầu họp tại hiện trường, anh ta luôn ngồi trong xe đợi.

Hàn Đông nói xong, cũng không để Lý Vĩnh Trung nói thêm nữa, trực tiếp lên xe, nói

- Về Huyện ủy.

Về phần đồn công an trấn Cổ Song, vậy giao cho Lý Vĩnh Trung đi xử lý, nếu như ông ta xử lý không tốt, đến lúc đó mình sẽ để cho ông ta biết sự lợi hại.

Thấy xe Hàn Đông chầm chậm rời khỏi, vẻ mặt của Lý Vĩnh Trung biến ảo, trong lòng không ngừng buồn bực, thật sự là quan hơn một cấp đè chết người.

Ngồi trên xe về Huyện ủy, Hàn Đông cẩn thận suy xét một lúc, trong lòng quyết định, liền bắt đầu từ hệ thống chính trị pháp luật. Đốt đống lửa đầu khi mình nhậm chức, nếu như Lý Vĩnh Trung không thích hợp, vậy thì nghĩ cách hạ ông ta xuống.

Vốn dĩ Hàn Đông cũng không muốn hấp tấp như vậy, nhưng mà đến trấn Cổ Song thấy tình hình như vậy, làm cho Hàn Đông cảm thấy, nếu như không nhanh chóng triển khai công tác, đến lúc đó xảy ra chuyện, thì muộn qua rồi.

Bởi vậy Hàn Đông quyết định dùng hai bút vẽ, một là chỉnh đốn lại hệ thông chính trị pháp luật, hai là tiến hành chỉnh đốn toàn diện xí nghiệp than đá.

Đây là gộp nhiều công việc lại để xử lý. Bởi vì xí nghiệp than đá đề cập đến nhiều phương diện lợi ích, từ chỗ hành động mụ chủ đó đưa tiền cho mình, Hàn Đông có thể đoán được, chắc chắn có không ít người cũng như thế, đặc biệt liên quan đến bộ môn quản lý. Xảy ra vấn đề chắc chắn không ít, đến lúc đó phải cùng nhau giải quyết.

Sau khi trở về Huyện ủy, Hàn Đông lập tức để Tả Nhất Sơn gọi Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Chu Sĩ Phương qua đây, Chu Sĩ Phương dáng vẻ nghiêm túc, rất có hình tượng của một nhân viên Ủy ban kỷ luật, ông ta nghe Hàn Đông giới thiệu xong, nói

- Bí thư Hàn, tình hình này quả thật đang tồn tại. Có điều, tôi cảm thấy nếu như thiết lập đường dây nóng, rất có khả năng dẫn đến một số phiền phức khác, như là có một số người không căn cứ hoặc cố ý bịa đặt, có thể gây oan uổng cho một số cán bộ.

Hàn Đông nói

- Loại tình huống này rất có khả năng, nhưng chúng ta không thể vì thế, mà không thiết lập đường dây nóng được, chỉ cần chúng ta đối với nội dung báo cáo tiến hành phân biệt là được, chỉ có sau khi thẩm tra mới xử lý, thế này mới không hàm oan người tốt, không bỏ qua kẻ xấu. Đương nhiên, đối với điện thoại tố cáo, trước tiên cần phải chọn nhân viên tin tưởng nhận nghe, nội dung điện thoại tố cáo, cũng nghiêm túc bảo mật.

Thấy Hàn Đông kiên trì như vậy, Chu Sĩ Phương cũng không phản đối nữa, nói

- Vậy Bí thư Hàn, tôi trở về làm phương án để cho ngài xem xem.

Hàn Đông gật đầu nói

- Ừ , ông đi làm đi.

Theo sau Hàn Đông lại gọi Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà tới, đem chuyện mình chuẩn bị tiến hành chỉnh đốn hệ thống chính trị pháp luật nói cho cô ta biết, nói

- Trưởng ban Phó, đối với hai chuyện này, Ban tuyên giáo phải tăng cường tuyên truyền giải thích công việc. Tuyên truyền công tác các loại hình thức tổ chức. Phải cho toàn bộ nhân dân trong huyện hiểu khá rõ hai việc này, đồng thời tốt nhất là nên tham dự trong đó.

Phó Sùng Hà hơi già, làn da tuy cũng không tệ lắm, khi cô ta cười lên, trên má xuất hiện hai lúm đồng tiền nhạt, cô nói

- Bí thư Hàn thật sự nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, Bí thư Hàn an tâm, tôi lập tức truyền nhiệm vụ cho Ban tổ chức tuyên giáo luôn.

Hàn Đông gật đầu, đối với Phó Sùng Hà, hắn chuẩn bị lôi kéo, bởi vì hắn cảm thấy Phó Sùng Hà rất khôn khéo. Người khôn khéo thường biết lựa chọn thế nào, chỉ cần hắn có thể lôi kéo về bên mình, vậy thì hắn nắm được năm phiếu rồi, đến lúc đó ưu đãi chút cho Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai, cứ như vậy là ngăn được Điền Thần rồi.

Tiễn Phó Súng Hà, Hàn Đông ngồi trước bàn văn phòng làm việc, suy tư một lúc, liền cầm bút, viết lên cuốn sổ nhỏ mấy chữ, phân biệt là

- Nhân sự, công an, than đá.

Đấy là công tác trọng yếu của Hàn Đông trước kia nhằm vào, nếu như có thể làm rõ ba việc này. Vậy thì tiếp theo sau, chỗ ngồi của chó của Hàn Đông thì dễ làm hơn nhiều rồi.

Lúc này Tả Nhất Sơn tiến vào báo cáo, nói

- Bí thư, Phó Chủ tịch huyện Vinh Tiểu Dân đến báo cáo công việc.

Hàn Đông trên mặt lộ vẻ tươi cười

- Ừ, mời ông ta vào.

Vinh Tiểu Dân tiến vào rất nhanh, ông ta cung kính nói

- Bí thư Hàn, chào ngài, tôi đến báo cáo công việc với ngài.

Ông ta cũng không phải vì tối hôm qua ăn cơm với Hàn Đông mà tùy ý, vẫn cung kính như trước.

Hàn Đông gật đầu nói

- Ngồi xuống đi rồi nói.

Đợi sau khi Vinh Tiểu Dân ngồi xuống, Hàn Đông nói

- Chủ tịch Vinh, ông chủ yếu nói về công tác an toàn và sản xuất than đá thôi.

Vinh Tiểu Dân sửa lại ý nghĩ, nhân tiện nói

- Bí thư Hàn, tôi nói về tình hình huyện tôi trước, huyện tôi là huyện lớn về than đá lớn. Trữ lượng than đá nhiều, phân bố cũng quản, nhưng bởi vì nhân tố giao thông, phát triển kinh tế, tài nguyên than đá huyện tôi không được thống nhất toàn diện, những doanh nghiệp than đá, đạ phần là kinh doanh phân tán, quy mô khai thác nhỏ. Cứ như vậy. Đối với chỉnh thể quảng than kinh doanh khai thác mang đến ảnh hưởng bất lợi, ngoài ra còn đối với giá sát an toàn, quản lý cũng tạo thành chướng ngại. Ngoài ra, khai thác than đá cũng đề cập đến nhiều lợi ích. Rất nhiều người có liên quan trong đó. Lấy Cục than đá làm ví dụ, mỗi năm, tôi đều phải xử lý một nhóm người, nhưng vì lợi ích kinh tế, vẫn chỉ cấm mà không dừng.

Tuy rằng cách nói của ông ta về vấn đề kinh tế về sau, khá uyển chuyển, cũng không có phê bình cá nhân đơn vị. Lấy Cục than đá làm ví dụ, nhưng Hàn Đông cũng nghe thấy ý trong lời nói của ông ta, lợi ích khai thác than đá vô cùng rộng, vậy thì động vào, đến lúc đó liên lụy khá nhiều mặt, khẳng định vô cùng phức tạp.

Hàn Đông ngẫm nghĩ một chút, nếu như Tống Võng đã giới thiệu Vinh Tiểu Dân cho mình, vậy thì mình cũng phải tín nhiệm ông ta, trọng dụng ông ta, nhân tiên nói

- Tiểu Dân àh, tôi đã quyết định, đối với sản xuất than đá toàn huyện tiến hành chỉnh đốn toàn diện, trước tiên cần phải làm là vấn đề an toàn sản xuất, bởi vậy tôi hy vọng cậu trong việc có liên quan đến than dá, đều có thể biết không nói nói không tận cùng, thế này mới càng tăng thếm tình hình toàn diện toàn huyện, cậu an tâm, lời của cậu, chỉ giới hạn trong hai người chúng ta thôi.

Nghe xong lời của Hàn Đông, Vinh Tiểu Dân trong lòng cảm kích, Hàn Đông nói vậy, thật sự toàn diện chấp nhận mìh rồi.

Vinh Tiểu Dân đương nhiên nắm lấy cơ hội này, vẻ mặt ông ta chân thành nói

- Nếu Bí thư Hàn đã tín nhiệm như vậy, vậy thì tôi cứ có gì thì nói đấy.

Hàn Đông gật đầu, lấy một điếu thuốc đưa cho ông ta.

Sau khi hai người châm điếu thuốc, Vinh Tiểu Dân bắt đầu nói tiếp.

Lúc bắt đầu ông ta nói là thật sự nhận được tình hình xác thực, rồi sau đó, vẫn có chút ít không tin tưởng, tin tức có thể tin được, ví dụ như con trai của Điền Thần, có mấy liên minh, ngoài ra một số cán bộ trong huyện có được cổ phần trong một số mỏ than.

- Xem ra tình hình thật vô cùng phức tạp rồi

Hàn Đông cảm thán một tiếng, lập tức vỗ vai Vinh Tiểu Dân nói

- Tiểu Dân, cậu phải có tư tưởng chuẩn bị đấy, chỉnh đốn than đá, là một trận đại chiến đấy, tôi chuẩn bị để cậu đảm nhận trọng trách đó, cậu có tâm lý chuẩn bị không ?

Vinh Tiểu Dân sửng sốt, Hàn Đông không ngờ đem trọng trách này giao cho mình, nhưng bản thân chỉ là một Phó chủ tịch huyện, đến Thường ủy cũng không phải, chỉ sợ có vấn đề không dễ xử lý.

Hàn Đông cười nói

- Cậu an tâm, tôi sẽ không để cậu đơn thương độc mã đâu, tôi chuẩn bị thành lập tiểu tổ chuyên môn giám sát an toàn sản xuất than đá, tôi đảm nhiệm tổ trường, Chủ nhiệm Trịnh của Văn phòng huyện ủy và cậu đảm nhận chức phó tổ trưởng, công việc ngày thường chủ yếu do cậu phụ trách, có chuyện gì quan trọng, để tôi phụ trách.

- Bí thư Hàn đã sắp xếp như vậy, tôi nhất định có lòng tin làm tốt công việc Bí thư Hàn sắp xếp

Vinh Tiểu Dân đứng dậy nói.

Hàn Đông nói

- Ừ, vậy là tốt rồi, cậu quay về chuẩn bị cho tốt, xem triển khai công tác thế nào.

Chín rưỡi sáng hôm sau, Hàn Đông mở hội nghị họp Huyện ủy Thường ủy.

Hội nghị lần này, chủ yếu thảo luận hai việc, một là vấn đề tác phong công tác của hệ thống chính trị pháp luật, hai là vấn đề an toàn sản xuất.

Những người tham gia hội nghị, ngoài các Huyện ủy Thường ủy ra, còn còn các vị Phó chủ tịch huyện, vài vị phó chủ nhiệm Hội đồng nhân dân, Phó chủ tịch Mặt trận tổ quốc cùng với lãnh đạo Mặt trận tổ quốc.

Hàn Đông vào trong phòng họp, trước tiên đem việc hai ngày vừa rồi tận mắt chứng kiến nói lại cho mọi người, lập tức nghiêm khác nói

- Loại hiện tường này, đối với hình tượng huyện ta ảnh hưởng vô cùng lớn, bởi vậy, chúng ta nếu muốn thay đổi hình tượng này, từ trong lòng công chúng thiết lập hình tượng tốt đẹp. Nhất định cần phải thay đổi hệ thông chính trị pháp luật đặc biết là vấn đề tác phong công tác hệ thống công an, cũng hy vọng chỉnh đốn trên mặt tác phòng. Mời mọi người bầy mưu tính kế, cùng nhau nghiên cứu thảo luận.

Hàn Đông vừa đến, giọng điệu đã xác định rồi, gọi các ông đến không phải là để các ông thảo luận vấn đề có nên hay không chỉnh đốn tác phong công tác, mà là để cho các ông bầy mưu tính kế.

Đây là một trong những quyền lực của Bí thư Huyện ủy, thảo luận vấn đề gì, không thảo luận vấn đề gì, Bí thư Huyện ủy có quyền tự chủ rất lớn, cái này không phải các Thường ủy khác có được quyền lực vậy.

Mặt khác, Bí thư Huyện ủy còn có một hàng quyền lực, chính là quyền quyết sách và phủ quyết cuối cùng, nếu như trên hội nghị Huyện ủy Thường ủy, ý kiến của Hàn Đông và mọi người không nhất chí, vậy thì hàn Đông có thể độc đoán ngang ngược quyết định. Nhưng quyền lực này như là con dao hai lưỡi, không thể dùng nhiều. Một là dùng toàn lực, thuyết mình Hàn Đông không đủ nắm chắc Huyện ủy, hai là cũng dễ bị người khác coi là hình tượng hống hách, không dân chủ.

Cho nên, quyền lực này, Bí thư Huyện ủy thông thường cũng không thể dùng được, trên cơ bản là hại nhiều hơn lợi, mất nhiều hơn được.

Tuy nhiên, Hàn Đông cũng không quản nhiều vậy làm gì, Hàn Đông bây giờ đã nắm chắc bốn phiếu rồi, nếu như có thể đạt được hiệp nghĩa với Lý Hoán Giai, lại thêm được sự ủng hộ của Trưởng ban Tuyên giáo Phó Sùng Hà, trên cơ bản không cần lợi dụng quyền lực đó, nhưng nếu như cần điều tất yếu, Hàn Đông cũng không ngại thể hiện sự hống hách ra.

Sau khi Hàn Đông nói xong, mấy vị Thường ủy cũng nói theo, nói ra những đề nghĩ tương ứng.

Lời của Chủ tịch huyện Điền Thần làm cho người ta đáng nghiền ngẫm, ông ta tự nhiên cũng không phản đối tiến hành chỉnh đốn vấn đề tác phong, nhưng ông ta chủ yếu nhấn mạnh cần phải nắm chắc một thứ. Vấn đề của độ, không thể làm hoảng sợ lòng người, như vậy mọi người cũng không có cách nào an tâm công tác.

Hơn nữa lời của Điền Thần và lời của Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung hiệu quả như nhau, điều này làm cho Hàn Đông bắt đầu cảnh giác, xem ra Lý Vĩnh Trung không chỉ không dựa vào mình, ngược lại còn dựa vào Điền Thần, nếu đã như vậy, cũng không cần khách khí với ông ta nữa.

Vẻ mặt của Hàn Đông trầm trọng đứng lên.

Có điều, Hàn Đông tuyệt nhiên không để ý, Lý Vĩnh Trung lựa chọn như vậy, phỏng đoán cũng có cách nghĩ của ông ta, có lẽ chủ yếu là bởi vì mình động chạm vào lợi ích Cục công an của ông ta. Nhưng thân là Bí thư Huyện ủy, nếu sợ đầu sợ đuôi. Đối với địa bàn của mọi người trong Huyện ủy nếu như cũng không nghe không thấy, vậy thì sao có thể triển khai công việc chứ.

Ánh mắt của lão Bí thư Lưu dường như có chút đờ đẫn.

- Lão Bí thư Lưu, chào ngài, tôi là Hàn Đông, đặc biệt đến thăm ngài

Hàn Đông mỉm cười nói.

Lão Bí thư Lưu khẽ mỉm cười, nếp nhăn trên mặt xếp chồng lên nhau

- Bí thư Hàn khách khí quá. Mời ngồi. Hiểu Anh, mau đi pha trà.

Hoàng Hiểu Anh khách khí nhận đồ từ tay Hàn Đông, đặt sang ngăn tủ bên cạnh, sau đó chuẩn bị đi pha trà.

Lão Bí thư Lưu run rẩy đi tới. Mọi người cùng nhau ngồi xuống, lão nói

- Bí thư Hàn thật là trẻ tuổi, trước đây tôi có nghe qua thanh danh của Bí thư Hàn, tuy nhiên chẳng thể ngờ được Bí thư Hàn trẻ tuổi như vậy, Bí thư Hàn trước ở huyện Phú Nghĩa làm ra thành tích rất tốt, hy vọng Bí thư Hàn có thể mà đến luồng sinh khí cho huyện Vinh Quang.

Hàn Đông mỉm cười nói

- Lão Bí thư Lưu quá khen rồi, tôi chỉ là làm tốt bổn phận công việc của mình thôi. Cố gắng bổn phận mà thôi, Lão Bí thư Lưu có thể ủng hộ nhiều hơn chút.

Lão Lưu

- Được rồi, người già rồi, cũng không muốn quan tâm rồi, huyện Vinh Quang có Bí thư Hàn đển chủ trì công việc, tin rằng sẽ phát triển hơn so với trước, tôi không cần quan tâm nữa rồi.

Ông ta là nhân vật dày dạn kinh nghiệm, lúc này Hàn Đông tuy nói khách khí, nhưng người nào làm lãnh đạo, sẽ bằng lòng người khác hoa chân múa tay trên công việc của mình chứ, cho nên trong ý của ông ta rất rõ ràng, về sau ông ta sẽ không can thiệp công việc của Hàn Đông.

Hoàng Hiểu Anh pha loại trà ngon mang đến, đặt một cốc trước mặt Hàn Đông, cười nói

- Bí thư Hàn ngài uống trà.

- Cảm ơn

Hàn Đông khách khí nói.

Đồng thời trong lòng Hàn Đông có chút nghi ngờ, lẽ ra cô ta là con dâu của lão Bí thư Lưu, muốn sắp xếp công việc chắc không có vấn đề gì, sao cả ngày trốn trong nhà làm gì.

Xem ra lão Bí thư Lưu và Hàn Đông đều có bộ dạng khá hợp ý. Hoàng Hiểu Anh nhớ ra vấn đề công việc của chồng mình. Kìm không nổi liền nói

- Bí thư Hàn, Lưu Khôn nhà tôi.

Lão Bí thư Lưu vừa nghe, lập tức trừng mắt noi

- Nói cái này làm gì?

Hàn Đông khẽ mỉm cười nói

- Lão Bí thư Lưu, trong nhà có khó khăn gì, mong người nói ra, Huyện ủy nhất định sẽ có biện pháp giải quyết. Lão bí thư Lưu vì huyện Vinh Quang mà trả không ít tâm huyết, Huyện ủy nhớ hết.

Trước khi đến đây, Hàn Đông tự nhiên đặc biệt hiểu một chút tình hình nhà Bí thư Lưu, ông ta năm năm làm Chủ tịch huyện ở Vinh Quang này, tám năm làm Bí thư, quả thật cống hiến rất lớn cho sự phát triển của huyện Phú Nghĩa.

Lão Lưu

- Không cần phiền tới Huyện ủy, cuộc sống của tôi đã đủ rồi, Bí thư Hàn có thể phát triển tốt huyện Vinh Quang, tôi cũng không đòi hỏi gì.

Từ nhà lão Bí thư Lưu đi ra, Hàn Đông hỏi Trịnh Thành Văn

- Hoàng Hiểu Anh nói là chuyện gì vậy?

Trịnh Thành Văn sắc mặt thay đổi, lập tức nói

- Bí thư Hàn, là thế này, con trai của lão Bí thư Lưu là Lưu Khôn, là Phó cục trưởng Cục giao thông, Hoàng Hiểu Anh muốn anh ta làm cục trưởng, có điều, Huyện ủy thảo luận không thông qua, chủ yếu là Chủ tịch Điền không đồng ý.

Hàn Đông gật đầu, thì ra là thế, ngày nào đó gặp Lưu Khôn, nếu có thể sử dụng được người này, để anh ta làm Cục trưởng cục giao thông cũng không phải không được.

Đồng thời, theo chuyện này, Hàn Đông có thể đoán ra, phỏng đoán Điền Thần và lão Bí thư Lưu có gì đó, nếu không, cũng không thể trở ngại sử dụng Lưu Khôn, cho dù là tình huống bình thường, Huyện ủy đối với hậu nhân của lãnh đạo cũ đều có sự chiếu cố thích hợp.

Buổi chiều Hàn Đông đi đến Cục cựu cán bộ.

Phòng của Cục cựu cán bộ này còn kém so với bên Phú Nghĩa.

Cục trưởng Cục cựu cán bộ là Phương Vũ Hằng là người đàn ông trung niên tinh thần phấn chấn, tóc ngắn tự nhiên. Trước khi Hàn Đông đến, ông ta đã triệu tập cán bộ của Cục đến.

Hàn Đông tiến vào trong phòng hội nghị, ngồi cùng mọi người, cười nói

- Hôm nay đến, chủ yếu là thăm hỏi các đồng chí lão thành, đồng thời giải quyết vấn đề, mời mọi người cứ nói thoải mái.

Kỳ thật, vấn đề của đồng chí lão thành khá là dễ giải quyết. Trong đó chủ yếu là vấn đề kinh phí. Chỉ cần giải quyết vấn đề kinh phí, vấn đề khác có thể đủ giải quyết dễ dàng.

Đương nhiên, tài chính huyện Vinh Quang không dư giả gì, bởi vậy tài chính của Cục cựu cán bộ khá là kẹt.

Mọi người nghe lời của Hàn Đông xong, tự nhiên bắt đầu kể khổ, chủ yếu là phí chữa bệnh không trả kịp thời, còn có xe của cán bộ lão thành cũng không được, mục nát, thường xuyên không đi được.

Cuối cùng Hàn Đông hứa hẹn, nhất định sẽ mau chóng giải quyết vấn đề kinh phí của Cục cựu cán bộ, mong mọi người an tâm.

Trở lại Huyện ủy, Hàn Đông lập tức thảo luận một chút với Trịnh Thành Văn, từ văn phòng Huyện ủy lấy ra một chiếc xe, đưa trước cho Cục cựu cán bộ, để bọn họ dùng. Dù sao cán bộ lão thành thường xuyên ốm đau, thời gian dùng xe tương đối nhiều, điều này bảo đảm trước.

Về vấn đề kinh phí của Cục cựu cán bộ. Hàn Đông nhất thời không nghĩ được giải quyết thế nào, cũng không thể làm giống như huyện Phú Nghĩa được, cho dù Ngưu Chí Không trong chuyện này vốn dĩ chịu thiệt, lại để anh ta vì huyện Vinh Quang đển đến đầu tư một khoản tiền. Gã mất đi càng nhiều. Huống chi, Hàn Đông cũng không thể luôn dựa vào cách này để giải quyết vấn đề kinh phí của Cục cựu cán bộ được, hắn cần phải thông qua bản thân cố gắng giải quyết mới được.

Tuy nhiên, Cục trưởng Cục cựu cán bộ Phương Vũ Hằng thật ra là một nhân tài không tồi, cho dù vấn đề của cán bộ lão thành tương đối nhiều. Bọn họ tỏ vẻ hài lòng về Phương Vũ Hằng.

Có thể đối xử công bằng với cán bộ lão thành, cũng có thể thấy Phương Vũ Hằng làm việc quả thật có bản lĩnh.

Hàn Đông đang ngồi nghĩ trong văn phòng, Tả Nhất Sơn tiến vào

- Bí thư, Cục trưởng Phương của Cục cựu cán bộ đến, nói là muốn báo cáo công việc với ngài.

- Để ông ta vào

Hàn Đông khẽ mỉm cười, Phương Vũ Hằng đến cũng nhanh đấy chứ, xem ra ông ta cũng là người nắm bắt cơ hội đấy chứ, thế này cũng tốt. chính mình mới đến, thật là thời điểm cần nhân sự.

Rất nhanh, Phương Vũ Hằng tiến vào, vẻ mặt cùng kính noi

- Bí thư Hàn chào ngài, tôi đến báo cáo công việc với ngài.

Hàn Đông gật đầu nói

- Ngồi đi rồi nói.

- Vâng, cảm ơn Bí thư Hàn.

Ông ta ngồi nửa mông ngay ngắn trước mặt Hàn Đông, hai tay quy củ đặt lên đầu gối.

Sau đó, Phương Vũ Hằng báo cáo lại việc của Cục cựu cán bộ, nói biện pháp công tác của Cục cựu cán bộ, đồng thời đưa ra vấn đề chủ yếu gặp phải.

Hàn Đông nói

- Cục trưởng Phương, tình hình tài chính huyện Vinh Quang, tin rằng ông cũng hiểu rõ, nếu muốn giải quyết vấn đề kinh phí, khả năng không lớn, đối với cái này ông có cách nào không?

Phương Vũ Hằng nghĩ một chút, muốn nói lại thôi.

Hàn Đông cười nói

- Có biện pháp thì nói ra, nói sai cũng không sao.

Phương Vũ Hằng nói

- Bí thư Hàn, tôi có ý này, Cục cựu cán bộ không chỉ thiếu kinh phí mà cơ sở vật chất cũng không được, bởi vậy muốn giải quyết vấn đề hoàn toàn. Tốt nhất là đi tắt. Cục cựu cán bộ chiếm diện tích đất bên cạnh còn có một khối đất hoang, có thể tìm một doanh nghiệp đến mở. Có như vậy, kinh phí, phòng ở, đều có thể giải quyết được, thậm chí còn có khả năng dư thừa, thế này có thể đảm bảo vấn đề kinh phí về sau.

Ông ta tạm dừng một chút nói

- Bí thư Hàn, cái này kỳ thật là tham khảo kinh nghiệm ngài mở đường Tân Giang ở huyện Phú Nghĩa.

Hàn Đông không khỏi mỉm cười, nói

- Nói như vậy, ông biết rõ công việc tôi làm ở huyện Phú Nghĩa?

Phương Vũ Hằng nói

- Bí thư Hàn là ra nhiều thành tích như thế ở huyện Phú Nghĩa, tôi tuy luôn ở huyện Vinh Quang. Nhưng cũng vô cùng khâm phục Bí thư Hàn, bây giờ Bí thư Hàn đến huyện Vinh Quang nhất định có thể dẫn dắt huyện nhanh chóng phát triển.

Hàn Đông nói

- Ừ, tôi cũng có lòng tin, có điều muốn phát triển tốt, nhân tài là quan trọng.

Phương Vũ Hằng nghe thấy, trong lòng lập tức dâng lên, một trận vui mừng, Hàn Đông nói như vậy, kỳ thật là nói với mình, hắn cần trợ thủ, mà hôm này đến báo cáo công việc cho hắn, quyết định quả nhiên là đúng.

Cho dù Điền Thần ở huyện Vinh Quang làm không ít năm. Hơn nữa thế lực không ít, Hàn Đông mới đến, thoạt nhìn, dường như thực lực không đủ. Nhưng Phương Vũ Hằng cảm thấy, bản thân nếu có thể sớm đầu quân phía Hàn Đông, phát triển sau này chắc chắn vô cùng không tồi. Đồng thời hôm qua từ phòng họp xem ra, Hàn Đông đối với công việc của bản thân vô cùng hài lòng.

Cho nên Phương Vũ Hằng liền theo sau đi vào.

- Bí thư Hàn yên tâm, dưới sự lãnh đạo của ngài, nhân tài không ngừng xuất hiện thôi

Phương Vũ Hằng mỉm cười nói.

Hàn Đông gật đầu nói

- Tôi cũng mong chờ, vậy cứ thế đi, ông đề xuất đề nghị được đấy. Tôi sẽ nghiêm túc suy xét.

Phương Vũ Hằng liền đứng dậy nói

- Bí thư Hàn, vậy tôi không làm phiền ngài làm việc.

Tiếp theo Hàn Đông xem văn kiện trong văn phòng, bỗng nhiên điện thoại dồn dập vang lên, dọa Hàn Đông một trận, có chút bực bội nhận điện thoại, chỉ nghe thấy Vinh Tiểu Dân trong điện thoại nói dồn dập

- Bí thư Hàn, mỏ than Trịnh lão đại ở trấn Cổ Song gặp chuyện không may rồi. Chôn hơn mười người.

- Cái gì?

Hàn Đông vừa nghe, lập tức đứng dậy.