Người Cầm Quyền

Chương 304: Thăm hỏi




Hàn Đông nói xong, trong phòng họp liền tĩnh lặng, mọi người dường như đều đang suy tư.

Hàn Đông im lặng hút thuốc, ánh mắt chậm rãi lướt qua mọi người.

Còn Điền Thần ngồi bên cạnh Hàn Đông, lại khẽ híp mắt, cầm lấy ly trà không ngừng uống, giống như đang rất khát vậy.

Trịnh Thành Văn ngồi ở vị trí gần cạnh cửa, hơi cuối đầu, cầm bút trong tay, giống như đang xem kỹ xem cây bút này rốt cuộc có phải là đồ cổ không vậy.

Hàn Đông thầm buồn cười, đây chỉ là bảo mọi người trao đổi một chút mà thôi, sao lại có tình trạng như thế này chứ.

Tuy nhiên, Hàn Đông trong lòng vẫn khá vui, ít nhất từ tình trạng này có thể nhìn ra được, Điền Thần trong Ủy viên thường vụ Huyện ủy, hoàn toàn không có được sự ủng hộ của mấy người.

Thế cục hiện tại, càng hỗn loạn thì càng có lợi cho Hàn Đông.

Bởi vì như thế, Hàn Đông mới có thể càng thêm dễ dàng kéo một vài Ủy viên thường vụ vào trong phe cánh của mình.

Khẽ mỉm cười, Hàn Đông đang muốn nói.

Lúc này Trưởng ban tuyên giáo Phó Sùng Hà giơ tay nói:

- Tôi nói một chút về công việc của Ban tuyên giáo vậy.

Mặt cô mang nụ cười nhẹ nhàng; thấy Hàn Đông gật đầu, bèn bắt đầu nói về công việc của Ban tuyên giáo.

Là một Ban tuyên giáo huyện, việc thật ra không hề nhiều, chủ yếu là khi bên trên có chuyện gì, phụ trách tuyên truyền một chút, sau đó khi trong huyện xảy ra chuyện gì, có truyền thông bên ngoài tiến hành theo dõi đưa tin, cũng phải ra mặt phối hợp.

Tổng thể mà nói, công việc của Ban tuyên giáo, đều là hoàn thành từng bước, không có chỗ nào sửa cũ thành mới. Càng huống hồ huyện Vinh Quang thời gian này cũng không xảy ra chuyện gì quan trọng, cho nên công việc của Ban tuyên giáo cũng không tìm được điểm sáng gì.

Tài ăn nói của Phó Sùng Hà rất tốt, rất lưu loát, báo cáo một lượt công việc của Ban tuyên giáo.

Hàn Đông khẽ gật đầu nói:

- Ừm, Ban tuyên giáo vẫn làm không ít việc, tuy nhiên, trong năm mới, phải nắm tốt công việc tuyên truyền của huyện Vinh Quang, huyện Vinh Quang muốn phát triển, thì phải để mọi người nhận thức sâu sắc được ưu điểm và sở trường của huyện ta, như thế về mặt thu hút đầu tư, mới có thể càng thêm thu hút người khác. Đồng thời, công việc của Huyện ủy, cũng cần tuyên truyền với bên ngoài nhiều hơn, cái gọi là rượu thơm cũng sợ ngõ sâu. Trách nhiệm của Ban tuyên giáo, chính là tuyên truyền, kết nối với bên ngoài, điều này phải tăng mạnh thêm bước nữa.

Lúc Hàn Đông nói, Phó Sùng Hà cúi đầu, cầm bút không ngừng ghi chép.

Sau đó, Tống Cang, Ban chỉ huy quân sự chính ủy huyện, bắt đầu báo cáo công việc, y chủ yếu tiến hành báo cáo về công tác gọi nhập ngũ của năm ngoái, đề cập đến một vài vấn đề khó của công tác gọi nhập ngũ năm nay, hy vọng trong năm mới, Huyện ủy có thể đưa ra nhiều biện pháp có hiệu quả, để xúc tiến việc triển khai công tác gọi nhập ngũ.

Hiện giờ kinh tế Trung Hoa ngày càng phát triển. Người trẻ tuổi hiện nay, đa số đều nhắm vào tiền, bởi vậy tính tính cực nhập ngũ, đã không còn tích cực như trước, điều này cũng mang lại ảnh hưởng bất lợi rất lớn cho công tác gọi nhập ngũ.

Hàn Đông cũng biết tình hình này, gật đầu nói:

- Làm nghĩa vụ quân sự là nghĩa vụ cần thiết của mỗi công dân. Chúng ta sở dĩ có thể thật sự an tâm làm kinh tế, nhân dân cả nước sở dĩ có thể an cư lạc nghiệp, là không thể tách rời với xây dựng quốc phòng. Bởi vậy chúng ta nhất định phải làm tốt công tác này, trước khi công tác gọi nhập ngũ năm nay bắt đầu, mời Ban tuyên giáo phối hợp thêm một chút, tăng cường tuyên truyền, một người nhập ngũ, cả nhà quang vinh. Phải tăng cường thực hiện các biện pháp ưu đãi, nâng cao tính tích cực nhập ngũ của thanh niên.

Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Chu Sĩ Phương tiến hành báo cáo công tác của Ủy ban kỷ luật, ông chủ yếu nói về vấn đề chống tham nhũng, đồng thời nói năm nay Ủy ban kỷ luật huyện chuẩn bị đẩy mạnh một bước biện pháp mặt này.

Hàn Đông được biết từ tài liệu, tham nhũng là một vấn đề quan trọng của huyện Vinh Quang, vì tài nguyên khoáng sản của huyện Vinh Quang khá phong phú, lợi ích được đề cập đến khá nhiều. Cứ như vậy, một vài quan chức không quản được tay của mình, tình hình xảy ra vấn đề cũng khá nghiêm trọng.

Tăng cường xây dựng trong sạch hóa bộ máy, điều này cũng đang là một dự định trong lòng Hàn Đông, tuy nhiên, lúc này Hàn Đông cũng sẽ không nói ra, phải đợi sau cuộc họp thảo luận với Chu Sĩ Phương mới nói.

Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung báo cáo công tác khâu chính trị pháp luật, đưa ra công tác trọng điểm của năm nay, phải tăng cường quản lý an toàn trị an, xây dựng cuộc sống, môi trường làm việc an ninh yên ổn cho nhân dân toàn huyện.

Tiếp theo, Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện Tiếu Hàm Cường cũng báo cáo một chút công việc, ông phụ trách phát triển, cải cách, thu hút đầu tư, giao thông, tư pháp, bảo đảm lao động, đều là những khâu khá quan trọng.

Từ báo cáo của Tiếu Hàm Cường, Hàn Đông cảm thấy được, công tác mảng phát triển, cải cách, thu hút đầu tư của huyện Vinh Quang còn chút bảo thủ.

Sau khi Tiếu Hàm Cường báo cáo, Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó chủ tịch thường trực huyện Thiệu Đăng Quyền cũng báo cáo một chút công việc của y.

Sau đó, Chủ tịch huyện Điền Thần cũng liền kề nói về công tác của Ủy ban nhân dân huyện, tiến hành tổng kết và bổ sung công tác Tiếu Hàm Cường và Thiệu Đăng Quyền vừa nói lúc nãy.

- Tổng thể mà nói, công việc chủ yếu của Ủy ban nhân dân huyện năm nay, chính là tăng cường thu hút đầu tư, đồng thời tiến hành thêm một bước quy hình và chỉnh đốn khai thác tài nguyên toàn huyện.

Điền Thần quơ cánh tay, bắt đầu nói, có vẻ rất có khí thế.

Bên trong phòng họp, đều vang cả giọng của Điền Thần.

Hàn Đông nhìn ra được, Điền Thần ít nhất đã nắm giữ mấy vị Ủy viên thường vụ của Ủy ban nhân dân huyện trong tay, còn về các Ủy viên thường vụ khác, trước mắt vẫn nhìn chưa ra.

Lúc này Điền Thần đổi lời, nói:

- Nhằm làm tốt công tác phát triển của huyện Vinh Quang, trước đó, Bí thư Cốc Dịch Lương đã chủ trì cuộc họp Huyện ủy, quyết định tiến hành điều chỉnh bộ máy tổ chức một vài cục, xã, thị trấn, Bí thư Hàn, anh xem chúng ta có phải nhân dịp này định nhân viên lại không?

Hàn Đông cười bình thản, hóa ra Điền Thần vội vàng mở cuộc họp thường vụ, là muốn ý này, không ngờ muốn nhân lúc mình vừa đến, chỗ đứng chưa vững, đã điều động nhân sự à?

“Thế này quá coi thường tôi rồi, cho rằng tôi dễ đối phó như thế sao?” Nghĩ đến đây, Hàn Đông xua tay nói:

- Ừ, vấn đề nhân sự quả thật là vô cùng quan trọng, nên điều chỉnh thì nhất định phải điều chỉnh kịp thời, nhưng tôi mới đến, việc điều động nhân sự, đợi sau khi tôi quen thuộc tình hình rồi hẵng nói đi.

Điền Thần đã vội điều động nhân sự, thì Hàn Đông cũng sẽ không theo ý y, sẽ không điều chỉnh nhanh như vậy. Càng huống hồ hiện tại Hàn Đông còn chưa hiểu rõ về quan hệ nhân sự của Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện, đương nhiên sẽ không tùy tiện ra tay, nếu không, cũng chỉ là tạo cơ hội cho người khác.

Hàn Đông là Bí thư Huyện ủy, có quyền phủ quyết cuối cùng. Thảo luận hay không thảo luận một vấn đề gì đó, cái này phải Hàn Đông quyết định.

Nụ cười trên mặt Điền Thần lập tức biến mất. Sắc mặt trở nên u ám, y bĩu môi nói:

- Bí thư Tiểu Hàn, anh vừa nãy cũng nói rồi, phải nắm chắc thời cơ, cố gắng thúc đẩy sự phát triển của huyện Vinh Quang. Vấn đề nhân sự này không thông thuận, chúng ta làm sao có thể phát triển nhanh hơn.

Nghe y lại bắt đầu gọi mình là “Bí thư Tiểu Hàn”, Hàn Đông cười cười, trong lòng lại cũng không để ý, tạm thời để y được lợi thế miệng lưỡi, đến lúc mình sẽ để y biết Bí thư Huyện ủy mình đây không phải dễ đối phó như vậy.

- Ừ, Chủ tịch huyện Điền, chính vì vấn đề nhân sự quan trọng, cho nên chúng ta nhất định phải thận trọng, khi nào thảo luận, tôi sẽ thông báo với anh.

Lời của Hàn Đông cũng bắt đầu không khách sáo nữa.

- Tốt thôi, hy vọng chúng ta không phải đợi quá lâu.

Điền Thần mặt sa sầm nói.

Các Ủy viên thường vụ khác đều nhìn thấy hết cảnh này, đều không nói gì. Điền Thần trước đó là ủng hộ công việc của Huyện ủy vài ngày, vốn dĩ y cho rằng lần này mình có thể làm bí thư Huyện ủy. Thành ủy không ngờ lại đưa Hàn Đông từ huyện Phú Nghĩa đến, điều này khiến y trong lòng rất khó chịu, trước kia thậm chí từng nói riêng với mấy người, lo rằng Hàn Đông tuổi quá trẻ, bởi vậy hy vọng mọi người sau này đoàn kết lại, cố gắng bảo đảm các quyết sách của Huyện ủy có thể chính xác, như thế cũng xem như là giá hộ tống cho Hàn Đông.

Đương nhiên, mọi người cũng đều rõ ý của Điền Thần, tuy nhiên mọi người có thể làm được Ủy viên thường vụ Huyện ủy, đương nhiên đều có vài thủ đoạn, sao có thể dễ dàng đứng cùng y như vậy.

Danh tiếng của Hàn Đông mọi người đều biết, bây giờ hắn từ huyện Phú Nghĩa sang, sẽ giống như một con cá mập lớn bỗng nhiên bơi vào vùng cảng yên lặng, cuối cùng gây ra chấn động mạnh.

Trong chấn động như vậy, mọi người đương nhiên cũng hy vọng có thể được lợi gì từ đó.

Lúc này thấy Điền Thần vừa đến đã bắt đầu thăm dò Hàn Đông, có người trong lòng cảm thấy Điền Thần có phải quá nóng vội rồi không.

Ủy viên thường vụ Huyện ủy, Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai trong lòng thầm nghĩ:

“Điền Thần đang không đợi được nữa đây. Hàn Đông nếu dễ đối phó như vậy, khi ở huyện Phú Nghĩa, Phương Trung không đến nỗi bị động như vậy. Bí thư này tuy trẻ, nhưng thủ đoạn chắc chắn không phải thường. Nếu muốn có được lợi từ tay anh ta, nhất định phải kiên nhẫn mới được.”

- Mọi người tiếp tục nói đi.

Hàn Đông không nhìn Điền Thần nữa, trên mặt mang nụ cười thản nhiên nói.

Kế tiếp, những người khác cũng lần lượt báo cáo công việc một chút.

Cuối cùng, Hàn Đông tiến hành tổng kết:

- Tổng thể mà nói, công việc của mọi người đều khá là có trật tự. Nhưng huyện Vinh Quang muốn phát triển, muốn thay đổi cục diện lạc hậu, thì nhất định phải tiến thêm một bước phát huy khai thác tinh thần đổi mới, phấn chấn tinh thần, giải phóng tư tưởng, tăng cường độ mạnh công việc, nếu không, chúng ta sao có thể thay đổi thế cục hiện có? Hy vọng các vị Ủy viên thường vụ động não hơn, nỗ lực mở rộng suy nghĩ, tính khai thác triển khai công việc.

Hàn Đông cũng không tiến hành chỉ thị cụ thể, suy cho cùng vừa mới đến, nếu chỉ trỏ công việc của mọi người, rất dễ khiến mọi người phản cảm.

Sau khi tan họp, Hàn Đông vừa mới về lại văn phòng, Phó bí thư Huyện ủy Lý Hoán Giai bèn đi theo vào, trên mặt y mang nụ cười hổ thẹn, nói:

- Bí thư Hàn, vấn đề nhân sự Chủ tịch huyện Điền nhắc đến trong cuộc họp, tôi không báo cáo trước với anh, đây là tôi không làm tròn bổn phận.

Hàn Đông khẽ gật đầu nói:

- Việc này đã qua rồi, thì không cần nói nữa. Sau này về nhân sự, còn cần Phó bí thư Lý phối hợp nhiều hơn nữa đấy.

Hắn cũng biết Lý Hoán Giai không thể có hảo tâm gì, tên Lý Hoán Giai này trước đó khi báo cáo công việc cho mình không nhắc đến chuyện nhân sự, đợi Điền Thần nói trong cuộc họp thường vụ xong mới đến nói, phỏng chừng cũng là mượn cơ hội này, thu được lợi gì từ đó.

Tuy nhên, Hàn Đông nếu muốn nhanh chóng nắm giữ thế cục Huyện ủy, áp chế Điền Thần, thì phải liên kết lại với Lý Hoán Giai, thái độ của Hàn Đông đối với Lý Hoán Giai là vừa lợi dụng, lại phải đề phòng.

Lý Hoán Giai khéo léo nói:

- Bí thư Hàn là nhân vật số một của Huyện ủy, vấn đề về nhân sự, đương nhiên phải do anh quyết định.

Hàn Đông không khỏi mỉm cười, ngụ ý của Lý Hoán Giai, là không thể để Điền Thần muốn làm gì thì làm. Mà phải làm chủ Huyện ủy, mà Huyện ủy đương nhiên cũng có phần Phó bí thư huyện ủy của y trong đó.

Lý Hoán Giai sau đó nói chuyện một lát rồi mới đứng dậy ra ngoài.

Hàn Đông nghĩ ngợi một lát rồi gọi Trịnh Thành Văn đến, nói:

- Chủ nhiệm Trịnh, anh sắp xếp một chút, mấy ngày này đi thăm hỏi lãnh đạo cũ một chút.

Mới đến huyện Ving Quang, đương nhiên phải đi thăm hỏi, đặc biệt là những vị lãnh đạo cũ, phải đi thăm hỏi càng sớm càng tốt, như thế thể hiện mình tôn trọng đồng chí lão thành. Đây cũng là chuyện quan trọng nhất của người làm quan mới nhậm chức.

Trịnh Thành Văn nghĩ một lát, nói:

- Bí thư Hàn, Bí thư Cốc bây giờ đang ở bệnh viện Thục Đô kiểm tra điều trị; ngoài ra lão Bí thư Lưu đang ở huyện Ving Quang, các lãnh đạo cũ, cán bộ lão thành còn lại, về cơ bản đều ở Cục cán bộ lão thành, tôi bảo Cục trưởng Phương Cục cán bộ lão thành chuẩn bị một chút.

Hàn Đông là Bí thư Huyện ủy, đương nhiên chỉ cần trọng điểm thăm hỏi lãnh đạo cũ của Huyện ủy một chút, đối tượng chủ yếu là người từng làm Bí thư Huyện ủy, còn những người khác, thì chỉ cần đến Cục cán bộ lão thành mở buổi tọa đàm là được.

Hàn Đông gật gật đầu, nói:

- Vậy được rồi. Sáng mai chúng ta sẽ đi thăm lão Bí thư Lưu, buổi chiều đi Cục cán bộ lão thành tọa đàm. Ngày mốt tôi sẽ đi Thục Đô thăm Bí thư Cốc. Thứ năm, sẽ đi thăm Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ Quốc.

Trịnh Thành Văn cúi đầu, ghi lại hành trình của Hàn Đông. Sau đó y nói:

- Bí thư Hàn, vậy thì tôi đi liên hệ với lão Bí thư Lưu một chút.

Hàn Đông nghĩ nếu anh đi chào hỏi trước, với người khác mà nói, dường như mình muốn để đối phương làm tốt việc chuẩn bị tiếp đón vậy, suy cho cùng tâm tư của đồng chí lão thành không dễ nắm chắc, thái độ của mình vẫn là thấp.

- Được rồi, không khéo lại quấy rầy Bí thư Lưu. Chúng ta đến lúc đó khiêm tốn một chút là được rồi.

Trịnh Thành Văn mỉm cười nói:

- Bí thư Hàn đúng là quan tâm các đồng chí lão thành.

Ngày hôm sau, Hàn Đông mang Trịnh Thành Văn, Tả Nhất Sơn theo, bảo Bạch Hi Lâm lái xe, đi thăm lão Bí thư Lưu.

Xe rẽ qua mấy cua, rất nhanh liền đến một khu nhỏ, nhìn có vẻ hơi cũ nát, tuy nhiên, sau khi vào bên trong, môi trường trong khu vẫn không tồi, cây cối um tùm, mấy tòa nhà đứng sừng sững giữa những cây xanh.

Bên trong tiểu khu rất tĩnh mịch, xe dừng lại đậu trước ngôi nhà màu vàng dưới sự chỉ điểm của Trịnh Thành Văn.

Trịnh Thành Văn nói:

- Bí thư Hàn, lão Bí thư Lưu ở cùng với người nhà, ở phòng một lầu một.

Hàn Đông gật gật đầu, tự mình xách đồ, mấy người bước lên trước, Trịnh Thành Văn bước lên nhấn chuông cửa.

Rất nhanh, cửa liền mở, một người phụ nữ trung niên mở cửa, nhìn thấy Trịnh Thành Văn, trên mặt lộ ra nụ cười nói:

- Chủ nhiệm Trịnh lâu nay mới đến đấy, hôm nay sao rảnh rỗi thế này?

Trịnh Thành Văn nói:

- Có lão Bí thư Lưu ở nhà không, Bí thư Huyện ủy Hàn đặc biệt đến thăm lão Bí thư Lưu.

Sau đó y lại giới thiệu với Hàn Đông:

- Vị này là con dâu lão Bí thư Lưu, Hoàng Hiểu Anh.

- Chào chị, tôi là Hàn Đông, đặc biệt đến thăm lão Bí thư Lưu.

Hoàng Hiểu Anh thấy dáng vẻ Hàn Đông hơi trẻ tuổi, không khỏi ngẩn người, sau đó liền lộ ra nụ cười nịnh nọt nói:

- Chào Bí thư Hàn, không ngờ rằng anh trẻ như vậy, mời anh vào trong.

Nghe thấy lời của Hoàng Hiểu Anh, Hàn Đông không khỏi cười đau khổ, mình đi đến đây, người gặp phải hễ biết thân phận của mình, đều cảm thán một hồi với tuổi tác của mình.

Tuy nhiên, Hoàng Hiểu Anh này nói trước mặt mình, dường như không hợp với thân phận của cô. Đương nhiên Hàn Đông cũng sẽ không so đo với cô, dù sao điều cô nói cũng là sự thật, thôi coi như cô thẳng thắn vậy.

Lúc này một ông cụ đầu hoa râm từ cửa dẫn tới vườn nhà bước tới, nhìn thấy mọi người liền sửng sốt một chút, sau đố liền giơ tay vỗ trên người vài cái, nói:

- Có khách đến à?

Hoàng Hiểu Anh vội nói:

- Ba, là Bí thư Huyện ủy Hàn mới đến tới thăm ba.

- Bí thư Hàn!

Lão Bí thư Lưu hơi sửng sốt, nhìn ba người bước vào một cái, Trịnh Thành Văn thì ông biết, hai người thanh niên còn lại ông chẳng biết ai, nhìn dáng vẻ bọn họ, gần như là sinh viên mới ra khỏi trường đại học vậy. Tuy nhiên ông rất nhanh liền xác định thân phận của Hàn Đông.

Suy cho cùng Hàn Đông và Tả Nhất Sơn ngồi ở đó, khí chất hai người đều có thể nhìn ra được, tuy hai người nhìn có vẻ ngang tuổi nhau, nhưng từ khí chất cũng rất dễ dàng nhận ra được địa vị cao thấp của hai người.

Ánh mắt lão Bí thư Lưu dường như hơi chậm chạp, lưng của ông cũng hơi còng, trên người mặc đồ đông màu xám, trên ống quần còn chút bùn, ông vừa làm việc ở trước vườn.

- Chào lão Bí thư Lưu, tôi là Hàn Đông, đặc biệt đến thăm ông.

Hàn Đông mỉm cười nói.

Lão Bí thư Lưu khẽ mỉm cười, những nếp nhăn dày đặc trên mặt cũng dồn lại với nhau.

- Bí thư Hàn khách sáo quá, mau ngồi đi. Hiểu Anh, mau đi pha trà.

Hoàng Hiểu Anh khách sáo đón lấy đồ Hàn Đông xách trong tay, đặt ở bên tủ. Sau đó bèn đi chuẩn bị trà.

Lão Bí thư Lưu run run bước tới, mọi người cùng ngồi xuống, lão Lưu nói:

- Bí thư Hàn đúng là tuổi trẻ đầy triển vọng, trước kia tôi cũng có nghe danh tiếng của Bí thư Hàn, nhưng nghĩ thế nào cũng không ngờ rằng Bí thư Hàn lại trẻ như thế. Bí thư Hàn trước kia ở huyện Phú Nghĩa đã tạo được thành tích rất tốt, hy vọng Bí thư Hàn có thể mang đến sinh khí cho huyện Ving Quang.

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Lão Bí thư Lưu quá khen rồi. Tôi chỉ là làm tốt bản chất công việc của mình, làm hết bổn phận mà thôi, hy vọng sau này trong công việc, lão Bí thư Lưu có thể ủng hộ nhiều hơn.

Lão Lưu nói:

- Không được nữa rồi, già rồi, cũng không muốn quan tâm nữa, huyện Ving Quang có Bí thư Hàn đến chủ trì công việc, tin rằng sẽ phát triển tốt hơn trước, tôi không cần nhọc tâm nữa.

Ông đều là nhân vật già thành tinh rồi, vừa nãy Hàn Đông tuy nói rất khách sáo, nhưng người làm lãnh đạo nào bằng lòng cho người khác khoa chân múa tay khi mình làm việc chứ. Bởi vậy ý trong lời của ông rất rõ ràng, sau này ông sẽ không can thiệp vào công việc của Hàn Đông.

Hoàng Hiểu Anh bưng trà đã pha xong tới, đặt trước mặt Hàn Đông một ly, cười nói:

- Mời Bí thư Hàn uống trà.

- Cảm ơn.

Hàn Đông khách sáo nói.

Đồng thời trong lòng Hàn Đông cũng hơi hoài nghi, lẽ ra cô là con dâu của lão Bí thư Lưu, muốn sắp xếp một công việc có lẽ không thành vấn đề gì, sao cả ngày ở nhà thế này?

Nhìn bộ dạng khá hợp ý của lão Bí thư Lưu và Hàn Đông, Hoàng Hiểu Anh nghĩ đến vấn đề công việc của chồng mình, không kìm được bèn hỏi:

- Bí thư Hàn, Lưu Khôn nhà tôi.

Lão Bí thư Lưu vừa nghe liền không vừa lòng trừng mắt nói:

- Nói cái này làm gì?

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Lão Bí thư Lưu, nếu trong nhà có gì khó khăn, xin ông nhất định phải nói, Huyện ủy nhất địng sẽ nghĩ cách giải quyết. Lão Bí thư Lưu đã vì sự phát triển của huyện Vinh Quang mà hy sinh nhiều tâm huyết như vậy, Huyện ủy đều nhớ rõ.

Trước khi đến, Hàn Đông đương nhiên đặc biệt tìm hiểu một chút tình hình của lão Bí thư Lưu, ông làm Chủ tịch huyện Vinh Quang năm năm, làm Bí thư tám năm, quả thật cống hiến rất nhiều cho sự phát triển của huyện Vinh Quang.

Lão Lưu nói:

- Không cần làm phiền Huyện ủy nữa, cuộc sống của tôi đã đủ tốt rồi, chỉ cần Bí thư Hàn có thể đưa huyện Vinh Quang phát triển tốt hơn nữa, tôi cũng không cầu gì khác.

Ra khỏi nhà lão Bí thư Lưu, Hàn Đông hỏi Trịnh Thành Văn:

- Chuyện Hoàng Hiểu Anh nói là chuyện gì?

Trịnh Thành Văn hơi đổi sắc mặt, liền nói:

- Bí thư Hàn, là thế này, con trai Lưu Khôn của lão Bí thư Lưu, là Phó cục trưởng cục giao thông, Hoàng Hiểu Anh muốn bảo anh ta làm Cục trưởng, tuy nhiên, Huyện ủy thảo luận không thông qua, chủ yếu do Chủ tịch huyện Điền không đồng ý.

Hàn Đông gật gật đầu, thì ra là thế, hôm nào gặp thử Lưu Khôn này, nếu người này có thể dùng được, đưa anh ta làm Cục trưởng cục giao thông cũng không phải không được.

Đồng thời, từ việc này, Hàn Đông cũng có thể đoán được, đoán chừng giữa Điền Thần và lão Bí thư Lưu có xích mích gì đó, nếu không, cũng sẽ không trở ngại trong việc dùng Lưu Khôn. Dù sao dưới tình hình chung, Huyện ủy đối với con cháu lãnh đạo cũ đều sẽ chiếu cố thỏa đáng.

Buổi chiều, Hàn Đông bèn đến Cục cán bộ lão thành.

Nhà Cục cán bộ lão thành còn kém hơn so với Cục cán bộ lão thành huyện Phú Nghĩa.

Cục trưởng Cục cán bộ lão thành Phương Vũ Hằng là một người đàn ông trung niên tinh thần phấn chấn, toc xoăn ngắn. Trước lúc Hàn Đông đến, ông đã triệu tập các đồng chí ở Cục cán bộ lão thành lại.

Hàn Đông vào phòng họp, ngồi cùng với mọi người, cười nói:

- Hôm nay đến, chủ yếu là đến thăm các vị đồng chí lão thành một chút, đồng thời giải quyết vấn đề, mời mọi người nói thoải mái.

Thật ra, vấn đề của các đồng chí lão thành đều khá dễ giải quyết, trong đó chủ yếu nhất chính là vấn đề kinh phí, chỉ cần có thể giải quyết vấn đề kinh phí, các vấn đề khác sẽ có thể giải quyết dễ dàng.

Đương nhiên, tài chính huyện Vinh Quang cũng không dư dả. Bởi vậy, kinh phí của Cục cán bộ lão thành cũng khá căng thẳng.

Mọi người nghe xong lời của Hàn Đông, tự nhiên bắt đầu kể khổ, chủ yếu là phí chữa bệnh không được thanh toán kịp thời, còn xe của Cục cán bộ lão thành cũng không ổn, hư hỏng thường xuyên không chạy được.

Cuối cùng Hàn Đông hứa, nhất định sẽ mau chóng giải quyết vấn đề kinh phí của Cục cán bộ lão thành, xin mọi người yên tâm.

Trở lại Huyện ủy, Hàn Đông lập tức thảo luận với Trịnh Thành Văn một chút, đưa ra một chiếc xe của Huyện ủy, để cho Cục cán bộ lão thành cho họ dùng. Dù sao Cục cán bộ lão thành thường bị đau ốm gì đó, thời điểm cần dùng xe khá nhiều, điều này phải bảo đảm trước.

Về vấn đề kinh phí của Cục cán bộ lão thành, Hàn Đông nhất thời vẫn chưa nghĩ được giải quyết thế nào, cũng không thể làm như huyện Phú Nghĩa, dù sao Ngưu Chí Không trong chuyện này vốn dĩ là chịu thiệt, nếu để y đến huyện Vinh Quang đầu tư một khoản vốn nữa, y càng thiệt nhiều hơn. Càng huống hồ Hàn Đông cũng không thể cứ dựa theo cách này để giải quyết vấn đề kinh phí của Cục cán bộ lão thành, hắn nhất định phải qua nỗ lực của mình giải quyết mới được.

Tuy nhiên, Cục trưởng Cục cán bộ lão thành Phương Vũ Hằng lại là một nhân tài không tồi, dù rằng vấn đề của các cán bộ lão thành khá nhiều, nhưng bọn họ lại đều tỏ vẻ vừa lòng với Phương Vũ Hằng.

Có thể giữ cân bằng những cán bộ lão thành này, cũng có thể thấy Phương Vũ Hằng làm việc quả thật có kỹ năng.

Hàn Đông đang ở văn phòng suy nghĩ, Tả Nhất Sơn bước vào nói:

- Bí thư, Cục trưởng Phương của Cục cán bộ lão thành đến rồi, bảo là muốn báo cáo công việc với anh.

- Bảo anh ta vào đi.

Hàn Đông khẽ mỉm cười. Phương Vũ Hằng này đến cũng nhanh thật, xem ra y cũng là người có thể nắm bắt cơ hội, thế này cũng tốt, mình mới đến, đang lúc cần người.

Rất nhanh, Phương Vũ Hằng liền bước vào, mặt đầy kính trọng nói:

- Chào Bí thư Hàn, tôi đến báo cáo công việc với anh.

Hàn Đông gật gật đầu nói:

- Ngồi xuống nói đi.

- Vâng, cảm ơn Bí thư Hàn.

Phương Vũ Hằng ngồi nửa mông trước mặt Hàn Đông, lưng thật thẳng, hai tay đặt ngay ngắn trên đầu gối.

Sau đó, Phương Vũ Hằng liền báo cáo tỉ mỉ công tác của Cục cán bộ lão thành một chút, nói về cách làm việc của Cục cán bộ lão thành, đồng thời lại đưa ra vấn đề chủ yếu gặp phải.

Hàn Đông nói:

- Cục trưởng Phương, tình hình tài chính huyện Vinh Quang, tin rằng anh cũng rõ, nếu muốn giải quyết vấn đề kinh phí từ tài chính, thì không có khả năng lắm. Đối với điều này anh có biện pháp nào không?

Phương Vũ Hằng nghĩ ngợi, muốn nói lại thôi.

Hàn Đông cười nói:

- Có cách gì thì cứ nêu ra đi, nói sai cũng không sao.

Phương Vũ Hằng nói:

- Bí thư Hàn, tôi có một cách, Cục cán bộ lão thành không chỉ thiếu kinh phí, hơn nữa thiết bị phần cứng cũng không tốt, cho nên nếu muốn triệt để giải quyết vấn đề, tốt nhất là dùng cách khác. Diện tích Cục cán bộ chiếm đất bên cạnh còn một miếng đất trống, có phải có thể tìm doanh nghiệp liên kết khai thác. Cứ như vậy, kinh phí, nhà ở, đều có thể giải quyết xong, thậm chí còn có thể có dư, như thế có thể bảo đảm vấn đề kinh phí về sau.

Ông dừng lại một chút, rồi nói:

- Bí thư Hàn, đây thật ra cũng là tham khảo kinh nghiệm ở đường Tân Giang ở huyện Phú Nghĩa của anh.

Hàn Đông không khỏi mỉm cười, hỏi:

- Nói như vậy, anh biết rõ công việc của tôi ở huyện Phú Nghĩa à?

Phương Vũ Hằng nói:

- Bí thư Hàn ở huyện Phú Nghĩa tạo ra nhiều thành tích như vậy, tôi tuy vẫn ở huyện Vinh Quang, nhưng cũng vô cùng khâm phục Bí thư Hàn. Bây giờ Bí thư Hàn đã đến huyện Vinh Quang, tôi tin rằng huyện Vinh Quang dưới sự lãnh đạo của anh, nhất định có thể rất nhanh mà phát triển.

Hàn Đông nói:

- Ừ, tôi cũng có niềm tin, tuy nhiên muốn phát triển tốt, nhân tài là điều quan trọng.

Phương Vũ Hằng vừa nghe, trong lòng lập tức sáng suốt, đầy mừng rỡ, Hàn Đông nói như vậy, thật ra là nói với mình, anh ấy cần người, mà mình hôm nay đến tìm anh ấy báo cáo công việc, quyết định này quả nhiên là đúng.

Dù rằng Điền Thần làm việc ở huyện Vinh Quang không ít năm, hơn nữa thế lực không kém Hàn Đông vừa mới đến, xem ra, dường như thực lực không đông. Nhưng Phương Vũ Hằng cảm giác, mình nếu có thể sớm chút dựa vào Hàn Đông, tương lai phát triển nhất định rất tốt. Hơn nữa, từ tình hình cuộc tọa đàm hôm qua mà nói, Hàn Đông khá vừa lòng với công việc của mình.

Cho nên, Phương Vũ Hằng bèn đi vào ngay sau đó.

- Bí thư Hàn yên tâm, dưới sự lãnh đạo của anh, nhân tài các mặt chắc chắn sẽ không ngừng xuất hiện.

Phương Vũ Hằng cười nói.

Hàn Đông gật gật đầu nói:

- Tôi cũng rất mong đợi, vậy thì thế này, kiến nghị anh đưa ra không tồi, tôi sẽ suy xét cẩn thận một chút.

Phương Vũ Hằng bèn đứng dậy nói:

- Bí thư Hàn, vậy tôi không làm phiền anh làm việc nữa.

Sau đó ông khẽ quay lưng lui ra.

Trên mặt Hàn Đông mang nụ cười, viết lại cái tên Phương Vũ Hằng này trong sổ, đồng thời gạch đít bên dưới.