*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thư viện nơi đội "Không người sống sót" đang đứng nằm cách Bảo tàng khoa học và công nghệ chưa đến 50m, nhưng xung quanh không có gì che chắn. Đội "Không người sống sót" chọn lái xe tới chứng trong đội có người biết chỉ huy, bởi vì Lục Ngôn bắn tỉa quá cùi, không thể tránh khỏi bị đối phương đánh giá thấp thực lực.
Sau vài phát bắn không thành công, thanh máu của Lục Ngôn bị Alpha tên Enke rỉa tầm 2/3, tạm thời cậu phải nấp dưới hàng rào bảo vệ để bổ sung thêm lượng máu. Mũi tiêm phục hồi có chứa chất lỏng màu đỏ giống với thanh máu trên ngực. Kim được đâm và phần ống cao su để bổ sung lượng máu bị mất, nhưng không thể tiêm một lần do áp suất không khí, phải cần ít nhất 20 giây cho mũi tiêm kế tiếp.
Trong vòng mười giây kể từ khi tiêm thuốc phục hồi, chiếc Toyota màu bạc của đội "Không người sống sót" đã chạy được nửa quãng đường. Thiết kế của bảo tàng được bố trí trống trải, thiếu sự che chắn, chỉ có một lầu. Nơi đây chỉ phù hợp ngắm súng, nếu bị đội khác tấn công thì rất khó để rút lui.
"Đội trưởng, cậu có thể cho tôi mượn khẩu M25 của cậu không?" Bạch Sở Niên lười nhác đứng dậy, vỗ nhẹ vào vết bẩn trên đồng phục.
Lục Ngôn không cam tâm, hơn nữa bộ dạng Alpha này trông không đáng tin cậy, đưa súng thì anh ta định làm gì.
"Này, cho anh." Lục Ngôn tháo súng bắn tỉa ném cho Bạch Sở Niên, "Anh dám thò đầu xem sao, súng của bọn họ đều hướng về cửa sổ đây này."
Bạch Sở Niên nhận lấy súng, nhẹ nhàng leo lên mặt kính trên hàng rào bảo vệ, dùng súng bắn tỉa không có ống ngắm bắn một viên đạn ra ngoài hàng rào, sau đó ngay lập tức thu người về.
Bánh xe trước ở bên trái của chiếc Toyota màu bạc đang lao nhanh thì bị đâm thủng, sau đó mất khống chế mà đi lệch hơn chục mét, tranh thủ trong vài giây sau, Bạch Sở Niên kéo chốt an toàn của súng rồi lại nghiêng người ra ngoài cửa sổ, ngắm vào giữa chân mày của người tài xế, bắn một phát rồi lại thu người về.
Âm thanh hệ thống vang lên ngay lập tức:
Bạch Sở Niên đội【 Cứ tùy tiện đánh 】 giết Enke đội 【 Không người sống sót 】
"Tài xế không còn, đội này phế rồi, xuống lầu tiễn bọn họ."
Lục Ngôn sửng sốt khi nghe thông báo giết người vang lên trong thành phố, một lúc lâu không phản ứng.
"Rambo đi theo tôi, cây mũi tên đọc đi với con thỏ." Bạch Sở Niên dẫn đầu đi xuống cầu thang. Tất Lãm Tinh bế Lục Ngôn rồi xoay cửa sổ. Năm ngón tay của anh mọc ra dây leo màu đen bò xuyên qua tấm kính của bức tường bảo tàng. Những dây leo đan vào nhau tạo thành một chiếc ghế dựa, hai người họ nhanh chóng trượt xuống.
Rambo không hoàn toàn dựa vào hành động của Bạch Sở Niên, đuôi cá tiếp tục phóng điện, hấp thụ điện trên các vật thể dẫn điện khác nhau, đồng thời nhảy về phía trước, Bạch Sở Niên bước vào thang máy, duỗi tay tiếp được Rambo. Thang máy nơi hai người đang đứng chứa đầy điện cao thế, tốc độ rơi vững vàng, nhanh chóng đáp xuống đất.
Đội "Không người sống sót" bị bao vây bốn phía, ở thư viện họ vừa mới đánh với hai đội, trạng thái lúc này không quá tốt. Tác động của việc lật xe đã khiến ba người còn lại bị hoa mắt chóng mặt, bọn họ không nghĩ tới việc thành viên chủ lực của đội bị giết đầu tiên, họ luống cuống tay chân vội vàng ứng chiến, gần như không hề còn sức đánh trả.
Tất Lãm Tinh dùng dây leo trói chặt kéo ba thành viên còn lại, để Lục Ngôn nhẹ nhàng làm thịt ba người, con số trước ngực Lục Ngôn lập tức từ "2" nhảy lên "5".
Bạch Sở Niên ngồi xổm xuống xem xét thành viên bị anh ta bắn vào đầu tên là Enke. Enke là một Alpha chim gõ kiến, con số giết trên ngực chỉ là "2" nhưng trên đồng phục của Alpha chim má bạc là "10" và của hai người còn lại là "0". Rõ ràng, đội này có ba kẻ có tiền, Alpha chim má bạc là người dẫn đầu và người tên Enke là một cao thủ.
*chim má bạc (Great tit)
Bạch Sở Niên cắt đồng phục của Enke thì phát hiện trên cơ thể hắn có hình xăm con chim trên ngực và trên cổ con chim còn có hoa văn màu đỏ.
Biểu tượng của tổ chức khủng bố "Hồng Hầu Điểu".
Trước đây, Bạch Sở Niên chưa bao giờ nghĩ rằng tổ chức khủng bố sẽ tham gia vào loại kỳ thi kiểu này, hắn rất tò mò về mục đích của chúng, nếu là vì tiền thì cũng có lý nhưng xét cho cùng thì kỳ thi ATWL cũng là một hạng mục kiếm lời cao nhưng so với buôn bán ma túy, buôn lậu và buôn người thì tham gia kỳ thi có vẻ vất vả hơn và có khả năng bị lộ thân phận cao hơn.
Nhất thời Bạch Sở Niên không nghĩ ra được lý do bọn chúng đến kỳ thi này nên hắn tạm thời bỏ qua vấn đề này, hắn rút ngòi nổ trên xác thành viên đội "Không người sống sót", trừ bỏ những cái đã quá giờ và đã hỏng thì còn lại mười hai cái, hắn chia đều mỗi người ba cái. Trong số đó có bốn ngòi nổ đã sắp đến giờ kích nổ, hơn nữa trên thắt lưng của mỗi người còn dư ra một cái, thời gian an toàn của mỗi người là 4h.
Hắn lục soát trên xác thành viên đội "Không người sống sót" một lần, thu được ba mũi tên phục hồi, một ống ngắm ban đêm PVS-4, một số loại dây đai đạn kích cỡ khác nhau và một bộ thiết bị liên lạc không dây.
Bạch Sở Niên hỏi, "Mọi người tìm thấy được cái gì?"
Tất Lãm Tinh: "Súng tiểu liên UZI."
*Súng tiểu liên UZI
Lục Ngôn: "Desert Eagle, băng đạn 10 viên."
Rambo đang cầm trên tay một khẩu súng Colt Python, nạp đạn từng viên một.
*Súng Colt Python
Bạch Sở Niên: "Loa khuếch đại âm thanh."
Lục Ngôn: "???"
Bạch Sở Niên giơ loa khuếch đại âm thanh lên nói với xác của thành viên đội "Không người sống sót": "Lần sau nên đặt tên đội hay hơn nha người anh em".
Trong sổ tay nhiệm vụ của Lục Ngôn, nhiệm vụ đầu tiên là giao thông tin cho người quản lý phòng lưu trữ ở tầng ba của thư viện, nhưng khi cả nhóm vào khu D tầng ba thì phát hiện toàn bộ hồ sơ trong phòng lưu trữ đều rơi trên mặt đất, tài liệu giấy A4 vứt ngổn ngang trên sàn, cả căn phòng lộn xộn đến mức khiến người khác đau đầu.
Quản lý phòng lưu trữ ngồi xổm trên mặt đất để thu thập tư liệu, Lục Ngôn thăm dò giao thông tin cho hắn, nhưng lại bị quản lý nóng giận mà quát lớn:
"Tôi đang bận, cậu không thấy hả? Có rất nhiều việc cần làm."
Tính khí cộc cằn của Lục Ngôn ngay lập tức bùng cháy, vừa định bắt đầu chửi bới thì bị Tất Lãm Tinh che miệng kéo trở về bên người.
"Chúng ta vẫn còn nhiều thời gian, vậy thì giúp quản lý xếp lại hồ sơ trước đã."
Bạch Sở Niên tìm một chỗ lười biếng ngồi xuống, nhặt một xấp "Hồ sơ A" lộn xộn trên mặt đất, vừa xem vừa phân loại.
Hồ sơ A ghi lại một loại virus chống lại con người, cơn bão virus bùng phát vào đầu thế kỷ 17.
Các triệu chứng giống như sự kết hợp của sốt xuất huyết Ebola và bệnh dại, như một cơn cuồng phong quét khắp thế một cách nhanh chóng và dữ dội.
Ngay lúc đó, các nhân viên y tế đã phát hiện ra rằng luân trùng hoang dã sau khi được xử lý có thể chế tạo thành vắc-xin, nó có thể thúc đẩy quá trình hình thành nhanh chóng của kháng thể virus ở người để điều trị và ngăn ngừa sự lây nhiễm đến từ loại virus đáng sợ này.
Những người may mắn sống sót thành công sau lễ rửa tội cơn lốc virus tưởng rằng thảm họa đã kết thúc, nhưng mãi đến tháng 11/1793, một bác sĩ khoa não tuyên bố rằng phía sau cổ mình một một khối phồng trông giống nửa quả trứng chim bồ, lúc phỏng vấn hắn gọi đó "tuyến thể".
Sau đó, đông đảo người dân cho biết, sau gáy họ cũng xuất hiện "tuyến thể" nhưng nó không ảnh hưởng đến tính mạng, vì vậy lúc đó vẫn chưa gây ra sự hoảng sợ nghiêm trọng.
Mọi người nghĩ rằng các tuyến thể này chỉ là di chứng của việc tiêm vắc-xin, nhưng họ đã phát hiện ra một sự thật đáng sợ rằng tuyến thể cũng xuất hiện ở sau gáy của một đứa trẻ sơ sinh, cái này lại di truyền.
Các tổ chức y tế lớn bắt đầu sôi nổi nghiên cứu chuyên sâu. Nghiên cứu phát hiện ra rằng quá trình phiên mã ngược không xảy ra ở trạng thái bình thường của tế bào người nhưng huyết thanh chứa các thành phần luân trùng lại có thể thúc đẩy quá trình phiên mã ngược của tế bào, do đó DNA từ các phân tử được tạo ra bởi các phân tử RNA của virut có thể được chèn vào chuỗi dài của bộ gen tế bào mầm.
Do đặc tính ăn cắp gen và dễ bị đột biến của luân trùng, tuyến thể của mỗi người chứa DNA từ các sinh vật khác nhau một cách ngẫu nhiên. Với hàng trăm năm tiến hóa, các tuyến đã trở nên hoàn toàn trưởng thành và biểu hiện các đặc tính khác nhau tùy theo DNA trong nhân tế bào, thậm chí đột biến thành các tuyến thể đặc biệt, mang lại cho con người những khả năng phân hóa năng lực khác nhau.
Mùa hè năm 1896, một ảo thuật gia trẻ tuổi đến từ châu Âu đã biểu diễn ảo thuật lơ lửng trong nhà hát opera và gây ra sự xôn xao lớn, lúc ấy có người vạch trần hắn "Nhưng xiếc cũng chỉ là lừa người", cũng có ý định lên đài để làm nhà ảo thuật xấu mặt nhưng nhà ảo thuật mở ra đôi cánh rồi bay trên trần nhà hát.
Mãi đến đầu thế kỷ trước, các nhà nghiên cứu mới nhận ra rằng nhà ảo thuật gia kia có thể là người đầu tiên trong lịch sử thức tỉnh được đặc tính sinh vật tuyến thể. Người ta suy đoán rằng hình dạng thức tỉnh tuyến thể của ông là một loài chim ruồi, có khả năng bay và lơ lửng trên không, hơn nữa tại thời điểm đó đã phân hóa năng lực cấp M2.
Tuyến thể giống như nơi ký sinh của virus, cùng tồn tại cùng có lợi cho con người và con người không thể loại bỏ chúng.
Thành thật mà nói, Bạch Sở Niên không nghĩ nhiều về việc các tuyến thể xuất hiện như thế nào, hắn không nhớ rõ chuyện xảy ra khi còn bé. Đến thời điểm ý thức được, hắn biết mình là Alpha bạch hổ, nếu có người sẵn sàng đi tìm nguồn gốc về nghiên cứu bí ẩn trên cơ thể con người thì thực sự là một chuyện tốt.
Sau khi phân loại tài liệu, Bạch Sở Niên nhặt một đống giấy vụn lộn xộn, chọc lên bàn, sắp xếp theo số trang.
Những điều được ghi lại trong "Hồ sơ B" thú vị hơn nhiều so với chồng báo cáo gen khó hiểu trước đó, nó giống như một bản báo cáo quan sát, ghi lại giai đoạn quá trình sinh sản của cơ thể thí nghiệm:
Nhật ký sinh sản của SOW-1513: Trái ngược với sức tấn công đáng kinh ngạc của SOW-1513, nó không hứng thú với việc kết hợp với Omega hoặc hơi nhút nhát. Bởi vì nó vẫn chưa đến thời kỳ giao phối, ngay cả khi chúng tôi tiêm một lượng lớn pheromone vào hộp sinh sản thì SOW-1513 cũng không muốn kết hợp với Omega mà chúng tôi đã chuẩn bị.
Cuối cùng chúng tôi cũng tìm một Omega khác, cậu thật dễ thương. Tôi thề rằng ngoại hình của cậu đã đột phá giới hạn thẩm mỹ của tạo hóa... Ôi ơn trời, SOW-1513 thích cậu. Nó từ từ tiến đến và ôm chầm lấy cậu từ phía sau. Đáng tiếc là chỉ ôm một chút thôi, hy vọng ngày mai sẽ có tiến triển.
Trời ạ, tôi nhìn thấy cái gì? SOW-1513 ôm Omega của tôi ngủ, nhìn dáng vẻ ngọt ngào của bọn họ, tôi nghĩ tôi sẽ sớm có một đứa bé, đứa bé sẽ có đạn công kích xuyên giáp giống như SOW-1513... Kỹ thuật sinh sản vẫn còn quá lạc hậu, một ngày nào đó chúng tôi có thể đạt được điều mình muốn chỉ với công nghệ chỉnh sửa gen và nhân bản.
......
Bạch Sở Niên rất quen thuộc với quá trình này, trong một thời gian dài trước đây, hắn đã kiệt sức sau khi trải qua cả ngày thử nghiệm thuốc ức chế và bài kiểm tra thể chất tàn khốc, sau đó được đưa trở lại hộp sinh sản ấm áp, nằm bên cạnh Rambo, ngửi mùi cơ thể anh rồi ngủ thiếp đi.
Ban đầu, các nhân viên nghiên cứu yêu cầu hắn vuốt ve và ôm Rambo. Từ trước đến nay, tính tình Bạch Sở Niên cực kém và luôn chống đối phục tùng mệnh lệnh nhưng lần này hắn không phản đối mà thử ôm Rambo vào lòng. Sau đó, mỗi đêm sau khi kết thúc huấn luyện, hắn lại trở về hộp sinh sản ngủ cùng Rambo, đây là hy vọng duy nhất vào mỗi ngày của hắn.
Sau khi xem xong Hồ sơ B, hắn vẫn chưa đã thèm, liền tìm kiếm Hồ sơ C trên mặt đất, không biết còn có thể nhìn thấy những hồ sơ khác không.
Sau khi tìm kiếm thật lâu, hắn tìm thấy một nửa phần còn lại của Hồ sơ C từ miệng của Rambo.
Đầu Lục Ngôn và Tất Lãm Tinh đổ đày mồ hôi đầy dọn dẹp phòng chứa hồ sơ và lấy con chip tình báo từ người quản lý, bốn người họ ngồi lại với nhau rồi mở sổ nhiệm vụ để quyết định xem đi nơi nào tiếp theo.
Lục đã hoàn thành một nhiệm vụ, sổ nhiệm vụ sáng lên một sao, Tất Lãm Tinh cũng vậy.
Bạch Sở Niên xem sổ nhiệm vụ của Rambo.
??? Ba sao.
Nhiệm vụ ngẫu nhiên 1: Sắp xếp Hồ sơ A đã hoàn thành
Nhiệm vụ ngẫu nhiên 2: Sắp xếp Hồ sơ B đã hoàn thành
Nhiệm vụ ngẫu nhiên 3: Tiêu hủy Hồ sơ C đã hoàn thành