Người Cá Medusa

Chương 4: C4: Ác mộng




Trung - Việt: Linh Thần

---

"Thượng úy Medusa, rốt cuộc sau khi anh và Thượng úy Timothy xuống nước đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Archer vừa hỏi vừa cần thận dùng băng sát trùng băng vết thương trên chân anh. Medusa nhìn dấu móng vuốt hung hăng trên mắt cá chân, mang giày quân đội lại. Dù đã tiêm thuốc giảm áp, anh vẫn cảm thấy lồng ngực khó chịu.

"Rốt cuộc vì sao Thượng úy Timothy lại chết? Đầu và cơ thể đều bị đứt ra... thật đáng sợ." Một trung sĩ trẻ tuổi tên Fedi nói nhỏ. Arthur râu quai nón tháo mũ ướt đẫm xuống, nhìn về phía thi thể còn lại của Timothy trong túi đựng xác đặt một góc, sắc mặt khó coi vô cùng.

"Là vì cậu nhỉ? Medusa..."

"Đúng vậy, Thượng úy Timothy hy sinh vì cứu tôi." Medusa bình tĩnh nói: "Thật không hổ là đội trưởng đội Cá kình khổng lồ vĩ đại, tôi sẽ bẩm báo công lao của anh ta với Thiếu tướng."

"Thế chẳng lẽ... người cá kia do một mình cậu bắt được?" Arthur nhìn về phía khoang sinh vật chưa người cá ở đuôi tàu ngầm hừ một tiếng, rõ ràng nghi ngờ điều này.

Medusa hơi khó thở, không muốn đôi co với bọn họ nhiều: "Đúng vậy."

"Có cái nịt, cậu là một quân y, nào có bản lĩnh như thế?" Sắc mặt Thượng sĩ "Chim ưng" mũi khoằm Goth sa sầm, đáy mắt lộ vẻ không cam lòng: "Công lao bắt người cá thuộc về đội Cá kình khổng lồ, thuộc về Thượng úy Timothy, cậu đừng hòng cướp!"

"Đúng vậy!" Một đội viên trong đội Cá kình khổng lồ cũng phụ hoạ, ánh mắt mấy người còn lại cũng chẳng mấy thiện cảm, trong mắt đã lờ mờ dấy lên ý giết chóc.

Medusa híp mắt nhìn về phía đối diện.

Đám binh lính vô lại này chỉ biết lợi dụng chức vụ để cướp bóc buôn lậu vật tư khắp nơi, bây giờ muốn tranh công với anh, quả là tham lam cực điểm, mơ mộng hão huyền. Nhưng nếu không dập rối loạn trước mắt, trong tàu ngầm dưới biển sâu này, toán binh lính này việc không biết giới hạn, lại có nguyên nhân cái chết của Timothy, mà quân y anh dẫn theo cũng không phải đối thủ của đám binh lính được trang bị súng ống hạng nặng thế này, cũng không phải không có khả năng bị bọn họ diệt khẩu.

Nhất là "Chim ưng" Goth, hung ác nham hiểm, là nhân vật khó giải quyết hơn Timothy nhiều.

"Vậy sao?" Medusa nhẫn nhịn không nói, ấn đồng hồ, video giám sát chiếu trong tàu ngầm bằng hình thức ảnh toàn ký, thể hiện chứng cứ rõ ràng. Trong hình ảnh, anh ở dưới biển sâu, thành thạo đâm súng gây mê vào cổ người cá, sau đó gắn dụng cụ chuyên khống chế người đột biến quá khích lên cơ thể và cổ người cá.

Anh khẽ nói: "Xin lỗi, tôi đã gửi video này cho Thiếu tướng khi mới về đến tàu ngầm rồi. DKhông cần biết các người có suy nghĩ gì, tốt nhất hãy giữ lại cho riêng mình đi. Nếu tôi có chuyện gì..."

Anh cười lạnh lùng, không nói thêm gì nữa.

Thấy mặt mày mấy thành viên của đội Cá kình khổng lồ đối diện đen như đít nồi, Archer cố nhịn cười. Tuy cậu ấy cũng không xác định được cái chết của Timothy có liên quan đến Thượng Úy Medusa không, nhưng người có ơn cứu mạng làm gì cũng đúng, cậu ấy cũng chẳng tiếc gì tên giết người điên cuồng chỉ biết bạo lực như Timothy... lần nào ra biển để tìm kiếm nguyên vật liệu cho Đế quốc, Timothy cũng giết chóc điên cuồng vì sở thích của gã, đến cả phụ nữ trẻ con cũng không tha, dù là quân y, cậu ấy cũng hy vọng Timothy xuống địa ngục từ lâu rồi.

Mấy binh lính không nói chuyện nữa, cuối cùng trong tàu ngầm cũng yên tĩnh.

Medusa dựa vào lưng ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mấy tiếng sau, tàu ngầm từ từ trồi lên mặt nước, lái vào tầng B1 của tàu quân đội.

Lúc cửa khoang mở ra, ngoài cửa truyền đến tiếng hoan hô và vỗ tay dậy trời. Xem ra, tin tức anh bắt được người cá đã truyền khắp tàu chiến này rồi, tin rằng chẳng mấy chốc nữa thôi sẽ truyền đến Nghị viện Đế quốc Saint Buren. Medusa nhếch môi, nhịn cơn đau trên mắt cá chân và cảm giác khó chịu dữ dội ở ngực, bước xuống từng bước một. Sau lưng anh là mấy binh lính nâng khoang sinh vật kim loại chứa người cá, bước theo anh từng bước. Medusa nhìn bóng dáng màu vàng kia đang trượt từ khoang sinh vật trong không trung vào hồ nước lớn chuẩn bị riêng cho nó.

Người cá bị anh bắt kia im lặng từ từ chìm xuống đáy, mái tóc đen tản ra phủ lấy ánh sáng rực rỡ lộng lẫy của vây đuôi màu vàng, giống như mây đen che khuất mặt trời, bây giờ anh mới để ý nó còn có một đôi cánh xinh đẹp như cá chuồn, lúc này đang khép sau lưng, khiến nó trông giống một Thần tử rơi xuống địa ngục.

Mà anh chính là ác ma đã kéo nó xuống địa ngục.

Anh cong cong khóe môi, thu lại tầm mắt, nhìn về phía trước.

Trong ánh mắt mọi người, sắc mặt Thượng úy Y tế trắng bệch, nhưng dáng dấp bước đi vẫn cực kỳ tao nhã, trên đồ quân y trắng có hào quang cả Đế quốc Saint Buren, khiến gương mặt xinh đẹp của anh trông thu hút hơn cả ngày thường. Đó là hoa hồng Đế quốc của Saint Buren. Thiếu tướng Niga kìm nén sự kích động, nhìn Medusa đến trước mặt cậu ta, đáy lòng dâng lên một luồng sóng nhiệt khó tả.

Thấy ánh mắt tán thưởng của Thiếu tướng trẻ tuổi, Medusa chào theo lễ quân đội với cậu ta.

"Trước giờ anh chưa làm tôi thất vọng bao giờ." Niga cười nói: "Lúc về, chắc chắn tôi sẽ xin Hoàng đế bệ hạ trao huân chương và phong tước cho anh."

Vừa nói câu này, nhiều binh lính đã nhìn anh với ánh mắt ghen tị.

Trao huân chương phong tước có nghĩa là có thể sở hữu dinh thự riêng trong lãnh thổ Đế quốc Saint Buren, mã không cần sống trên những khoang tàu trên thuyền chiến, trong thế giới hiện tại, đa số con người đều phải sống trên tàu cả đời, đây là vinh quang và xa xỉ cực lớn.

Nhưng anh muốn cái khác nữa. Medusa nhếch môi, sau đó chưa kịp quỳ một chân xuống tỏ ý cảm ơn đã cảm thấy một luồng khí nóng tràn xuống khoang mũi.

Một giọt, hai giọt, chất lỏng đỏ tươi rơi lên trang phục trắng tuyết.

Cơ thể Medusa loạng choạng, cảm thấy trời đất quay cuồng, hình như chứng giảm áp suất bắt đầu tái phát rồi.

"Medusa!" Hiếm khi Thiếu tướng vẫn luôn lạnh lùng lại lộ ra biểu cảm hoảng hốt, tiến lên một bước, đỡ lấy Medusa đang ngã về trước, ôm lấy anh trước mắt bao người.

"Đưa anh ấy vào khoang điều trị! Frukz, anh chữa trị cho anh ấy, dùng tất cả những kỹ thuật cao anh học ở Học viện Y học Đế quốc, tôi muốn anh ấy sống, nghe rõ chưa? Thiếu tướng nhìn về phía sĩ quan Y tế mắt hồ ly bên cạnh, nghiêm túc ra lệnh.

"Tuân lệnh!"

......

Từng giọt chất lỏng nóng hổi nhỏ trên mí mắt.

Medusa hoang mang mở mắt ra.

Từng sợi xúc tua trắng dần mọc dài ra trước mắt anh, tụ lại thành một cây gậy dài, trên đỉnh có mũi nhọn, trông giống một thanh xà mâu sắc bén, anh nhìn mình giơ tay lên, cầm lấy nó.

Sấm chớp ầm ầm. Dòng nước cuồn cuộn và dòng điện vây quanh đỉnh trường mâu, tạo thành vòng xoáy cực lớn vây quanh cơ thể anh, anh cúi đầu nhìn thử, thấy hai chân mình dần dính lại với nhau, lờ mờ có hoa văn như vảy, tỏa ra ánh sáng màu tím bạc, giống như những ngôi sao điểm xuyết trên chân.

Eo bị siết lấy, một đôi bàn tay có màng móng vuốt sắc bén thò đến từ phía sau, ôm lấy anh. Dù anh có vùng vẫy thế nào, đôi bàn tay ấy vẫn càng ôm càng chặt, đuôi cá màu vàng quấn lấy từ dưới lên trên, mang theo nhiệt độ nóng cháy, thiêu đốt từng tấc da thịt, giọng thiếu niên khàn khàn đầy mê hoặc thì thầm bên tai anh: "Ke... to..."

Medusa bừng tỉnh, toàn thân nóng ran.

Trước tầm mắt là một màu trắng tinh. Rất rõ ràng, anh đang trong khoang Y tế.

Sao lại mơ giấc mơ kỳ lạ như vậy?

Anh mơ thấy người cá kia sao?

Chẳng lẽ là vì thứ kỳ lạ quấn trên tay anh...

Anh nhìn xúc tua trắng quấn trên cổ tay giống như xương rắn và bọ cạp đan vào nhau quấn trên tay, anh nghĩ thầm, bên tai lại vang lên từ kỳ lạ nghe được trong mơ. Keto...

Là ngôn ngữ của tộc người cá sao? Âm tiết không rõ nghĩa này thật sự rất giống với phát âm tên Thần biển "Ceto" - thể hiện cho sự nguy hiểm nơi biển cả trong truyền thuyết Hy Lạp cổ đại.

Chính là vị thần đó... người đã mang thai yêu nữ báo thủ Medusa.

Tốt lắm. Nó đã giúp anh rất nhiều, "Ceto".