Ngược Về Thời Lê Sơ (Nam Việt Hải Quốc)

Chương 34: Mạnh không thể đỡ




Tác giả: Chuyện chắc sẽ có nhiều thiếu sót mong các bạn góp ý nhiều hơn để mình hoàn thiện nhé 

Mặt trời đã khuất xau núi, bên trong một cánh rừng thưa cách thành Đạo châu 6km, bóng người lấp ló, tiếng vó ngựa dẫm đạp tiếng phì phì của ngựa nhưng tuyệt nhiên không có một tiếng nói chuyện nào của con người. Trên quan đạo một bóng xám kỵ sĩ lướt nhanh, động tác quặt ngựa đày mĩ cảm rẽ vào rừng thưa bên đường rồi biến mất như chưa từng xuất hiện. Đây là một kỵ sĩ mông cổ chính cống. Một ngàn kỵ sĩ Du mục chưa được trang bị súng trường nhưng đã được trang bị đao nhật và cung cứng, trong vòng 100 m tầm sát thương của họ cực kì cường đại. 

Người kỵ sĩ lao vào doanh địa của đội quân hơn 2 ngàn người đang ăn lương khô cà nghỉ ngơi dưỡng sức. Bằng một động tác kẹp bụng ngựa kéo dây cương thắng ngựa đầy thuần thục, kị sĩ tung mình bay xuống chạy vội đến trước mặt một người thiếu niên anh tuấn đang ngồi dựa lưng vào một gốc cây nghỉ ngơi. Người thiếu niên này không phải ai khác mà chính là Nam Việt Vương Trần Nguyên Hãn. Kỵ sĩ vội vàng quỳ gối tay ôm ngực hành lễ báo cáo bằng một thứ ngôn ngữ xì xồ. Cáp Bột Nhĩ vội vàng phiên dịch bằng tiếng hán cho Nguyên Hãn. 

- Khả Hãn tôn kính, quân địch ước lượng tầm 7 ngàn. có 4 ngàn tại lều chính 3 ngàn phân bố tại ba cửa thành con lại. có tầm trên 300 kỵ binh là ngựa kém. họ cũng phái thám báo xung quanh 2 km. 

Nguyên Hãn trầm ngâm, Oa khấu này đã có kị binh thì chuyện lo lắng cho Pháo binh là rất quan trọng.: " Cáp Bột Nhĩ ngươi dẫn 100 nhân du mục dùng cung tên thu thập thám báo Oa khấu vòng ngoài. Sau đó tìm vị trí đặt pháo cách 1.5 km doanh trại địch 200 nhân du mục mang theo xẻng công binh đào hào sâu một thước rộng 3 thước xung quanh vị trí đặt pháo, 200 trường thương bảo vệ sau hào, 300 du mục cưỡi ngựa vòng quanh bảo vệ ngoài hào. tiếp theo làm như vậy.... như vây...." 

Tất cả tướng quân và đầu mục lãnh lệnh thực hiện nhiệm vụ của mình. Đến lúc này Nguyên Hãn mới thấy được việc mua 1000 nô lệ du mục là may mắn cỡ nào. Hắn thầm quyết định trước khi phát minh ra nòng giảm thanh thì không thể biến hết đội quân du mục này thành hoả thương kị binh được, mà phải dữ một phần làm thám báo. Họ sinh ra chính la để làm thám báo, với kĩ thuật cưỡi ngựa và bắn cung siêu việt. Nếu không có họ thì hôm nay pháo binh không thể tiếp cận vị trí thích hợp để công kích. Người hán coi người du mục la rất nguy hiểm thế nhưng Nguyên Hãn dám dùng, dám cấp vũ khí cho họ, vì có rất nhiều nguyên nhân. Đầu tiên họ cũng chỉ là dân thường thôi, thảo nguyên không phân biệt binh và dân, lên ngựa là binh xuống la thành dân. Cũng vì cuộc sống quá đói kém mà họ phải cướp thôi, và họ làm điều đó cũng theo lệnh của Khả Hãn. Ai cho họ ăn thì họ phục vụ người đó thôi. Với lại bây giờ họ tận tít phương Nam quá xa quê nhà của họ rồi không con đường trở về , nếu muốn thoát kiếp nô lệ chỉ có thể phục vụ cho Nguyên Hãn. Điểm quan trọng nhất là họ bị sức mạnh thần kì của quân đội Nam Việt kinh sợ, khồn thể nổi lên chút tâm tư nào. 

Phật... Véo .... Phụp đấy là những âm thanh vang lên khắp quan đạo và rừng thưa xung quanh. Cuộc chiến không cân sức của các thám báo bắt đầu, hơn 200 con sói thảo nguyên cưỡi ngựa mông cổ đối đầu với hơn 30 quỷ lùn cưỡi ngựa thồ cướp từ dân. Đây là một màn săn bắn, giết tróc nghiêng về một phía. Nhưng 30 thám báo lãng nhân sẽ rất nhanh bị phát hiện mất tích thế nên 200 thám báo du mục vẫn chia àm từng nhóm 5 người lùng xục trong màn đêm. 

Pháo đã vào vị trí, 200 du mục xuống ngựa đào công sự theo yêu cầu của pháo binh. Sau khi đào hào xong họ lại lên ngựa trở thành kỵ binh bảo vệ vòng ngoài cho pháo thủ. Xẻng công binh là một phát minh của rất lâu về sau cho bộ binh, nó là vâth rất quan trọng trong chiến tranh hiện đại, thế nhưng giờ đây chúng đang cống hiến giá trị to lớn cho Nam việt quốc. 

Chỉ 30 phút 200 nhân đã hoàn thành hào rộng 2 thước, sâu 1 thước vòng quanh đủ chứa 200 trường thương và 6 khẩu pháo. 

Trong quân doanh Oa khấu Yatashi đang lo lắng hắn đã phái đợt thám báo thứ 2 đi trong buổi tối hôm nay mà vẫn mất tích không hồi báo. Hắn chỉ còn 400 kị binh, nếu tung cả ra mà không biết tình hình địch thì có lẽ sẽ mất trắng, còn nếu cử các nhóm nhỏ thì không ăn thua. Hắn giờ đây như 2 mắt bị mù, nhưng thám báo vóng trong cách 1km vẫn chưa sao. Chứng tỏ định nhân không rõ số lượng vẫn ở ngoài 1km . Vậy nên nếu địch nhân xâm phạm hắn vẫn còn kịp đối sách. Hắn là samurai cường đại với bề dày kinh nghiệm chiến trận của gia tộc Hamachi. Nhưng khi chủ nhân của hắn bị ám sát hắn đã trở thành lãng nhân không còn danh dự. Thế nhừn hắn không chịu thua số phận. Hắn tập hợp các lãng nhân tạo thành một đội quân cường đại toàn lãng nhân không pha tạp hải tặc người Hán. Mặc dù quân số của hắn chỉ có 7000 nhưng hắn là một trong những nhóm hải tặc khét tiếng nhất, Độc nhãn Yatasshi. 

Hôm nay hắn ngửi thấy mùi nguy hiểm, điều mà hắn chưa từng thấy trước đó khi đối diện với quân Vệ sở ngu ngốc của nhà Minh. Địch nhân của hắn tối nay rất giảo hoạt chính vì thế nửa giờ trước hắn đã gom 2000 nhân mã của mặt tây và đông lại trong doanh giờ đã lúc nhúc 6000 quân có vẻ chật trội. Đây la một sai lần chết người của Yatashi, thế nhưng không thể trách hắn vì hắn chưa từng gặp qua pháo binh với tầm bắn xa quá 1km. 

Sau khi pháo binh đã bố trí xong quân Nam việt bắt đầu tràn về phía Doanh trướng của Oa Khấu. đi trước là 800 lính cung kị binh của dân du mục tỏa ra 4 phía săn đuổi kỵ binh của Oa khấu, tiếng chém giết tiếng va chạm binh khí tiếng cánh cung bật vang khắp trống. Tuy rằng ban đêm nhưng là ngày 14 ánh trăng khá tỏ nên việc các cung kỵ binh Du mục săn bắn dưới trăng tỏ ra hết sức thuận lợi. Ngay khi nhận được tin thám báo có hơn hai ngàn nhân tăng viện cho doanh trại Nguyên Hãn lập tức lấy bắn pháo hoa lệnh nổ pháo.