" Xin chào mọi người, tôi là Giám Đốc Lâm Dịch của công ty S như quý vị đã biết. Hôm nay tôi mở cuộc họp này ra để nói về vấn đề..."
Lâm Dịch đứng trên bục cao trong cuộc họp hội đồng quản trị và có tất cả những người có chức quyền trong trụ sở chính lẫn các trụ sở phụ khác.
"... cỗ phần trong công ty. Hiện tại tôi là người nắm giữ gần 43% cỗ phần ở trụ sở chính này. Cho nên tôi nghĩ cũng đến lúc thay đổi chức Chủ Tịch hội đồng quản trị rồi."
" Lâm Dịch, cậu nói gì vậy hả? Cậu nắm giữ nhiều cổ phần hơn Chủ Tịch Ân là thế nào chứ?"_ Một người lên tiếng hỏi, rõ ràng ông vừa kiếm tra hôm qua thấy giá trị cổ phiếu vẫn như thế không thay đổi mà.
" Vậy xin mời ông Hạch lên xem lại. Hiện tại tôi là người nắm giữ cao nhất ở đây."
Dù công ty có là ai thành lập nên thì người nắm giữ nhiều cổ phần nhất mới là người có quyền nhất. Và tất cả các trụ sở khác cũng nằm dưới trụ sở chính mà thôi.
" Sao có thể?"
" Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
" Vậy còn Chủ Tịch Ân thì sao?"
" Chủ Tịch Ân có biết chuyện này không?"
" Sao tôi không thấy Chủ Tịch tham gia cuộc họp vậy?"
"... "
" Được rồi, nếu như mọi người có thắc mắc gì thì cứ hỏi tôi. Còn không thì..."_ Lâm Dịch
" Nhưng Chủ Tịch Ân có biết chuyện này không?"_ Một người đàn bà trung niên đứng dậy hỏi.
" Phải đó, chuyện quan trọng thế này sao không có sự có mặt của Chủ Tịch vậy hả?"
Đúng vậy, kiếp trước chính là như thế. Ân Nhạc hoàn toàn không biết đến cuộc họp này cho đến khi ông đang ngồi làm việc trong phòng thì có vài nhân viên đi lên dọn đi bản tên của ông đi. Sau đó Ân Nhạc đột nhiên mang một số nợ khổng lồ mà đến bản thân ông cũng không biết nó từ đâu mà ra.
" Trước khi trả lời câu hỏi này thì mời các vị xem qua tài liệu mà tôi đã chuẩn bị trên bàn."
Lâm Dịch đợi đến khi mọi người mở ra và bắt đầu bàn tán thì liền nở một nụ cười thỏa mãn rồi mới tiếp tục nói.
" Đây chính xác là số liệu của những năm gần đây và nó không thể nào sai được. Chủ tịch Ân đã biện thủ một số tiền rất lớn của công ty mà số tiền đó là công sức do chúng ta làm ra."
Đám người vẫn đang bàn tán, họ vẫn không tin là Chủ Tịch Ân có thể làm ra chuyện này... nhưng bằng chứng rõ ràng là như vậy. Có một số người còn mở máy tính lên xác nhận xem đó có phải là sự thật không.
" Thật không biết là Giám Đốc Lâm lấy những số liệu đó từ đâu ra vậy?"_ Ân Nhạc đi vào trong phòng họp, bên cạnh còn có Ân Mẫn Chi, mẹ và em trai.
" Ân Nhạc?"_ Lâm Dịch ngạc nhiên vì Ân Nhạc xuất hiện tại đây, bên cạnh còn có gia đình ông.
" Uổn công tôi lâu nay luôn xem ông như bạn thân chí cốt, vậy mà bây giờ ông lại ở đây giở trò hãm hại tôi ngay trong chính công ty do tôi gầy dựng nên à?"_ Ân Nhạc nhìn ông ta đầy sự buồn bực, tình bạn kia vứt đi đâu rồi? Hay Lâm Dịch chưa từng xem ông là bạn?
" Hãm hại là sao?"
" Chủ tịch Ân có thể nói rõ hơn được không?"
" Hãm hại sao? Tôi mà cần hãm hại ông à?"_ Lâm Dịch
" Vậy chú giải thích xem tại sao trong thời gian ngắn mà số cổ phần của chú tăng lên hơn 20% thế?"_ Ân Mẫn Chi nhìn ông hỏi.
" Đúng đấy, rõ là tối hôm qua tôi vào xem thì số cỗ phần vẫn như vậy. Vậy mà hôm nay lại tăng những 20%, đây đâu phải là con số nhỏ mà bảo tăng là tăng?"_ Một người lên tiếng đồng tình.
" Chuyện này... là do số cổ phần của họ hàng bán lại cho tôi đấy."_ Lâm Dịch
" Vậy chú xuống kia ngồi một chút nhé, cho cháu mượn chỗ tí."_ Ân Mẫn Chi đi tới đặt máy tính lên bàn, Ân Nhạc Huân cũng đến giúp chị gái kết nối máy tính với máy chiếu lớn.
" Chủ tịch Ân và mẹ cũng xuống ngồi đi ạ"
Lâm Dịch nhìn cô, chần chừ một lúc rồi đi xuống dưới ngồi. Ông và Ân Nhạc ngồi đối diện nhau nhưng Lâm Dịch không dám nhìn ông Ân lấy một lần.
" Nhân tiện thì cháu cũng giới thiệu một chút, cháu là Ân Mẫn Chi con gái lớn của Chủ tịch Ân."
" Theo như lời của Giám Đốc Lâm đây thì Chủ tịch Ân đã biện thủ tiền của công ty. Vậy Giám Đốc Lâm có thể giải thích giúp cháu đây là gì không ạ?"
Ân Mẫn Chi vừa dứt lời trên màn hình liền hiện lên những hình ảnh một người phụ nữ lạ luôn lén lút ra vào công ty vào tối muộn và còn xuất hiện trong phòng Chủ tịch.
Lâm Dịch nắm chặt tay cố gắng giữ bình tĩnh.
" Tôi không biết cô ta là ai cả. Và cô ta thì liên quan gì đến chuyện này hả?"
" Ồ, Giám Đốc không biết cô ta là ai sao? Nhưng lạ thật đấy, một cô gái đều đặn mỗi tuần đều đến nhà ông mà ông lại không biết sao?"
Ân Nhạc Huân mở những tấm hình lên, trên góc các tấm hình đều được in ngày giờ cụ thể, muốn chối thì cũng khó.
" Và theo như cháu được biết thì cô gái này làm bên phòng Kế toán, chỉ là một nhân viên thực tập nhưng lại ra vào công ty mỗi tối và thường xuyên đến nhà ông là sao nhỉ?"
" Hơn nữa, những số liệu mà ông đưa ra lúc nãy hoàn toàn đúng..."
" Đấy mọi người thấy chưa? Các số liệu đó hoàn toàn đúng."_ Lâm Dịch đứng dậy nhìn mọi người.
" Khoan đã, sao chú vội vàng vậy? Cháu còn chưa nói xong mà!"_ Ân Mẫn Chi nhếch môi, càng cuốn thì càng làm cho người ta biết mình mới là người sai mà thôi.
" Nhưng số tiền mà chú cho là bị Chủ tịch Ân biện thủ không biết bằng cách nào mà nó lại đứng dưới tên một người phụ nữ khác mà trùng hợp thay người phụ nữ ấy lại là vợ của chú nhỉ?"
" Chuyện này..."_ Lâm Dịch đứng người, ông luôn làm việc vô cùng cẩn thận vậy mà lại bị một con nhóc chỉ mới 17 18 tuổi vạch trần hết, còn có đầy đủ bằng chứng như vậy.
" Còn nữa, lúc nãy ông bảo số cổ phần kia là do họ hàng gì đấy bán lại cho ông. Cái lý do vô lý như thế mà ông cũng nói ra được thì tôi cũng đến chịu."
" Đây là số liệu cổ phần những năm trước. Trước vẫn rất bình thường, nhưng với những năm gần đây thì các cái tên có chút thay đổi. Và những người này hoàn toàn không có mặt trong cuộc sống này mà đó là do ông tự lập ra với mục đích là chiếm đoạt công ty."
Ân Mẫn Chi nhìn ông ta, vì ông ta mà kiếp trước cô sống không như con người, hại cả gia đình cô đến chỗ ngủ cũng chẳng còn. Chính cô là người đã đặt camera trong văn phòng làm việc của ông ta. Đồng thời cũng biết được do Lâm Dịch đã mua chuộc nhờ nhân viên giám sát xóa đi các đoạn ghi lại việc cô nhân viên thực tập kia đã làm.