Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 884






Chương 884

Lúc này, Lương Tiểu Ý đột nhiên lao đảo…Cô ấy sững sờ…Thì ra, trong bất giác, người đàn ông đó đã sớm đánh chiếm lòng phòng vệ của cô ấy, đã sớm phá vỡ thành luỹ kiên cố của cô ấy, bước vào trái tim cô ấy một lần nữa.

Trên khuôn mặt của cô ấy, tím tái nhợt nhạt, vết cắt trên cánh tay, vẫn còn đang chảy máu, từng giọt từng giọt, phần còn lại của cô ấy, đã trở thành một vũng máu. Cô ấy bởi vì mất máu, đôi môi tái nhợt, không chút sắc máu.

Tuy nhiên, cô ấy cười, nụ cười mím môi này, giống như đoá hoa mẫu đơn trong ánh trăng lạnh lẽo, đáng lẽ không nên xuất hiện, nhưng lại lộng lẫy không gì sánh bằng.

Cơ thế của cô ấy, đang khẽ chao đảo, tinh thần của cô ấy, đang dần sa sút, di chứng của việc mất máu, bắt đầu phát ra. Cộng với chút dược tính đó, lại bắt đầu tái lại. Nhưng mà cô ấy không dám nhúc nhích, cô ấy sợ một lúc bất cẩn, sẽ cho Ôn Tình Tuyết tìm được cơ hội, cướp lấy thế chủ động.

“Rầm” một tiếng, cửa đột nhiên bị đá tung ra.

Ánh mắt của Lương Tiểu Ý lộ vẻ mừng rỡ, cô ấy quay lưng về phía cửa, lúc này, khi nghe thấy âm thanh cửa bị đá tung ra, cô ấy vui vẻ quay đầu lại: “Tô Lương Mặc, cuối cùng anh cũng đã đến rồi…”

Ánh nhìn của cô ấy, sớm đã bị mồ hôi làm nhoè đi, ánh nhìn, toàn vẻ mơ hồ, cô ấy nhìn thấy người đàn ông cao lớn, thân hình thon dài, đang đứng cách cô ấy hai ba mét.

Cô ấy có thế, yên tâm ngất đi rồi.

‘Sada Yamaichiro ngơ ngác nhìn lấy người phụ nữ trong tay..Cô ấy không đẹp lắm, thực sự.

Anh đã từng ôm rất nhiều người phụ nữ, đủ loại màu da, không ai mà không thân hình quyến rũ, xinh đẹp động lòng người. Sada Yamaichiro nghỉ hoặc nhìn người phụ nữ anh đang ôm trong vòng tay, cô ta chính là người đã khiến cho Tô Lương Mặc say đảm đến độ chết mê chết mệt đấy ư?

Không đẹp, thật sự không đẹp chút nào.

‘Sada Yamaichiro lắc đầu. Người đàn ông Nhật Bản đang đánh giá Lương Tiểu Ý thì ánh mắt bỗng trở nên lạnh lùng, một lưồng gió mạnh thổi tới từ sau lưng anh ta. Sada Yamaichiro nói một câu ‘Không đẹp” rồi một tay ôm lấy người phụ nữ trong lòng, một tay kia đột ngột vươn ra, không cần quay đầu cũng đỡ chính xác nắm đấm tràn đầy sát khí đang tiến đến kia.

Mắt Vân Nhất như sắp nứt ra, giải quyết xong tên côn đồ cuối cùng, cậu ta vội lao ra như tên bẩn, xuất chiêu tàn độc, nắm đấm sắp sửa nện vào tên người Nhật từ đâu xông vào này nhưng cậu lại thất bại!

Trong mắt Vân Nhất tràn đầy vẻ khiếp sợ! Thân thủ của mình ra sao, trong lòng Vân Nhất hiểu rõ, người bình thường cho dù có giỏi thế nào cũng không thể chặn cú đấm này của cậu ta một cách dễ dàng như vậy được.

‘Vân Nhất ngước mắt nhìn đối phương vẫn đang xoay lưng về phía mình, ngay cả quay đầu đối mặt với kẻ địch cũng không cần đã tiếp được nắm đấm của cậu ta. Trái tim Vân Nhất đập loạn xạ, hồn vía kinh hãi!

Cậu ta dùng giọng nói khàn khản hỏi: “Anh, là ai?” Cậu ta cảm thấy chuyện lần này chỉ sợ là hỏng bét rồi, quả thực đã phụ lời giao phó của Boss rồi Cao thủ! Người này thật sự là cao thủ!

‘Sada Yamaichiro cũng không thèm quay đầu lại, một tay vẫn cứ chặn lại nắm đấm có ý định xúc phạm anh của Vân Nhất, mà anh vẫn còn tâm tư âm thầm đánh giá người phụ nữ trong lòng, người phụ nữ của Tô Lương Mặc.

Đàn ông trời sinh đã có tính chiếm hữu, đặc biệt là phụ nữ sẽ càng khơi thêm dục vọng chiếm hữu, họ sẽ dùng mọi cách tàn bạo để đoạt được.

“Kẻ hèn Yamaichiro – Sada Yamaichiro” Giọng nói chút nữ tính chậm chạp vang lên, kèm theo đó là thái độ thờ ơ của người nói.

Từng từ, từng chữ nhấn mạnh buông ra rất chậm, một câu nói mười chữ, người bình thường chỉ cần hai ba giây là đã nói xong, người này lại dùng ít nhất mười giây mới nói hết câu.

Nhưng vì thế, một lưồng hơi thở không hiểu sao lại khiến người ta cảm thấy vô cùng nguy hiểm thông qua câu nói chậm chạp này xông thẳng vào lỗ tai Vân Nhất.

‘Vân Nhất hút một ngụm khí lạnh… Tuy cậu ta chưa từng nhìn thấy người thật, nhưng cái tên Sada Yamaichiro lại như sấm rền bên tai!

Hơn một tháng trước, Sada Yamaichiro tới thành phố S, Vân Nhất thật không ngờ, trăm lần ngàn lần không thể ngờ, hôm nay, ở nơi đây, lại có thế nhìn thấy thủ lĩnh của Yamaguchi tiếng tấm vang dội này.