Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 748




“Anh còn nói nữa à!” Lương Tiểu Ý rất tức giận, sắp bị da mặt dày của Tô Lương Mặc đánh bại rồi.

“Anh không nói sai đâu. Lương Tiếu Ý, em xem, toàn bộ những suy nghĩ của em đều viết ra trên mặt hết rồi kìa, không biết che giấu gì cả. Em như vậy thì người ta vừa liếc một cái đã biết em đang nghĩ gì, rất dễ làm họ nảy sinh ý muốn bắt nạt. Em thử nghĩ đi, nếu không có anh ở bên em thì sao em ứng phó với mấy con chó sói hổ báo ở ngoài được… Nên là”

Anh trịnh trọng đứng đắn mà nói: “Vợ à, sau này mà gặp phải tên nào là đực thì… phải tránh xa một chút. Lũ đàn ông trên đời này đều không phải người tốt, trừ anh ra”

Khuôn mặt tuấn mỹ của Tô Lương Mặc vô cùng thản nhiên mà nghiêm trang, chẳng khác gì lúc đi họp.

“…” Mặt mũi đâu hết rồi? Lương Tiểu Ý rất muốn hỏi, nhưng lại phát hiện cô không nói được gì.

“Đến rồi” Khi đang nói chuyện, xe rất nhanh đã quẹo, lái vào một khách sạn mới mở gần đây.

“Victoria Secret” là khách sạn mới được xây dựng trong vòng nửa năm gần đây. Từ trang hoàng đến phục vụ rất là tân tiến, bám sát vào xu thế của thời đại. Do đó khách sạn này vừa tiến vào thành phố S chưa được bao lâu thì danh tiếng đã vang dội trong giới thượng lưu.

Tô Lương Mặc dừng xe trước cổng vòm của sách sạn, lập tức có một nhân viên phục vụ đẹp trai anh tuấn tiến đến giúp mở cửa xe: “Thưa anh, mời anh xuống xe”

Đôi chân dài bước ra, Tô Lương Mặc không để ý đến nhân viên phục vụ và vượt qua đầu xe. Anh sửa sang quần áo trên người một chút, sau đó mở cửa xe dưới ánh mắt hoang mang của Lương Tiểu Ý và làm một động tác “mời” như một quý ông: “Quý cô xinh đẹp, mời xuống xe”

Lương Tiểu Ý ngơ ngác. Từ góc độ của cô nhìn lên chỉ thấy khuôn mặt điển trai của người đàn ông in trong tầm mắt, đôi môi mỏng của anh hơi cong lên đầy vẻ quyến rũ. Lương Tiểu Ý không tự chủ bị Tô Lương Mặc mê hoặc, cô chỉ biết ngơ ngác vươn tay và đặt vào bàn tay to lớn trước mặt mình.

Khóe môi người đàn ông càng thêm cong lên, từ trong mũi phát ra một tiếng cười nhẹ khó có thể phát hiện, ánh mắt ngày càng dịu dàng hơn.

Nắm tay Lương Tiểu Ý, lúc Tô Lương Mặc đi ngang qua trước mặt chàng nhân viên phục vụ thì vứt chìa khóa cho anh †a. Bàn tay nhỏ nhắn trong tay anh vẫn nhỏ bé và mềm mại như ban đầu, người đàn ông càng nắm chặt tay của mình hơn.

Trong nháy mắt bước vào sảnh lớn, Lương Tiểu Ý kinh sợ đến ngơ ngác!

“… Tô Lương Mặc?” Cô quay đầu và nhìn người đàn ông bên cạnh với vẻ vô cùng ngốc nghếch.

Trong màu trắng mênh mông là biển hoa hồng đầy äắp, thoạt nhìn khiến cho tâm hồn người ta rung động vô cùng!

Lụa trắng tô điểm, biển hoa quay quanh. Anh không hề keo kiệt, từng miếng thủy tinh và kim cương được khảm lên trên cột trụ La Mã to đến mức một người mới có thể ôm hết. Lúc này, mũi tên thần Cupid đang chữa thẳng về phía cô!

Đây chính là thiên đường trong mơ!

Cô… Có thể nhận được những thứ này ư?

“Đến, đến nhầm chỗ rồi sao?” Điều cô muốn hỏi đó là…

Những thứ này đều cho cô phải không?

Từ lâu đã qua cái tuổi mộng mợ, lại còn học theo những cô gái tuổi đôi mươi, ảo tưởng như các cô nàng hay mơ mộng.

Điều đó có phải hơi dọa người đúng không?

Bỗng chốc có một cánh tay vòng qua eo cô, trong nháy mắt Lương Tiểu Ý kinh ngạc hô lên một tiếng, cả cơ thể bị một lực rất mạnh kéo về phía trước và va vào một bức tường thịt kiên cố.

Cô vừa mở mắt đã thấy gương mặt điển trai của người đàn ông, lúc này gương mặt điển trai đó đang phóng to ở trước mặt của cô.

“Thích không?” Giọng nói của anh bây giờ hơi khàn khàn, quyến rũ khiến cho những người đứng bên ngoài quan sát đều lâm vào say mê.

Thích không Không có cô gái nào mà chưa từng mơ mộng trở thành cô bé lọ lem và bạch mã hoàng tử. Điều đó không có gì sai cả, chẳng qua quá mức mơ mộng, trái lại cô có chút không dám tin.

…. Đương nhiên thích rồi.