Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 388




Cậu đừng lương thiện như thế nữa, không phải ai cũng lương thiện giống như cậu đâu! Cô ta đã có thai rồi! Hơn nữa cô ta còn khoe khoang đứa con trong bụng trước mặt cậu. Cậu đừng có ngốc nghếch như thế nữa”

“Tớ có một chuyện vẫn luôn không biết có nên nói cho Lương Mặc hay không… Nói rồi, tớ sợ sẽ hại Tiểu Ý”“

Tô Mẫn Hân đã bị bộ dạng giả tạo này của Ôn Tình Noãn mê hoặc rồi, cô ta tức giận nói: “Lương Tiểu Ý! Hồi trước tớ cũng nghe qua về cô ta, hình như từ năm lớp 11 cô ta đã thầm yêu anh tớ, lúc đó anh tớ đã có cậu rồi. Nếu như cô ta nghĩ đến tình bạn giữa hai người thì đã không ngấp nghé người yêu của cậu. Cuối cùng còn tranh thủ lúc bạn mình trở thành người thực vật, kết hôn với người yêu của bạn mình? Cô ta đã như thế này rồi, cậu vẫn còn lo lắng cho cô ta? Tình Noãn, có những chuyện, nên nói thì phải nói ra, nếu không, cậu để kẻ ác đắc ý à?

Khóe miệng Ôn Tình Noãn khẽ nhếch lên thành nụ cười nhạt như có như không, nhưng trên mặt vẫn giả bộ do dự.

“Ai ya! Cậu nói đi!” Tô Mãn Hân từ bé tình tình đã vô cùng nóng vội, mặc dù bây giờ một mình du học nước ngoài, nhìn thì có vẻ trưởng thành, nhưng thực ra bản tính vẫn vô cùng nóng vội.

“Tiểu Ý cô ấy… lúc cô ấy học cấp ba, hình như đã từng bị người ta cưỡng hiếp… Hơn nữa, lần này nhập viện, cũng là vì bị người ta cưỡng hiếp” Ôn Tình Noãn bối rối cắn chặt môi: “Tớ đã định không nói ra, nhưng cô ấy có thai rồi… Tiếu Ý là bạn thân của tớ, không sai. Tớ yêu Lương Mặc, tớ có thể vì anh ấy mà âm thầm lựa chọn rời đi, nhưng trong lòng tớ vẫn luôn có một điều vướng mắc… Theo như những gì tớ biết, Tiểu Ý bị người ta cưỡng hiếp hai lần, trong bụng cô ấy lại có đứa bé.

Nói đến đây, Ôn Tình Noãn bối rối ngẩng đầu nhìn Tô Mẫn Hân, cô ta không nói tiếp, nhưng ý tứ đã vô cùng rõ ràng.

Tô Mẫn Hân nghe xong, tức giận mà bật cười: “Loại con gái bẩn thỉu như thế, sao xứng đáng trở thành phu nhân của nhà họ Tô chứ?” Tô Mãn Hân cầm túi xách, vội vàng rời đi: “Không được, tớ phải đi nói với anh ấy”

Vẻ mặt Ôn Tình Noãn cứng ngắc, cô ta vội vàng kéo Tô Mãn Hân lại: “Đợi đất Mẫn Hân! Cậu nói với Lương Mặc cũng không có tác dụng gì đâu. Không biết Lương Tiểu Ý dùng ma thuật gì mà khiến Lương Mặc chết mê chết mệt cô ấy. Bây giờ cậu đi tìm anh cậu, nếu anh cậu biết tớ nói những điều này với cậu, nhất định anh ấy sẽ đến tìm tớ tính sổ”

Tô Mẫn Hân nhìn Ôn Tình Noãn yếu ớt cầu xin, cô giậm chân: “Thế thì tớ đi nói với ông nội! Bảo ông nội trừng trị anh ấy”

“Mẫn Hân…”

Ôn Tình Noãn còn chưa nói xong, Tô Mãn Hân đã cầm túi xách, tức giận rời khỏi phòng bệnh.

Ánh mắt Ôn Tình Noãn lộ ra vẻ đắc ý nhìn theo bóng lưng Tô Mãn Hân rời đi, cô ta lại lấy điện thoại ra: “Luật sư Lý, anh có thời gian thì đến đây một chuyến, mang đồ tôi cần đến cho tôi: Đầu dây bên kia vang lên giọng đàn ông: “Cô Ôn, tôi xử lý chuyện này giúp cô là đang vô cùng mạo hiểm, tôi mượn danh nghĩa của luật sư Vương mới có thể giải quyết xong chuyện này, Lỡ sau này Tổng giám đốc Tô tìm đến tôi thì phải làm thế nào?”

Luật sư Lý này là một nhân viên tại chức trong văn phòng luật sư của luật sư Vương, luật sư làm cho Tô Lương Mặc. Lần này Ôn Tình Noãn tìm đến hắn ta, hắn ta vốn đã định từ chối, nhưng đối phương đưa ra cái giá quá cao, cao đến mức hắn ta đồng ý mạo hiểm để giải quyết chuyện này.

“Ha ha” Ôn Tình Noãn cười lạnh: “Luật sư Lý, anh sợ cái gì chứ? Nếu như Tổng giám đốc Tô điều tra ra chuyện này, thì tội danh đổ hết lên đầu luật sư Vương. Hơn nữa, cứ coi như Tổng giám đốc Tô tra ra anh động tay động chân trong đó, thì không phải tôi đã giúp anh, còn cả người nhà anh, vợ con bố mẹ anh di cư đến Canada rồi sao? Đến bờ bên kia của Thái Bình Dương rồi, anh thay tên đổi họ, với số tiền tôi đưa, anh không cần làm việc, cũng đủ tiêu sài nửa đời còn lại rồi. Anh sợ cái gì chứ?”

“Hì hì, cô Ôn nói đúng, tôi yên tâm rồi”

Tô Lương Mặc nói với Lục Trầm: “Chuyện ở khu công nghiệp Đồng Xuyên hôm đó có quá nhiều điểm nghi vấn”