“Anh Tô?” Lương Tiểu Ý thử gọi Tô Lương Mặc, không có tiếng đáp lại.
Lương Tiểu Ý gọi mấy lần nhưng vẫn không có ai trả lời cô.
Đôi mắt trong veo của cô xẹt qua một tia lo lắng, không lẽ xảy ra chuyện gì rồi sao? … Cô do dự một chút, suy đi nghĩ lại, cuối cùng cô chống tay xuống giường, ngồi lùi ra mép giường, cơ thể cô còn yếu nên cô đi rất chậm, không hề phát ra tiếng động nào.
“Anh Tô?” Cô đi đến cửa phòng tắm. Cô đứng ngoài cửa, vừa gọi anh, tay cô đã mở cửa phòng tắm rồi, sau đó…
Hai đôi mắt, một to một nhỏ mở trừng nhìn nhau, cả hai đều ngây ngốc.
Lương Tiểu Ý ngẩn người đứng ở cửa nhìn cảnh tượng đang diễn ra trong phòng tắm. Đằng sau cánh cửa thủy tinh đang mở toang, Tô Lương Mặc đang làm gì, Lương Tiểu Ý đã nhìn thấy rõ. Còn Lương Tiểu Ý đứng ở cửa, Tô Lương Mặc cũng nhìn thấy rõ, đặc biệt là đôi mắt cô đang viết rõ năm chữ “Anh là đồ cầm thú”.
Con mẹ nó!
Nếu ông đây đây là cầm thú, thì cũng là vì em nên mới trở thành cầm thú!
Em còn nhìn tôi như vậy! Không khen tôi thì thôi, lại còn nhìn tôi như vậy!
Nội tâm một người nào đó đang kịch liệt oán thán…
Đương nhiên, những oán hận trong lòng, các quý độc giả đừng suy nghĩ xem nó là logic gì, cũng đừng nghĩ xem nó ngang ngược thế nào, có trưởng thành hay không!
Một người đàn ông, một người đàn ông trưởng thành, cũng có thể vì một cô gái mà trở nên ấu trĩ, trẻ con. Nếu đây không phải là yêu… thì còn có thể là gì?
Lương Tiểu Ý há hốc miệng, cổ họng cô khô khốc, nhất thời cô không nói được lời nào. Còn Tô Lương Mặc, anh cũng đang bất động nhìn cô.
Xấu hổ quá… có phải không?
Một lúc lâu sau…
“Khụ khụ, anh Tô, không có chuyện gì đâu” Lương Tiểu Ý cố gắng giả bộ trấn tĩnh nói. Khuôn mặt bánh bao nghiêm túc nhìn Tô Lương Mặc, nói: “Tôi đóng cửa giúp anh, anh tiếp tục đị”
Tô Lương Mặc nghe thấy vậy, trong lòng anh sắp chửi tục đến nơi rồi!
Con mẹ nó!
Khoảnh khắc cửa nhà tắm đóng lại, một bóng dáng nhanh chóng chạy ra ngoài cửa, cánh tay dài vươn ra, ôm lấy cô gái hơi mập mạp, ngang ngược kéo cô vào nhà tắm, một tay khác giơ ra “bịch” một tiếng, cửa nhà tắm liền đóng lại.
“Một người nhàm chán lắm, hai chúng ta cùng chơi.”
Lương Tiểu Ý nghe thấy anh mặt dày nói.
“Không cần, tôi không tham gia đâu”
“Sao lại thế được? Chúng ta là vợ chồng, vui một mình chỉ bằng chúng ta cùng vui vẻ, chuyện thú vị như thế, sao anh hưởng thụ một mình được. Chắc chắn phải chia sẻ với vợ anh nữa” Độ dày trên mặt anh lại thêm một tầng nữa.
Còn Lương Tiểu Ý, cô nghe thấy hai từ “vợ anh”, cô bỗng hơi ngây người.
“Nào, hai chúng ta cùng chơi, bà Tô.”
Bà Tô … Anh vừa nói cái gì?
“Tôi… không cần… Ưml” Cô còn chưa nói xong thì đã bị anh ôm chặt, đôi môi mỏng hơi lạnh ngang ngược đè lên môi cô.
Lương Tiểu Ý nhất thời không có năng lực phản kháng.
Tô Lương Mặc nhìn khuôn mặt bánh bao ngây ngốc đáng yêu đang không hiểu chuyện gì trong lòng mình, bỗng chốc anh không nhịn được phì cười, bàn tay lớn đặt lên đỉnh đầu cô, xoa xoa mái tóc đen của cô: “Đùa em thôi. Vừa hay em cũng ở trong nhà tắm, cả ngảy chưa tắm rồi, nào, tắm cùng anh”