Trong ấn tượng của Tô Lương Mặc, chảy máu mũi không phải bệnh nặng. Chỉ cần biết cách xử lý, một phút là có thể cầm máu. Nhưng máu vẫn không ngừng chảy ra!
Anh có làm như thế nào cũng không khiến máu ngưng chảy!
Trong lòng Tô Lương Mặc hoàn toàn hoảng loạn rồi. Hối hận dần dần lan tỏa khắp trái tim. Sự lạnh lẽo dần dần lan tỏa khắp cơ thể.
Tiếng hét của Tô Lương Mặc khiến mọi người giật mình, cuối cùng các bác sĩ cũng phản ứng lại, vội vàng chạy đến cứu người.
Bác sĩ ngoại khoa cầm máu, nội khoa bắt đầu làm các kiểm tra cơ bản, y tá ở một bên cắm kim tiêm chuẩn bị lấy máu làm xét nghiệm.
Những khoa khác tạm thời đứng ở một bên quan sát.
Trong chớp mắt, phòng cấp cứu trở nên bận rộn, chạy đi chạy lại không ngừng nghỉ.
“Không được rồi, bệnh nhân mất máu quá nhiều, cần truyền máu” Bác sĩ nội khoa nói: “Tổng giám đốc Tô, xin hỏi nhóm máu của bà Tô là gì?”
“Là…” Lương Tiểu Ý nhóm máu gì???
Bác sĩ nhìn biểu cảm ngơ ngác của Tô Lương Mặc liền hiểu ngay, Tô Lương Mặc không biết nhóm máu của Lương Tiểu Ý. Cho dù Tô Lương Mặc là nhân vật máu mặt của thành phố S thậm chí là của nước Z, nhưng ánh mắt bác sĩ vẫn lộ ra sự trách móc, anh nói xem anh là một người chồng vậy mà đến nhóm máu của vợ mình cũng không biết, thật chẳng quan tâm vợ chút nào.
“Nhanh! Xét nghiệm máu” Mặc dù không hài lòng, nhưng bác sĩ cũng chỉ có thể sai người đi làm xét nghiệm máu.
Lương Tiểu Ý im lặng nằm ở trên giường bệch trắng toát, khuôn mặt cắt không còn giọt máu, bờ môi vốn hồng hào bây giờ tái mét, Tô Lương Mặc cúi đầu nhìn người phụ nữ im lặng nằm trên gường bệnh, ngẩn ngơ… Người phụ nữ này, yêu anh mười năm, kết quả đến nhóm máu của cô anh cũng không biết.
“Bác sĩ Lục, không được rồi, không cầm được máu” Một y tá hốt hoảng nói: “Hơn nữa, tình hình bệnh nhân không khả quan, bác sĩ Lục! Mau lại đây xem, không chỉ mũi bệnh nhân không ngừng chảy máu, miệng cũng bắt đầu chảy máu rồi!”
“Tránh ra để tôi xem” Người đàn ông trung niên được gọi là bác sĩ Lục, mặt vuông cực kỳ nghiêm nghị, mấy lần cầm máu vẫn không được, trên trán bác sĩ Lục đã lấm tấm những hạt mồ hôi to như hạt đậu, “Kì lạ, không cầm được máu của bệnh nhân, miệng cũng bắt đầu chảy máu, lần đầu tiên gặp phải tình trạng này!”
Bất đắc dĩ, bác sĩ Lục chỉ có thể hỏi Tô Lương Mặc ở bên cạnh: “Tổng giám đốc Tô… quý phu nhân rốt cuộc là phát bệnh gì? Trước đây có tình sử bệnh gì không? Lúc phát bệnh có những biểu hiện gì?”
Bác sĩ hỏi một loạt, Tô Lương Mặc trả lời từng câu một.
Nghe xong câu trả lời của Tô Lương Mặc, lông mày của bác sĩ Lục chau lại: “Ø không nên, bệnh nhân đã mất máu quá nhiều lúc đến bệnh viện, nếu chỉ có mũi chảy máu, sẽ không khiến mất máu quá nhiều. Chúng tôi đã kiểm tra trong mũi, không có dấu hiệu mạch máu bị vỡ, điều đó cho thấy máu là từ cơ thể trào lên”
Vẫn không ngừng chảy máu, trái tim Tô Lương Mặc dường như bị đóng băng.
Ánh mắt hiện lên sự điên dại.
Anh bỗng nhiên chống tay xuống mép giường bệnh của Lương Tiểu Ý, ánh mắt hung dữ hét lên với Lương Tiểu Ý đang không có cảm giác gì: “Lương Tiểu Ý! Cô muốn thoát khỏi tôi như vậy sao? Cô không muốn ở bên cạnh tôi như vậy sao?
Lương Tiểu Ý, tôi đã nói rồi! Cả đời này cô cũng đừng có nghĩ đến việc thoát khỏi tôi! Cô cho rằng cô dùng cách này thoát khỏi tôi thì tôi sẽ bỏ qua cho cô sao? Không! Đừng có nằm mơ nữa!” Sự điên cưồng trong ánh mắt đã nuốt hết lý trí của anh.
Anh điên cuồng hét lên trông thật sự đáng sợ: “Cô muốn chết? Chết rồi tôi cũng không bỏ qua cho cô!”
Bộ dạng của Tô Lương Mặc vô cùng điên dại, vô cùng đáng sợ, thêm cái thân phận của anh, nhất thời không ai dám đi đến khuyên ngăn, đúng vào lúc này…